Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1846 - Chương 1834: Truy Đuổi! (18/40)

Bất Diệt Long Đế Chương 1834: Truy đuổi! (18/40)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bằng vào Nhan Thiên Cương không có năng lực lớn như vậy, nhưng thêm vào Lăng Tiêu Các thì đủ rồi.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong đầu Lục Ly chuyển động, nháy mắt hiện lên mấy ý niệm trong đầu, nghĩ thông suốt một việc.

Hắn dường như không chút do dự, lớn tiếng quát lạnh:

- Nhan Thiên Cương, ngươi có nghĩ đến hậu quả việc này không? Giết ta, Thần Khí Các không tìm Lăng Tiêu Các gây phiền toái nhưng giết ngươi rất đơn giản.

- Ha ha ha!

Nhan Thiên Cương phóng ra, trên người tràn ngập khí tức áp lực như mây đen, trong tay hắn xuất hiện một cây trường tiên màu bạc, chỉ Lục Ly nói:

- Lục Ly, ngươi đừng lo lắng quá nhiều, chuyện của chúng ta chúng ta tự giải quyết. Ngươi không muốn chết thì thúc thủ đợi xử phạt, nếu không ngươi phải lập tức đi gặp diêm vương.

Ha ha!

Trường tiên trong tay Nhan Thiên Cương phá không đến, trường tiên kia vừa động, bốn phương tám hướng cảm giác đều có tiên ảnh. Hơn nữa không gian trên trời cao đều bị xé rách, cảm giác nguy cơ trí mạng hiện lên trong chỗ sâu linh hồn Lục Ly.

- Vậy chết đi!

Thiên Lôi Dẫn trong tay Lục Ly sáng lên, càng ngày càng sáng. Hắn đột nhiên ném mạnh ra, một quả ném mạnh đến Nhan Thiên Cương, một quả ném mạnh về phía Lăng Hồng.

- Thiên Lôi Dẫn? Hừ!

Nhan Thiên Cương cười lạnh, thân mình phóng nhanh ra như tia chớp, Lăng Hồng cũng đã dẫn người rời khỏi. Một đám người đều là cường giả, thủ đoạn của Lục Ly sao có thể tránh khỏi tra xét của bọn họ? Khi Lục Ly vừa lấy ra Lôi Thần Dẫn, bọn họ đã phát hiện.

Rầm rầm rầm!

Trên chín tầng trời, lôi long nhất thời nổ vang, cả sơn cốc đều bao phủ trong lôi điện. Đám người Nhan Thiên Cương đã sớm có chuẩn bị, nên lập tức thoát ra ngoài vài dặm.

- Không đúng!

Nhan Thiên Cương vừa mới trốn thoát, sắc mặt đột nhiên hơi đổi, bởi vì lúc này, Truyền Tống Trận đột nhiên sáng lên, thân mình Lục Ly biến mất trong Truyền Tống Trận.

- Sao có thể?

Trong con ngươi Lăng Hồng đều là vẻ ngạc nhiên. Truyền Tống Trận này bị bọn họ mời người biến đổi. Nếu không Lục Ly cũng sẽ không truyền tống đến đây mà sẽ đi Tinh Huy Thành.

Truyền Tống Trận này chỉ có thể truyền tống vào, không thể truyền tống rời đi, Lục Ly hiện tại lại được truyền tống đi rồi?

Lục Ly kỳ thật vừa giở ra hai loại thủ đoạn, còn có một thủ đoạn là Thiên Tà Châu. Hắn để xúc tua của Huyết Linh Nhi tiến vào thân thể hắn, sau đó lặng yên đâm vào Truyền Tống Trận, thay đổi Truyền Tống Trận.

Sau khi Huyết Linh Nhi tiến hóa có một loại thần thông thật biến thái, có thể cùng Lục Ly cảm nhận tri thức về trận pháp cấm chế. Lục Ly đã truyền rất nhiều tri thức trong tàng thư Thiên Linh Tử cho nó, khiến năng lực cấm chế trận pháp của nó tiến bộ thật lớn.

Cải biến một Truyền Tống Trận nho nhỏ, hoàn toàn không phí chút sức lực nào.

Rầm rầm rầm rầm.

Lôi Long tàn sát bừa bãi, tất cả quái vật nửa người nửa thú trong sơn cốc này đều không có cơ hội thoát đi, nháy mắt bị oanh sát. Kiến trúc bên trong cũng bị nổ thành bột mịn. Quái vật trong sơn cốc này thực lực đều rất thấp, thần linh cũng chưa đến mấy người, sao có thể chịu nổi Thiên Lôi?

