Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Được!
Thiên Huyễn Hàn gật đầu, trở nên tinh thần hơn, cảm ứng pháp trận, bắt đầu tìm kiếm khí linh thích hợp. Nhưng trong Khí Linh Châu cảm ứng thử, lại không biết phong ấn khí linh gì.
Hắn cầm Khí Linh Châu đi tới, buồn rầu nói:
- Ly ca, pháp trận này của ngươi ta hoàn toàn không biết thuộc thuộc tính gì, cho nên... hay là ngươi xem thử?
Lục Ly hoàn toàn không am hiểu gì về phong ấn khí linh, nhưng hắn vẫn nhận lấy cảm ứng thử, phát hiện bên trong lại phong ấn mấy chục khí linh, hơn nữa đều là loại cao cấp.
Hắn cảm ứng thử, phát hiện một hồn phách dị thú phi thường cuồng bạo đấu đá lung tung, khí linh còn lại đều hơi sợ nó? Hắn nghĩ nghĩ rồi nói với Thiên Huyễn Hàn:
- Là nói đi.
- Được!
Thiên Huyễn Hàn thật tin tưởng Lục Ly, bắt đầu hành động, tiêu phí thời gian ba nén hương, phong ấn khí linh vào, nhưng vừa mới phong ấn xong, hắn lại biến sắc, kinh hô:
- Xong rồi, khí linh này thật bá đạo, lại còn có thể ảnh hưởng trận đồ. Ly cả, pháp trận ngươi khắc lại biến trận...
- Cái gì?
Đôi mắt Lục Ly co rụt lại, hết nói thành lời. Nếu chỉ là biến trận một lần có lẽ còn có hy vọng biến thành kỳ trận tốt. Hiện tại nếu biến trận hai lần, pháp trận kia khẳng định đã phế đi, phỏng chừng không ra ngô khoai gì.
- Quên đi, quên đi, tùy tiện làm đi.
Lục Ly không muốn tra xét, phất tay áo nói:
- Tiểu Hàn, thật có lỗi, lần này không giúp được ngươi.
Thiên Huyễn Hàn cười miễn cưỡng, bắt đầu chuyên tâm hoàn thành bước cuối cùng. Lục Ly đã bỏ cuộc nhưng hắn lại ôm chút hy vọng, làm việc phải có lỡ như, lỡ như vận khí hai người ngịch thiên thì sao?
Bước định khí cuối cùng, Thiên Huyễn Hàn thực hiện thật dụng tâm, tiêu phí hết một canh giờ mới hoàn thành định khí, một vòng tròn tím sẫm bay ra. Mặt trên có văn lộ kim sắc dày đặc. Thần quang cả vật thể rực rỡ, mơ hồ có một con dị thú gào thét chạy bên trong, thoạt nhìn hình dáng cũng không tệ.
- Thứ này ta sao cảm giác như là Phẩm Thần Khí?
Thiên Huyễn Hàn nhìn vài lần, thì thào tự nói, sau đó nở nụ cười.
Đừng nói Phẩm Thần Khí, với trình độ của hắn và Lục Ly có thể luyện chế ra thần khí thượng phẩm đều có thể cười to rồi. Cho dù pháp trận Lục Ly khắc vào có thể đạt đến tiêu chuẩn Phẩm Thần Khí, trình độ luyện khí phôi và định khí của hắn như kém biệt giữa trời và đất.
- Ly ca, ngươi nhìn xem!
Thiên Huyễn Hàn cầm vòng tròn đưa cho Lục Ly. Vòng tròn này thoạt nhìn có vẻ không nặng. Đương nhiên với lực lượng của Thiên Huyễn Hàn, cho dù nặng ngàn cân cũng có thể thoải mái cầm lấy, không quá tốn sức.
Lục Ly nhận lấy vòng tròn, nhìn thử, cũng không nhìn ra cái gì, hắn lắc đầu nói:
- Ngồi một lát đi, sắp đến lúc ra ngoài rồi.
Lúc này, Thiên Huyễn Hàn cũng trầm tĩnh lại, bọn họ đã tận lực rồi, có được hay không phải xem ý trời. Dù sao lần trước từ hôn cũng đã mất hết mặt mũi, mất thêm lần nữa thì có sao đâu?
