Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi nói xong, Lục Ly bình tĩnh lại, hắn nhắm mắt, không suy nghĩ nhiều, nếu Cổ trưởng lão muốn giết thì hắn đành chịu.
Cổ trưởng lão không có ra tay, trên người sát khí vẫn đậm đặc, thời gian từ từ trôi qua, một lát sau lạnh như băng nói:
- Nếu bây giờ ta phái ngươi đi giết một người thì ngươi có lá gan đó hay không?
Lục Ly ngạc nhiên, hỏi thăm:
- Trưởng lão muốn giết ai?
Cổ trưởng lão mặt không cảm xúc phun ra ba chữ:
- Giang Nhược Đan là ai?
Lục Ly nhíu mày, theo sau tỉnh ngộ lại hỏi:
- Là Đan tiểu thư?
Cổ trưởng lão mặt không cảm xúc gật đầu, Lục Ly khóe miệng giật nhẹ, nhức đầu. Cổ trưởng lão bị điên à? Sao có thể sai hắn đi đánh chết Đan tiểu thư?
Lục Ly trầm tư giây lát, lại lần nữa cắn răng nói:
- Tuy Đan tiểu thư có chút ân oán với ta, nhưng nàng không muốn dồn ta vào chỗ chết, cho nên... ta không thể giết nàng!
- Ngươi không giết nàng thì ta giết ngươi!
Trong tay Cổ trưởng lão dâng lên ánh sáng màu đen, sát khí đằng đằng nói:
- Cho ngươi một lần cơ hội, đi giết nàng, hoặc là ngươi chết!
- Đồ điên!
Lục Ly thầm rít gào, cắn răng, mắt đỏ hồng nhìn Cổ trưởng lão, nói:
- Xin trưởng lão ban chết!
Cổ trưởng lão không có ra tay, hỏi ngược lại:
- Chẳng phải ngươi rất gan dạ sao? Dám giết cả Lăng Phi Độ thì tại sao không dám giết Giang Nhược Đan?
- Chuyện này không phải có dũng khí hay không!
Lục Ly lắc đầu, nói:
- Con người của ta đặt nặng làm người không thẹn với lòng, nếu là kẻ địch của ta, hoặc nàng là kẻ tội ác tày trời, chỉ cần ta có năng lực thì dù là tông chủ của bảy mươi hai tông, ta cũng dám giết! Đan tiểu thư không có thù sâu gì với ta, ta không xuống tay được.
- Tông chủ của bảy mươi hai Thần Tông? To mồm thật!
Cổ trưởng lão cười lạnh, hắn tạm dừng rồi nói:
- Vậy đổi người khác, cho ngươi đi giết thiếu cung chủ của Địa Sát Cung, ngươi có lá gan đó không? Ta có thể bảo chứng người này tội ác tày trời, khi dễ nhỏ yếu, hãm hiếp giết thiếu nữ, làm nhiều việc khác thiên địa không tha!
- A?
Lục Ly không hiểu mục đích hôm nay của Cổ trưởng lão, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Nếu ta có năng lực này, với điều kiện hàng đầu là bảo chứng ta sống sót, xác định người này tội ác tày trời thì ta... dám giết hắn.
- Tốt!
Cổ trưởng lão đứng bật dậy nói:
- Lục Ly, ta hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, ta sẽ bẩm báo chuyện của ngươi cho các chủ, Thần Khí Các sẽ không giết ngươi, nhưng ngươi chắc chắn sẽ bị đuổi ra các, đến lúc đó Lăng Vạn Kiếm hẳn là sẽ trăm phương nghìn kế đánh chết ngươi. Thứ hai, ngươi giúp ta giết thiếu cung chủ của Địa Sát Cung, Cừu Thiên Quân!
Hồ ly rốt cuộc lộ ra cái đuôi, Lục Ly đến giờ phút này mới hiểu ý đồ của Cổ trưởng lão. Lựa chọn thứ nhất thì không cần suy nghĩ nhiều, hắn bị đuổi ra Thần Khí Các, chắc chắn không tới mấy tháng sẽ bị Lăng Tiêu Các truy sát.
Vậy chỉ có con đường thứ hai có thể đi. Lục Ly ngốc, tự nhiên sẽ không dễ dàng đồng ý, hắn cười gượng nói:
- Trưởng lão, Địa Sát Cung là một trong bảy mươi hai Thần Tông, dù ta có dũng khí cũng không có thực lực đó. Hơn nữa ta giết thiếu cung chủ của Địa Sát Cung, nếu bị lộ chắc chắn sẽ bị Địa Sát Cung truy sát.
