Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ lão phát hiện thủ đoạn của Lăng Hồng. Tuy Vạn Độc Trùng vô thanh vô tức tiến đến Lục Ly, nhưng đến cảnh giới của hắn, nếu ngay cả cái gì đến gần cũng không thể phát hiện, vậy hắn không thể sống đến hôm nay.
Đôi mắt Bộ lão lóe sáng, đang nghĩ có nên bảo hộ Lục Ly không? Nếu hắn không bảo hộ, Lục Ly hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nếu bảo hộ, ai biết Lăng Vạn Kiếm có thể ra tay hay không?
Lăng Vạn Kiếm vừa xuất hiện đã bày ra tư thế như vậy, rõ ràng là muốn nói cho bọn hắn, hắn muốn Lục Ly chết, nếu không hắn không tiếc một trận chiến.
Bây giờ còn là Lăng Hồng giở trờ, nếu Bộ lão giúp Lục Ly, vậy phỏng chừng tiếp theo phải là Lăng Vạn Kiếm tự mình động thủ giết Lục Ly.
Đại năng siêu cấp Thần Giới động thủ, cục diện có lẽ không chịu khống chế, có thể hôm nay Tinh Mang Thành sẽ có vô số người chết!
Giữa đất đèn và hỏa hoa, Bộ lão phải lựa chọn gian nan. Hắn lựa chọn làm ngơ, xem như không nhìn thấy độc trùng này.
Chết một mình Lục Ly vẫn tốt hơn chết người của Luyện Khí Điện.
Kỳ thật, ở đây có không ít cường giả phát hiện độc trùng này, nhưng bọn họ đều lựa chọn làm ngơ. Lăng Vạn Kiếm đã bày ra trận thế, ai dám cứu Lục Ly có thể sẽ chịu đả kích như bão tố của Lăng Vạn Kiếm.
Đám người Lạc Thác cũng không sợ Lăng Vạn Kiếm nhưng vì Lục Ly nhỏ nhoi là khai chiến với Lăng Vạn Kiếm, mọi người đều cảm thấy không đáng!
- Con sâu này!
Nội tâm Lục Ly hiện lên cảm giác nguy cơ trí mạng, hắn nhìn chằm chằm con sâu lớn bằng ngón út, nhìn thấy nó đủ màu sắc, sắc mặt thật khó coi.
Hắn thấy dư quang Bộ lão nhìn lướt qua con sâu này, lại lựa chọn làm ngơ, hắn biết mình bị bỏ rơi.
Bị bỏ rơi không sao, khiến Lục Ly đau đầu nhất là Bộ lão còn đang bóp cổ hắn, lực toàn thân hắn bị giam cầm, đến Thiên Tà Châu cũng không thể vận dụng, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn con sâu kia bay tới.
- Phải chết sao?
Trong đầu Lục Ly hiện lên bóng dáng nhìn thấy ở Thần Tượng Thành, nội tâm hơi tiếc nuối. Nếu có thể gặp tỷ tỷ lần cuối, cho dù chết hắn cũng cảm thấy đáng giá.
Mười trượng!
Năm trượng!
Một trượng!
Lục Ly có thể nhìn thấy rõ ràng răng nanh nho nhỏ của con độc trùng kia. Con sâu kia bay xuống mặt đất, mục tiêu là chân trái hắn.
Lục Ly rất muốn lấy ra Thiên Tà Châu, phóng xuất bộ xương khô Chiến Thần. Nhưng thần lực hắn bị giam cầm, Thiên Tà Châu không thể động đậy, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn con sâu kia càng ngày càng gần.
Vù!
Khi con sâu đến gần Lục Ly, một thanh âm bén nhọn đột nhiên vang lên, đánh vỡ an tĩnh trong sân, cũng khiến khí tức trong sân trở nên áp lực.
Xoạt xoạt xoạt!
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía tiếng nói vang lên, bọn họ thấy được tinh quang, chỉ là một quang điểm. Quang điểm kia lấy tốc độ khủng bố phóng tới chỗ Lục Ly.
- Tốc độ này!
Đôi mắt Lăng Vạn Kiếm và Lạc Thác đều co rụt lại, tốc độ công kích này quá nhanh, chỉ hơn chứ không kém bọn họ. Cho dù bọn họ muốn phóng thích công kích ngăn cản cũng không kịp.
Bịch!