Hai người Lục Ly ngồi bên trong, bên ngoài đã trở nên náo nhiệt. Bởi vì có người đã ra ngoài, hơn nữa luyện chế ra thần khí không tồi.
- Lạc Hoàng, luyện chế Phẩm Thần Khí, trung phẩm!
Khi Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn ra ngoài, một Đại Thần Tượng bên ngoài vừa mới tuyên bố kết quả xem xét của một tuyển thủ luyện chế thần khí. Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly liếc nhìn nhau, khóe miệng hai người lộ vẻ chua sót, đều có thể luyện chế ra Phẩm Thần Khí rồi, biến thái như thế sao còn tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp.
- Là thiếu nữ thiên tài của Thần Tượng Tông!
Lục Ly nhìn theo ánh mắt của mọi người, nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu, che lụa mỏng trên mặt, không ai biết diện mạo của nàng, lần trước đấu vòng loại đã che mặt như vậy. Hơn nữa lụa mỏng này là thần khí cao cấp, đám người Lục Ly dùng thần niệm tra xét chỉ có thể cảm ứng mơ hồ.
Thiếu nữ này hẳn là nữ tử gia tộc đại nhân vật Thần Tượng Tông, che lụa mỏng hoặc là trông rất xấu hoặc là rất xinh đẹp. Nhưng nhìn khí chất của nữ tử này, Lục Ly cảm giác nàng hẳn là phi thường xinh đẹp, chỉ không muốn khoe khoang.
- Thần Tượng Tông sẽ không gian lận chứ?
Lục Ly hơi ngờ vực, khí tức sinh mệnh của Lạc Hoàng thật trẻ tuổi, có thể luyện chế Phẩm Thần Khí thì phải là Đại Thần Tượng, sau đó là Thần Tượng Tông Sư. Thần Tượng Tông Sư trẻ tuổi như thế khiến người ta không thể tin nổi.
Lạc Hoàng là do Thần Tượng Tông phái đi dự thi, nếu thế hệ tuổi trẻ của Thần Tượng Tông không có cường giả, có thể tùy tiện phái ra một người lấy lệ, ai có thể nói gì?
Sau khi Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn xuất hiện, khiến rất nhiều người chú ý. Bởi vì mười tuyển thủ đã đi ra bảy người, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn là thứ tám. Ưng trưởng lão không có nhìn hai người, ngược lại ánh mắt Sư trưởng lão và Xà trưởng lão nhìn về phía đĩa ngọc trên tay Thiên Huyễn Hàn.
Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão hơi khẩn trương, các trưởng lão của Thần Khí Các càng khẩn trương, Lâu Thập Nhị và Lục Ly nhìn nhau, cũng không thấy Tuyết Thánh Nữ!
- Chẳng lẽ Tuyết Thánh Nữ đi tìm Lục Linh rồi sao?
Lục Ly lặng yên nhìn xung quanh, xác định không có Tuyết Thánh Nữ, cả người hắn căng thẳng. Tuyết Thánh Nữ là cung chủ Tuyết Sơn Cung đời tiếp theo, thân phận nàng không thấp, còn là nữ tử, đi gặp Lục Linh hẳn thật dễ dàng. Nói không chừng lập tức có thể xác định có phải tỷ tỷ của hắn hay không. Lúc trước hắn cho Lâu Thập Nhị bức họa của Lục Linh, chỉ cẩn liếc mắt nhìn một cái thì đã có thể xác định.
Thiên Huyễn Hàn nộp vòng tròn lên, ba trưởng lão không định xem trước, ba Đại Thần Tượng bắt đầu vây quanh xem xét, sau đó ba người lắc đầu nộp vòng tròn lên cho ba vị trưởng lão.
- Sư trưởng lão xem xét, nhướng mày, không xác định nói:
- Là biến trận? Phế trận?
Ưng trưởng lão không nói chuyện, nhíu mày điều tra, Xà trưởng lão cảm ứng thử, xác định gật đầu:
- Đích xác biến trận, dấu vết biến trận thật rõ ràng, tương đối hỗn loạn, trận đồ hoàn toàn không có quy tắc, hẳn là... phế khí!
- Phế khí?
Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn ảm đạm lại, hai Thần Tượng Tông Sư đều cho rằng là phế khí, vậy khẳng định là phế khí. Tuy nội tâm hắn không ôm bao nhiêu hy vọng, nhưng hắn vẫn thật thất vọng.