Ngày hôm hai, đám người Thất trưởng lão sau một phen an dưỡng nghỉ ngơi, thương thế đã khôi phục phần nào, bắt đầu kéo lấy thân thể tàn phế lu bù với công việc.
Liễu gia triệp tập ba ngàn tráng hán từ các bộ lạc, còn tìm đến một ít võ giả Huyền Vũ cảnh, tổ kiến thành sáu phân đội. Mỗi phân đội do năm võ giả Liễu gia chỉ huy, như vậy liền có thể triệt để khống chế quân đội.
Con dân nội bộ Huyết Sát đảo có tận mười mấy vạn, chẳng qua võ giả Huyền Vũ cảnh rất ít. Ở Thiên Đảo Hồ, các thế lực khai chiến với nhau là điều hết sức bình thường, những dân bản địa này cũng mặc kệ ai làm đảo chủ, dù sao chỉ cần không lạm sát bọn hắn liền sẽ không quá phản kháng, rất phối hợp nghe theo điều khiển.
Có ba ngàn người này, làm chuyện gì cũng rất thuận tiện, Liễu gia có thể rút ra nhân thủ công chiếm mười mấy đảo nhỏ xung quanh, triệt để thống trị Huyết Sát đảo.
Những đảo nhỏ kia đều là phụ dung của Huyết Sát đảo, không có quá nhiều cường giả. Thất trưởng lão dẫn theo mấy tên Lục Ải Nhân đi một chuyến, đồng thời giương lên đầu lâu Huyết Cừu, toàn bộ đều lập tức quy hàng. Riêng hai hòn đảo là nhánh con của Huyết gia thì bị Lục Ải Nhân nhẹ nhàng chém giết…
Chỉ sau một ngày Huyết Sát đảo triệt để đổi chủ, trở thành địa bàn Liễu gia. Chỉ cần thế lực phụ cận không đến công kích, chỉ cần Lạc Thần đảo thừa nhận địa vị Liễu gia, hết thảy liền hoàn mỹ.
Lục Ly còn đang chữa thương, tự giam mình trong thạch bảo, hai ngày nay hắn vẫn còn rất nhiều vấn đề chưa nghĩ thông suốt.
Tỉ như vì sao ngọc phù kia không sáng?
Minh Vũ phán định rằng mình không phải con trai Lục Nhân Hoàng, thế vì sao hắn lại không giết mình? Còn nữa, làm sao Minh Vũ lại biết mình ở Huyết Sát đảo? Cường giả tiềm phục ở gần đó rốt cục là ai?
Quá nhiều vấn đề không nghĩ thông, hai ngày qua đi, tâm tình thấp thỏm ngược lại đã trấn tĩnh phần nào.
Nếu Minh Vũ muốn giết mình, khẳng định đã sớm giết. Nếu hắn không trở lại, cường giả kia cũng không hiện thân, chí ít thời gian ngắn mình sẽ được an toàn.
Xe đến trước núi tất có đường, dù sao cũng phải tiếp tục sống tiếp, sau hai ngày chữa thương thương thế trên người hắn sớm đã chuyển tốt. Hắn sai người chuẩn bị một thân áo bào sạch sẽ, đứng dậy tắm rửa một phen, tẩy sạch máu bám trên người, lúc này mới dặn người chuẩn bị cơm canh.
Lát sau Liễu Di đi đến, sau lưng dẫn theo mấy người mang đến một bàn mỹ vị. Liễu Di sai người đặt thức ăn xuống, đóng cửa lại, sau đó mới nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, rốt cục ngươi có phải thiếu chủ Minh Vũ hay không?
Hai ngày nay Lục Ly nghĩ rất nhiều, trong lòng sớm có kế hoạch, thế là tùy ý nói:
- Việc này ngươi nói cho chúng nhân Liễu gia, bất kỳ người nào đều không được hỏi tới, cũng không thể nghị luận. Nhất là người ngoài có hỏi, các ngươi đều nói không biết, có gì cứ để bọn họ tới hỏi ta.
Liễu Di khó hiểu chớp chớp mắt, thấy Lục Ly không nhìn lại nàng cũng không hỏi thêm, chỉ gật đầu nói:
- Được rồi, giờ ta đi ra dặn mọi người luôn.
