Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thịnh cực tất suy, hiện tại Lục gia còn chưa hưng thịnh, nếu không nghiêm khắc kiềm chế bản thân, sợ là chưa hưng thịnh đã diệt vong.
Hơn nữa dư nghiệt của Nhan gia còn có rất nhiều người đang lẩn trốn, không chỉ có Nhan gia, còn có một vài gia tộc Thần Hoàng Giới, một vài gia tộc Địa Hoàng Giới, còn có gia tộc kết thù với Lục Ly năm đó.
Những người này hiện giờ đều ẩn núp ở nơi bí ẩn nào đó, hoặc là mặt ngoài giao hảo thần phục Lục gia, một khi có cơ hội khẳng định sẽ lộ ra răng nanh dữ tợn, phá tan Lục gia thành từng mảnh.
Căn cơ Lục gia quá yếu, dân số lại quá ít, cường giả trung tâm quá ít, không bằng nội tình đại gia tộc Cửu giới.
Lục Ly thành lập một tiểu tổ Ám Ảnh, đi giám sát tình huống các giới, chuẩn bị đã hơn một năm, bí mật tiến vào giới diện, muốn giám sát đám dư nghiệt Nhan gia. Lại không nghĩ rằng, người vừa mới phái ra, không đến một tháng đã bị ám sát hơn phân nửa, bị ai ám sát cũng không biết.
Các đại gia tộc chiếm cứ mấy mấy trăm vạn năm ở Cửu giới, tựa như một cây đại thụ khổng lồ cắm rễ ở thổ địa Cửu giới. Lục gia còn chưa hoàn toàn đứng vững bước chân ở Địa Hoàng Giới, lại muốn vươn xúc tua tìm kiếm trong tám giới còn lại, gặp phản kích là không thể tránh được.
Trong Địa Hoàng Giới không cần phải nói tràn ngập gian tế thám báo của các đại gia tộc. Lục gia căn bản không thể phát hiện, thậm chí có thể trong Thần Thành cũng có gian tế lẻn vào. Rất nhiều tử đệ Lục gia còn dương dương tự đắc, nghĩ rằng Lục gia là gia tộc đệ nhất Cửu giới, có thể xưng vương xưng bá…
Cũng may trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, giám thị cả Địa Hoàng Giới mọi lúc. Nếu không nhờ hai người, Thần Thành sớm đã bị phá tung, Lục gia và các đại ga tộc đều sẽ bị giết.
Khiến trưởng lão và Lục Chính Dương thật vui mừng là kết hợp của Minh Vũ và Lục Phi Tuyết. Hai người sinh ra bốn con trai, hai con gái. Minh Vũ vì tỏ ra biết ơn Lục gia, để toàn bộ con của mình họ Lục, làm đệ tử trực hệ của Lục gia.
Bốn con trai hai con gái, có ba đứa thiên tư bất phàm. Tuy còn nhỏ lại biểu lộ ra thiên phú không tầm thường. Lục Nhân Hoàng không cưới, Lục Ly không có hậu đại, đây xem như là tin tức tốt khiến Lục Chính Dương vui mừng.
Tử đệ Lục gia còn lại trong khoảng thời gian này đồng dạng cưới thê nạp thiếp, ngày đêm làm lụng vất vả, vô số hậu đại được sinh ra. Nhân số Lục gia quá ít, đây là khiếm khuyết của Lục gia. Giống với các đại gia tộc Cửu giới, vô số tộc nhân, hàng năm đều có thể vận chuyển vô số người mới lên, có thể không ngừng tạo ra một đám cường giả.
Lục gia hiện tại có Địa Hoàng Giới, Đấu Thiên Giới, Thủy Nguyên Giới, còn có một vài tiểu giới diện vốn thuộc Quân gia Hạo gia. Tài nguyên cơ bản dùng không hết. Chỉ cần có thiên phú, nhân phẩm không tồi, có thể ban cho tài nguyên bồi dưỡng vô tận.
Trưởng lão chấp pháp tin tưởng, nếu không đến vài thập niên, mấy trăm năm, chờ người trẻ tuổi dần lớn lên, sinh ra một đám Địa Tiên Hóa Thần, Lục gia xem như hoàn toàn đứng vững bước chân trên Cửu giới.
