Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1820 - Chương 1808: Thần Tượng Thành

Bất Diệt Long Đế Chương 1808: Thần Tượng Thành

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nơi này có phân bộ của Thời Không Phủ, muốn đi Thần Tượng Thành, phải thông qua Thời Không Phủ, nếu không để truyền tống qua mỗi thành trì, ít nhất phải mấy mười mấy năm.

Đám người Đan tiểu thư giống như thường xuyên đến Lạc Nhật Thành, trầm mặc hành tẩu, Lục Ly nhìn Thiên Huyễn Hàn vài lần.

Bởi vì Thiên Huyễn Hàn không có nhìn loạn, tựa hồ không chút để ý Lạc Nhật Thành? Đi vào Thời Không Phủ, Thiên Huyễn Hàn cũng không quá để ý, điều này khiến Lục Ly âm thầm khả nghi. Xem ra Thiên Huyễn Hàn không đơn giản như vẻ bề ngoài, phỏng chừng còn có một ít lai lịch bối cảnh.

Có một trưởng lão cùng đi vào Thời Không Phủ giao thiệp, chỉ một lát, một quản sự Thời Không Phủ đã mang mọi người tiến vào tế đàn thật lớn. Tế đàn này có diện tích vài trăm trượng, Lục Ly trong khoảng thời gian này đã hơi tinh thông với trận pháp cấm chế, thần niệm quét qua trận văn dưới tế đàn, nhưng vẫn hơi choáng váng, hoa mắt.

- Chư vị nhịn một chút, lần này truyền tống hơi xa, cho nên người linh hồn không mạnh sẽ khó thích ứng. Nhưng mọi người có thể yên tâm, truyền tống của Thời Không Phủ cũng không xảy ra vấn đề gì, cũng không làm chư vị bị thương tổn quá lớn.

Quản sự liếc mắt nhìn đám người Lục Ly, Thiên Huyễn Hàn, Long Vân Hải. Đám người Long Huyết Sát, Cổ trưởng lão là linh hồn cường giả, không sao cả, nhưng linh hồn đám người Lục Ly vẫn là quá yếu, khẳng định sẽ có hơi không khỏe.

Đám người Đan tiểu thư dường như đã sớm biết, mặt không chút thay đổi gật đầu. Lục Ly nuốt xuống một viên đan dược loại linh hồn, gật đầu với quản sự.

- Mở ra Truyền Tống Thần Trận!

Quản sự thấy mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, gật đầu với bốn lão giả phía sau. Bốn người phóng ra lưu quang, bắn lên pho tượng tứ phía tế đàn. Trận văn phía dưới tế đàn rất nhanh sáng lên, giống như lôi hình cung nội loạn trong tế đàn. Tầm mắt của đám người Lục Ly bị bạch quang thay thế, biến mất trong tế đàn.

Vù!

Thời Không Phủ tỏa ra bạch quang cao tận trời, nối tiếp với chân trời, bất diệt thật lâu.

- Tốt lắm, con cá mắc câu rồi!

Trong từng tòa thành Lạc Nhật Thành, một lão giả hắc bào nhìn cột sáng trời cao, hơi cứng người, hạ lệnh với một người phía sau:

- Truyền tin cho Lăng trưởng lão, báo hắn Lục Ly rời khỏi Thần Tượng Thành, để hắn chấp hành kế hoạch về sau.

Truyền tống lần này là lần truyền tống khiến Lục Ly khó chịu nhất, hắn cảm giác linh hồn như bị xé rách, trong dạ dày quay cuồng không ngớt, mỗi lỗ chân lông toàn thân đều cực kỳ không thoải mái.

Hắn không biết truyền tống bao lâu, phỏng chừng nhiều nhất một hai ngày, nhưng hắn cảm thấy giống như truyền tống vài năm, cảm giác mỗi gây đều phi thường thống khổ, giống như đang bị dày vò.

Bịch!

Hắn rốt cục cảm giác rơi xuống đất, hai chân hắn mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất, nôn mửa từng ngụm, cả khuôn mặt đều biến hình, cực kỳ khó chịu.

Bọn người Long Vân Hải, Đan tiểu thư, Thiên Huyễn Hàn đều hơi khó chịu, sắc mặt xanh mét, nhưng tất cả mọi người đứng vững, lắc lư đứng vững trên mặt đất, cũng không giống Lục Ly quỳ xuống, càng không có nôn mửa.

- Lục Ly, ngươi không sao chứ?