Liễu Di đi ra tìm đám người Thất trưởng lão nói chuyện. Vừa nghe xong, ánh mắt đám người Thất trưởng lão đều sáng rực lên. Lục Ly không nói rõ việc này, vậy chẳng phải đồng nghĩa với bên trong có ẩn tình? Giữa hắn và Minh Vũ quả thực có quan hệ? Bằng không tại sao Minh Vũ lại không giết hắn?
Xác định điểm này, đám trưởng lão Liễu gia ai nấy đều mừng như điên, có tấm chiêu bài Minh Vũ, còn ai dám đắc tội Liễu gia? Còn ai dám công kích Huyết Sát đảo?
- Báo…
Giữa lúc chúng nhân còn đang chìm trong vui sướng, bên ngoài chợt vang lên tiếng kinh hô, một tên thám báo Liễu gia vọt tới, hoảng sợ nói:
- Báo chư vị trưởng lão, phía nam tới ba chiếc thuyền, Lộc trưởng lão nói trên mỗi chiếc thuyền đều có một tên Hồn Đàm cảnh, rất có thể là người Thất Sát đảo Ác Ma đảo và Hắc Hồ đảo.
Nghe được tin này, sắc mặt đám người Thất trưởng lão bỗng chốc trắng bệch, Thất trưởng lão trầm ngâm khoảnh khắc, sau đó cắn răng nói:
- Dẫn theo tất cả mọi người và Lục Ải Nhân, đi bến tàu xem xem.
Liễu Di cuống cuồng đi tới thạch bảo Lục Ly cư trú, Lục Ly sau khi biết tin lại khoát tay để Liễu Di tự mình đi bến tàu.
Đồng thời dặn dò Liễu Di nếu có người muốn gặp hắn, nhất luật không thấy, cứ nói mình đang chữa thương, có việc gì tự Liễu Di đi mà xử lý, còn dặn nàng tuyệt đối không được tiết lộ đàm thoại giữa hắn và Minh Vũ.
Liễu Di cái hiểu cái không đi ra, cùng theo đám người Thất trưởng lão tới bến tàu. Phía trước bến tàu quả nhiên có ba chiến thuyền đang chậm rãi tới gần, lúc tiếp cận bến tàu trăm trượng liền ngừng lại, một tên võ giả Thần Hải Cảnh bay vụt tới, bước lên bến tàu mỉm cười nói:
- Chào chư vị, ba vị đảo chủ Thất Sát đảo Quỷ Hồ đảo Ác Ma đảo chúng ta muốn diện kiến Lục đảo chủ. Giải thích một chút về hiểu lầm xảy ra khi trước, đồng thời bày tỏ áy náy!
Mắt đẹp Liễu Di sáng ngời, thoáng chốc liền hiểu ra ý Lục Ly dặn dò, Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão liếc nhau một cái, trong lòng cũng đều yên tâm, trên mặt hiện lên ý cười.
Rất rõ ràng, ba hòn đảo kia đều bị uy danh Minh Vũ dọa sợ, lần này tới không phải để khai chiến, mà là đến nhận lỗi thỉnh tội.
- Lục đảo chủ?
Đám đệ tử Liễu gia lại có chút mơ hồ, từ lúc nào mà Lục Ly lại trở thành đảo chủ? Đảo chủ không phải là tộc trưởng Liễu Di ư?
Thất trưởng lão phản ứng rất nhanh, hắn không chút nghĩ ngợi, vung tay lên nói:
- Người đâu, đi thông báo Lục đảo chủ, cứ nói đảo chủ Thất Sát đảo Ác Ma đảo Hắc Hồ đảo cầu kiến.
Hiện tại Lục Ly chính là một tấm bảng vàng, mặc kệ quan hệ giữa hắn với Minh Vũ là thế nào, chí ít người ngoài đều cho rằng hắn là thiếu chủ của Minh Vũ.
Thân phận như thế mà không lợi dụng, chẳng phải Thất trưởng lão đã sống uổng bao nhiêu năm nay? Tính cách Lục Ly Thất trưởng lão cũng hiểu rõ phần nào, trước giờ không thích tranh quyền đoạt lợi, cũng không thích xen vào chuyện Liễu gia, dù để hắn làm đảo chủ, phỏng chừng hắn cũng không quản việc gì sất.