- Phu quân, chàng nói sẽ trở về đón chúng ta, sao còn chưa trở về?
- Phu quân, đã lâu như vậy, chàng cũng không đáp phân thần xuống, chẳng lẽ chàng không nhớ chúng ta chút nào sao. Hay là… chàng ở Thần Giới có tân hoan rồi? Cho dù chàng có tân hoan, chúng ta cũng không trách chàng, chàng đừng không để ý đến chúng ta mà…
Trong một tòa trang viên của Thần Thành, Bạch Hạ Sương ngồi trong hoa viên, chống cằm buồn chán nhìn không trung, thì thào không ngừng. Không nhìn thấy cái gì trên không trung, Bạch hạ Sương lại thường xuyên một mình ngồi ngây ngốc.
Bạch Hạ Sương hơi hậm hực, nàng vốn là người hiếu động, gần đây không muốn đi đâu cả, thường xuyên thích ngây ngốc một mình. Thời gian nhớ đến Lục ly, thường xuyên ngồi im rơi lệ.
Nàng thích nhìn không trung, giống như có thể cách trời cao nhìn lên Thần Giới, nhìn thấy… Lục Ly!
Tiên phàm hai tầng trời.
Bạch Hạ Sương thật sợ hãi, Lục Ly vừa đi sẽ vĩnh viễn không trở lại, sợ hãi nàng cả đời phải ngồi đợi, cuối cùng dung nhan già đi, phấn hồng biến bạch cốt…
Lầu hai Tàng Thư Các Thần Khí Cốc.
Linh khí thiên địa nơi này cực kỳ nồng đậm. Cho dù là một phàm nhân không vũ lực bình thường, phỏng chừng thường xuyên đến đây phải mệnh dài thêm trăm năm.
Lục Ly về tới nơi, hắn lựa chọn phủ đầy trí nhớ. Hắn biết hiện tại suy nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa, chỉ tăng phiền não, còn không bằng cố gắng học tập tu luyện tìm hiểu, như vậy mới có thể hi vọng trở nên nổi bật ở Thần Giới, mới có thể hy vọng trở về Địa Hoàng Giới.
Kỳ thật, nếu hắn đi thỉnh cầu Cổ trưởng lão, Cổ trưởng lão cũng sẽ giúp sức hoặc thình cầu Thần Khí Các hỗ trợ, Lục Ly có thể theo Thời Không Phủ trở về Địa Hoàng Giới một chuyến.
Nhưng với thực lực hiện tại của hắn, trở về sẽ chết. Lăng Vạn Kiếm tuyệt đối lập tức đuổi theo hắn để xé rách thành từng mảnh. Cừu Thiên Quân cũng sẽ không buông tha cơ hội đánh chết hắn. Cổ trưởng lão Cừu Thiên Quân không dám giết, nhưng một đệ tử nho nhỏ như hắn chỉ giống như bóp chết con kiến.
Trước khi phi thăng, Lục Ly đã từng nghĩ đến Thần Giới khẳng định từng bước giết đến. Bởi vì địch nhân của hắn nhiều lắm, Vu Thần, Man Thần, Dực Thần, Nhan Thiên Cương đều là cường giả. Hiện tại địch nhân cường đại nhất đã chết, lại xuất hiện hai địch nhân cường đại hơn, hắn hoàn toàn không chống lại địch nhân.
Lăng Vạn Kiếm, Cừu Thiên Quân!
Hai người giống như hai tòa núi cao, chèn ép đến mức Lục Ly khó thở, ép tới hắn không dám rời Thần Khí Các nửa bóng. Loại cảm giác này cực kỳ uất hẹn, cực kỳ khó chịu, cảm giác trên đầu trôi nổi hai thanh kiếm, tùy thời có thể đánh ra.
Một là đại năng siêu cấp Thần Giới, một là thiếu cung chủ của thế lực lớn. Đừng nói với thực lực của Lục Ly hiện tại, cho dù thực lực cường thịnh gấp trăm lần, đi ra ngoài hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cũng may, Lục Ly từ sau khi đến từ Bắc Mạc, gặp một đám người đều là vượt qua tưởng tượng của hắn. Tố chất tâm lý của hắn rất mạnh, ngược lại sẽ khiến hắn nhanh trưởng thành.