Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1856 - Chương 1844: Đạo Nghĩa (28/40)

Bất Diệt Long Đế Chương 1844: Đạo nghĩa (28/40)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn từng cự tuyệt quá nhiều hấp dẫn, từng kháng cự an bài của vận mệnh, từng nhiều lần vào lúc sắp chết, lựa chọn không khuất phục.

Có lựa chọn là sai lầm, nhưng Lục Ly cũng không hối hận, giống như hiện giờ.

Tuy lựa chọn của hắn có thể là sai lầm, bỏ lỡ cơ hội lần này hắn có thể cần tiêu phí vô số cố gắng, thậm chí cả đời cũng không thể đạt đến độ cao đồ đệ của Ưng trưởng lão, nhưng hắn không hối hận.

Bởi vì ruồng bỏ Cổ trưởng lão, lương tâm hắn sẽ bất an, ý niệm trong đầu không thông suốt, cả đời này hắn sẽ sống trong áy náy.

Hắn còn trẻ, còn có cơ hội, hắn là hy vọng duy nhất của Cổ trưởng lão. Hắn làm sao nhẫn tâm để lão nhân này thương tâm?

Lục Ly vừa nói xong, trên mặt đám người Long Huyết Sát lộ vẻ kinh ngạc, miệng mở to có thể nuốt một quả trứng. Cổ trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt thiếu chút nữa chảy ra lệ nóng.

Sắc mặt của Ưng trưởng lão thật bình tĩnh, cũng không quá tức giận, hắn dừng một lúc, hỏi một câu:

- Vì sao?

Lục Ly ngẩng đầu nhìn thẳng Ưng trưởng lão, thật kiên định nói:

- Bởi vì... đạo nghĩa!

- Ha ha, hay cho một câu đạo nghĩa, ha ha ha!

Ưng trưởng lão vui vẻ đứng dậy, cười lớn nghênh ngang bỏ đi. Bọn người Long Huyết Sát không kịp đưa tiễn, hắn đã đi ra ngoài trang viên. Tuy hắn cười lớn, nhưng không ai đoán được hỉ giận của hắn, có thể tiếng cười này chỉ che giấu nổi giận trong nội tâm hắn...

Đám người Long Huyết Sát trầm mặc, không biết nói gì cho phải. Dù sao khuyên Lục Ly rời đi là không đúng, nhưng khuyên Lục Ly ở lại cũng không tốt, bọn họ chỉ có thể trầm mặc.

Thiên Huyễn Hàn muốn nói gì, nhưng lại không nói được gì, cơ thịt trên mặt Cổ trưởng lão vặn vẹo, khẽ thở dài nói:

- Lục Ly, ngươi hẳn nên nắm lấy cơ hội lần này...

Lục Ly đã hoàn toàn không thèm để ý. Cho dù Ưng trưởng lão sẽ giận chó đánh mèo, hắn cũng không có biện pháp:

- Ta vẫn cảm thấy Thần Khí Các tốt, các trưởng bối đều thật quan ái ta, Thần Tượng Thành quá lớn, ta ở không quen.

- Tiểu tử ngươi...

Long Huyết Sát đứng dậy, khẽ thở dài, xoay người tiến vào trong phòng. Mấy trưởng lão còn lại liếc nhau, không biết nói gì cho phải, đều rời đi.

- Nghỉ ngơi thôi, nghỉ ngơi thôi!

Cổ trưởng lão cảm khái, Ưng trưởng lão đã rời đi, hiện tại nói gì cũng đã không còn ý nghĩa, hắn chỉ có thể phất tay.

Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn chắp tay lui ra, sau khi tiến vào phòng, Thiên Huyễn Hàn lập tức mở ra cấm chế, kinh hô:

- Ly lão đại, ngươi điên rồi sao? Cơ hội thật tốt, ngươi sao không nắm bắt? Ngươi không biết trở thành đồ đệ của Ưng trưởng lão sẽ trợ giúp ngươi bao nhiêu sao? Ngươi không biết...

- Được rồi, đừng nói nữa, ta đều biết!

Lục Ly xua tay ngăn Thiên Huyễn Hàn thao thao bất tuyệt, vẻ mặt hắn bình tĩnh nói:

- Ta rõ ràng rất nhiều chuyện, đây là lựa chọn của ta, ngươi không cần nhiều lời.

Ai...

Thiên Huyễn Hàn đáng tiếc thở dài, trong phòng đổi tới đổi lui, thỉnh thoảng thở dài, hận không thể biến đệ tử Ưng trưởng lão muốn chọn vừa rồi là hắn.