Thiên Huyễn Hàn đứng hồi lâu đã khôi phục lại, vội vàng nâng Lục Ly dậy. Mặc dù Cổ trưởng lão hơi lo lắng, nhưng không tiện biểu hiện.

- Ha ha!

Đan tiểu thư nhìn thấy bộ dáng Lục Ly chật vật như thế, khinh bỉ cười nhạo. Tuy Long Vân Hải, Long Vấn Thiên không biểu hiện gì, nhưng trong mắt vẫn có vẻ khinh thường nhàn nhạt.

Sắc mặt Long Huyết Sát không thay đổi, trầm mặc đứng thẳng, lặng lặng chờ đợi Lục Ly khôi phục lại. Ước chừng qua nửa nén hương, Lục Ly mới không nôn mửa, lại qua một nén hương, Lục Ly rốt cục khôi phục không ít.

Sắc mặt hắn vẫn tái nhợt, lắc lư đứng lên, chắp tay nói:

- Chư vi, ta đã không sao rồi, chậm trễ thời gian của mọi người.

- Đi thôi!

Long Huyết Sát phất tay, mang theo mọi người đi về phía trước, lúc này, Lục Ly mới có thời gian quan sát cảnh sắc chung quanh.

Bọn họ ở dưới một tòa núi lớn, giờ phút này đang đi đến tòa núi kia. Tòa núi lớn kia bị sương trắng bao phủ, rất nhiều cảnh sác như ẩn như hiện, mơ hồ có thể nhìn thấy giữa sườn núi và đỉnh núi đều có kiến trúc.

Thiên Huyễn Hàn chưa từng tới Thần Tượng Thành, rất tò mò dò hỏi Cổ trưởng lão:

- Sư tôn, Thần Tượng Thành ở đỉnh núi sao?

- Đúng vậy!

Cổ trưởng lão xụ mặt đáp:

- Đỉnh núi là Thần Tượng Thành, nhưng mà dưới thành có một tòa Vệ Thành. Đợi lát nữa các ngươi chỉ có thể ngây ngốc ở Vệ Thành, chỉ có thông qua bước đầu khảo hạch mới có thể đi vào Thần Tượng Thành.

- Khảo hạch?

Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly khẽ biến, Thiên Huyễn Hàn dò hỏi:

- Sư tôn, phải khảo hạch cái gì?

- Tự nhiên là luyện khí?

Long Vân Hải thay thế Cổ trưởng lão giải thích:

- Thần Tượng Thành là thánh địa luyện khí, trừ phi cường giả Thần Bảng, hoặc là luyện khí sư mới có tư cách đặt chân.

- Luyện khí sư?

Sắc mặt Lục Ly trở nên khó coi, bởi vì hắn còn chưa luyện được thần khí, cho nên tuyệt đối không thể trở thành luyện khí sư, vậy không thể đi vào Thần Tượng Thành? Vậy làm sao gặp Lục Linh kia, làm sao có thể xác nhận có phải tỷ tỷ hắn không?

- Không cần phải gấp gáp!

Trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên truyền âm của Cổ trưởng lão:

- Con có thể làm tôi tớ của Thiên Huyễn Hàn, phụ trợ Thiên Huyễn Hàn luyện khí. Thiên Huyễn Hàn đã luyện ra thần khí, con có thể đi theo Thiên Huyễn Hàn tiến vào Thần Tượng Tông.

Lục Ly lập tức hết lo, Long Vân Hải bên cạnh tiếp tục nói:

- Kỳ thật tiến vào Thần Tượng Thành cũng không có ý nghĩa quá lớn. Vạn Giới Đấu Pháp chân chính là trong nội thành, muốn tiến vào nội thành tương đối khó khăn.

Đan tiểu thư cười ngạo nghễ nói:

- Các ngươi vào không được có thể ngây ngốc ở bên ngoài, có ta đại biểu Thần Khí Các là đủ rồi!

Cổ trưởng lão lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người:

- Các ngươi toàn lực ứng phó là đủ rồi, vốn là đến xem thử, ở trong thành đừng gây loạn là được. Nếu không chúng ta cũng không thể bảo hộ các ngươi.

Lúc nói chuyện, mọi người đã đến dưới chân núi. Nơi này có một Bàn Sơn Đạo thật lớn, toàn bộ đều do bạch ngọc xây thành. Dưới Bàn Sơn Đạo có một đội quân sĩ bảo hộ mặc chiến giáp màu đỏ.

Bình Luận (0)
Comment