- Sai!
- Nếu ngươi giết Cừu Thiên Quân, một khi bại lộ, ngươi chẳng những bị Địa Sát Cung, còn sẽ bị Thì Không Phủ truy sát. Bởi vì... Địa Sát Cung thật ra là thế lực dưới quyền của Thì Không Phủ.
- ...
Lục Ly trợn trắng mắt, Thì Không Phủ là tứ đại thế lực Siêu Thần, đắc tội Thì Không Phủ thì dù là các chủ Thần Khí Các cũng phải chết.
Cổ trưởng lão không nhìn Lục Ly, trong ánh mắt lộ tia đau thương nói:
- Ngươi biết mộ trong hậu viện của ta chôn ai không?
Lục Ly gật đầu, nhưng không tiếp lời.
Vẻ mặt Cổ trưởng lão càng đau thương, nói:
- Trong ngôi mộ mới chôn áo đẫm máu của nhi tử, con dâu, tôn nữ của ta, là mộ chôn quần áo di vật. Nhi tử, con dâu, cháu gái của ta bị Cừu Thiên Quân giết, nguyên nhân là vì Cừu Thiên Quân nhìn trúng cháu gái của ta...
- Cái này!
Lục Ly ngẩn ra, theo sau ngạc nhiên nghi ngờ hỏi:
- Nếu Cừu Thiên Quân làm chuyện ác như vậy, tại sao trưởng lão không báo lên Thần Tượng Tông, thỉnh cầu bọn họ làm chủ?
- Không có chứng cứ!
Cổ trưởng lão thống khổ lắc đầu nói:
- Nếu có chứng cứ thì dễ giải quyết. Còn một điều nữa, một thái gia gia của Cừu Thiên Quân là Trấn Phủ Trưởng Lão của Thì Không Phủ, quyền cao chức trọng, Thần Tượng Tông có chút cố kỵ. Cho nên ta chỉ có thể dựa vào bản thân ta báo thù rửa hận, mà ngươi... bây giờ là hy vọng duy nhất của ta!
Hi vọng duy nhất là ý gì?
Lục Ly có hơi không hiểu, tại sao Cổ trưởng lão không tự mình ra tay? Chiến lực của Cổ trưởng lão không tệ, chắc hẳn đã đạt tới tình trạng đại năng Thần Giới. Hơn nữa hắn có Thiên Lôi Dẫn, ném ra mấy cái Thiên Lôi Dẫn, cho dù là Cừu Thiên Quân có chín mạng cũng phải chết?
Ánh mắt Lục Ly kinh nghi nhìn qua, Cổ trưởng lão lại nở nụ cười khổ nói:
- Trên người ta bị bọn hắn bày một loại Cổ Trùng, loại Cổ Trùng này rất khó giải, chỉ cần ta rời khỏi Thần Khí Cốc bọn họ sẽ phát giác ngay lập tức, nhất cử nhất động của ta sẽ bị người theo dõi. Cho nên ta hoàn toàn không có cách nào tới gần Cừu Thiên Quân, thậm chí ta đi tìm bọn thích khách cũng sẽ theo dõi ngay lập tức, ta ra giá gấp đôi, bọn họ sẽ ra giá gấp mười, hai mươi lần cộng thêm uy danh của Thì Không Phủ...
Lục Ly đã hiểu một chút, xem ra nhi tử, con dâu, tôn nữ của Cổ trưởng lão đúng thật là đã chết trong tay Cừu Thiên Quân, nếu không đối phương cũng sẽ không sử dụng thủ đoạn như thế, vẫn luôn theo dõi Cổ trưởng lão.
Tưởng tượng một chút, một phe là cao tầng của Thì Không Phủ, một bên chẳng qua là trưởng lão của một một thế lực dưới quyền Thần Tượng Tông. Cái nào nhẹ cái nào nặng vừa nhìn đã thấy ngay, đoán chừng Thần Tượng Tông cũng biết Cừu Thiên Quân đúng là hung thủ giết người, nhưng không thể nào vì Cổ trưởng lão mà ra mặt...
Lục Ly rất đồng tình với cảnh ngộ của Cổ trưởng lão, nhưng hắn không thể tùy tiện đồng ý.