- Lão Đại, ta thật phục ngươi mà!

Sau nửa ngày, Thiên Huyễn Hàn chợt cảm thán, không rối rắm nữa, an tâm nằm xuống.

Lục Ly đột nhiên mở miệng:

- Tiểu Hàn, ngươi có thư tịch về võ đạo không? Giống như phương hướng tu luyện Thần Cảnh cụ thể.

- Lão Đại, ngươi cần thư tịch này làm gì?

Thiên Huyễn Hàn trừng mắt, hoài nghi nói:

- Ngươi có thiên phú thật biến thái về luyện khí, ngươi hẳn nắm bắt thời gian nghiên cứu luyện khí. Sau khi trở thành Thần Tượng Tông Sư, cho dù là Chí Tôn Thần Giới bình thường cũng không dám động vào ngươi.

- Ha ha!

Lục Ly lắc đầu cười khổ, hắn chịu đủ ngày tháng bị người khác nắm giữ vận mệnh. Lục Ly chỉ có thể dựa vào bàng môn tả đạo, chỉ có thể nỗ lực, tự thân tu luyện thực lực mới là vương đạo.

Thiên Huyễn Hàn trầm ngâm, thần niệm đảo qua không gian, rất nhanh lấy ra một quyển sách cũ, đưa cho Lục Ly:

- Đây vốn là thư tịch liên quan tu luyện võ đạo, lão đại ngươi cứ xem đi!

Thiên Huyễn Hàn lúc đầu gọi Lục Ly là Ly ca, sau đó thay đổi hai loại xưng hô, hiện tại trực tiếp gọi lão đại, cho thấy trong nội tâm hắn là sùng bái Lục Ly. Hắn có thể đạt bài danh thứ ba ở Vạn Tượng Đấu Pháp, hoàn toàn là công lao của Lục Ly, Lục Ly giúp hắn hãnh diện một lần với Mạnh Phỉ Nhi, bây giờ hắn còn ám sướng không thôi.

Lục Ly không để ý đến Thiên Huyễn Hàn, tiếp nhận thư tịch, xem xét. Quyển sách này quả nhiên là tu luyện giảng thuật võ đạo không rõ ràng, cũng không có chỉ đạo kể lại, chỉ thuyết minh phương diện tu luyện về võ đạo.

Ước chừng mất hết nửa ngày, Lục Ly trả thư tịch lại cho Thiên Huyễn Hàn, ngồi xếp bằng, tiêu hao tri thức vừa rồi.

Tri thức chứa trong quyển sách này rất rộng. Giảng thuật của hệ thống đã đạt đến phương hướng tu luyện sau Thần Cảnh, khiến Lục Ly được hưởng chút lợi.

Sau khi đến Thần Cảnh, muốn mạnh hơn cũng có bốn phương hướng!

Thứ nhất là luyện thể, người luyện thể sau Thần Cảnh có rất nhiều. Nhưng khả năng thành công rất nhỏ, hơn nữa cần hao phí rất lâu.

Nghe nói có một cường giả chuyên chú luyện thể hơn mười vạn năm mới đại thành. Cho dù là Thần Giới Chí Tôn cũng không giết được hắn. Hắn được xưng là phòng ngự mạnh nhất Thần Giới. Đây cũng là thân thể cường đại duy nhất đáng dựa vào, trở thành cường giả Thần Giới Chí Tôn.

Thứ hai là chân ý, tìm hiểu chân ý, tu luyện chân ý, đây là phương thức tu luyện thần cảnh phổ biến nhất. Hiểu được cảm ngộ trong thiên địa, sau đó mượn dùng lực thiên địa hình thành thần thông, công kích, phòng ngự cường đại.

Trong đám cường giả Thần Giới, tu luyện chân ý nhiều nhất, chân ý có thể tìm hiểu lịch sử của người khác, cũng có thể tự nghĩ ra. Theo thư tịch, hiện tại chân ý đã biết của Thần Giới có mấy vạn loại, có mạnh có yếu.

Chân ý còn phân cấp bậc, chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, phẩm, thánh phẩm,... Cấp bậc càng cao, uy lực chân ý càng mạnh, chân ý cấp thấp có thể dung hợp vào chân ý còn lại để thăng cấp, hoặc trực tiếp tìm đến chỗ cao thăng cấp.

Loại phương thức tu luyện thứ ba là tu luyện linh hồn. Linh hồn cường giả có không ít ở Thần Giới, hơn nữa linh hồn cường giả khủng bố nhất, giết người cũng vô hình.

Bình Luận (0)
Comment