Bịch!

Một khối lệnh bàn trong tay Lăng Hồng bị bóp nát, khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn, hơi âm thầm hối hận. Sớm biết hắn đã tự mình ra tay, khi Lục Ly vừa xuất hiện đã đánh chết hắn.

Lần này hắn để Nhan Thiên Cương động thủ, còn có ý đồ bắt sống, là muốn khi Thần Khí Các tìm đến gây phiền toái sẽ có lấy cớ ứng phó. Nếu có thể sưu hồn Lục Ly, chứng minh Lăng Phi Độ thật chết trong tay hắn, cho dù là Thần Khí Các cũng sẽ không nói gì.

Quá lắm thì đẩy chuyện này lên đầu Nhan Thiên Cương, để Thần Khí Các tìm Nhan Thiên Cương báo thù.

- Hồng ca!

Một trưởng lão Lăng Tiêu Các dùng thần niệm nhìn quét qua, ngưng giọng nói:

- Truyền Tống Trận bị hủy rồi, Truyền Tống Trận này chỉ có thể truyền tống đi Tinh Huy Thành. Vừa rồi ngươi đã bóp nát lệnh bài, thành chủ bên kia sẽ giúp chúng ta ngăn Lục Ly lại. Tinh Huy Thành ở ngay phụ cận, chúng ta còn có cơ hội truy đuổi?

- Truy đuổi!

Lăng Hồng bóp nát lệnh bài chỉ muốn thành chủ Tinh Huy Thành hỗ trợ, ngăn lại Lục Ly, giờ phút này tự nhiên sẽ không bỏ cuộc. Hắn vung tay lên, mọi người nhất thời hóa thành từng con rồng, bay ra xa.

Nhan Thiên Cương tự nhiên bay về phía trước, trên mặt hắn đều là sát ý, vừa rồi nói nhiều hơn hai câu vô nghĩa, lại không muốn Lục Ly chạy thoát. Điều này khiến Lục Ly hơi hối hận, sớm biết vậy, Lục Ly vừa đi ra thì lập tức động thủ oanh sát là được rồi.

Tinh Huy Thành ở ngay phụ cận, khoảng cách không quá ngàn dặm. Với tộc độ của mọi người, đi qua chỉ cần hơn mười hơi thở. Nếu thành chủ bên kia có thể hỗ trợ chặn lại Lục Ly, chỉ cần kéo dài thêm mười hơi thở, Lục Ly vẫn tránh khỏi cái chết.

Vù!

Lục Ly cảm giác bạch quang chợt lóe lên, lập tức hiện ra trong một tòa thành nhỏ. Sau khi đi ra, thần niệm hắn đảo qua, dường như không chút do dự, chạy đến Truyền Tống Trận bên cạnh.

- Ta phải truyền tống!

Hắn lấy ra một bao Thần Nguyên, ước chừng có hơn một vạn, mặc kệ có phải hay không, cũng không cần quản truyền tống đi đâu, trước rồi khỏi đây rồi nói sau. Hiện tại đi càng nhanh càng xa càng an toàn.

Một quân sĩ tiếp nhận Thần Nguyên, trên mặt âm thầm vui vẻ. Truyền Tống Trận này chỉ có thể đi Tinh Mang Thành, qua bên kia chỉ cần một ngàn Thần Nguyên, hắn đã lời hơn một vạn Thần Nguyên.

Ha ha!

Trong tay hắn sáng lên thần lực, muốn mở ra Truyền Tống Trận. Nhưng ngay lúc này, bên trong thành, từng tòa thành có cường giả tóc hạt bay lên trời.

- Dừng tay!

Cường giả tóc hạt kia quát lạnh một tiếng, quân sĩ trên quảng trường nhất thời ngạc nhiên nhìn lại. Quân sĩ bên người Lục Ly tự nhiên ngừng mở ra Truyền Tống Trận.

- Không hay rồi!

Lục Ly thầm kêu không ổn, vội vàng để Huyết Linh Nhi động thủ, trực tiếp mở ra Truyền Tống Trận. Xúc tua của Huyết Linh Nhi tìm hiểu trong Truyền Tống Trận, chỉ một lát, Truyền Tống Trận đã sáng lên.

- Thật can đảm!

Cường giả kia đang bay đến bên này, nhìn thấy Lục Ly lại tự mở ra Truyền Tống Trận, nhất thời giận tím mặt. Khí tức như rồng trên người hắn áp chế về phía Lục ly, không gian bên này tựa hồ đọng lại trong một khắc.

Bình Luận (0)
Comment