Tinh mang đánh trúng Vạn Độc Trùng, con sâu bị đánh bay đi, sau đó nổ tung giữa không trung. Thân mình nho nhỏ chia năm xẻ bảy, hóa thành độc huyết đầy trời, bay lả tả giữa không trung.
A!
Có hai quân sĩ bị độc huyết dính lên, hai người ôm thân mình quay cuồng. Nhưng chỉ kêu hai tiếng thảm thiết, thân mình bọn họ lập tức biến thành hài cốt trước mặt mọi người, cuối cùng hài cốt bị ăn mòn, biến thành đống máu đen.
Ưm!
Rất nhiều người hút khí lạnh, toàn thân Lục Ly chảy toàn mồ hôi lạnh. Sâu này rất độc, chỉ dính một chút độc huyết, ngay cả xương cốt cũng bị ăn mòn. Nếu bị cắn trúng, kết cục cuối cùng khẳng định giống hai người này.
Đám người Lăng Vạn Kiếm và Lạc Thác cũng không chú ý đến quân sĩ bị giết, thần niệm đầu tiên tra xét phía tây.
Bởi vì tinh mang này bắn đến từ phía tây, người này rõ ràng đại năng siêu cấp Thần Giới, có thể che giấu sâu như vậy, lúc trước bọn họ đều không phát hiện.
Công kích người này thật độc đáo, Lạc Thác có thể khẳng định tuyệt đối không phải cường giả của Luyện Khí Điện, thậm chí hắn cũng không quen biết. Bởi vì trong những cường giả hắn biết, không có người hiểu công kích như vậy.
Hả?
Chuyện khiến đám người Lạc Thác, Bộ lão chấn động đã xuất hiện. Thần niệm của bọn họ quét sang phía tây, không có phát hiện gì, thậm chí không phát hiện chút dị thường nào!
- Sao có thể?
Thần niệm Lạc Thác quét đến hướng còn lại trong thành, trên mặt tỏ vẻ khó tin. Cường giả kia mới vừa phóng ra công kích, bọn họ lại không thể phát hiện người này?
Khi tra xét toàn thành, xác định không có người này, Lạc Thạc, Bộ lão và Lăng Vạn Kiếm hơi biến sắc.
Cường giả kia mới phóng ra công kích, bọn họ lại không cách nào tra xét, chỉ có hai giải thích, hoặc là Độn Thuật của người này thiên hạ vô song, vừa phóng thích công kích đã đi rồi, hoặc là chiến lực người này cao hơn một người một tầng, với thực lực của mọi người không thể phát hiện tồn tại của hắn!
Lăng Vạn Kiếm, Lạc Thác và Bộ lão đều là đại năng siêu cấp Thần Giới, cao hơn bọn họ một tầng, chỉ có thể là Chí Tôn Thần Giới.
Chí Tôn Thần Giới chỉ có trăm người, Chí Tôn Thần Giới là nhân vật đỉnh phong nhất Thần Giới, vậy mà ra tay giúp Lục Ly?
Chí Tôn Thần Giới công bố ra bên ngoài chỉ có trăm người, đương nhiên còn vài cường giả lánh đời, nhưng nhân số khẳng định sẽ không nhiều lắm. Chí Tôn Thần Giới đều là người vô cùng mạnh mẽ, là đại nhân vật chỉ cần một cái dậm chân sẽ tạo động đất tứ phương. Cho dù thế lực của Tứ Đại Siêu Thần cũng sẽ không vô cớ đi đắc tội Chí Tôn Thần Giới.
Hiện tại có vẻ là một Chí Tôn Thần Giới ra tay giúp Lục Ly? Điều này khiến nội tâm Lăng Vạn Kiếm, Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương lộp bộp. Nếu thật là Chí Tôn Thần Giới, hậu quả không thể tưởng nổi, nói không chừng bọn họ đều phải chết.
- Không phải Chí Tôn Thần Giới!
Nhan Thiên Cương bắt đầu thì thào, ánh mắt vô cùng kiên định, bởi vì hắn thật hiểu biết tình hình của Lục Ly.
Dư nghiệt Nhan gia lưu lại từng lẻn vào Đấu Thiên Giới, điều tra rõ ràng tám đời tổ tông của Lục Ly. Lục Ly tuyệt đối không có khả năng có quân hệ với Chí Tôn Thần Giới!