Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc kệ lần này có phải do Tử Thần Chi Thủ tổ chức thích sát hay không, Thần Tượng Tông muốn trong thời gian ngắn cấp tốc đánh giết mười mấy thích khách, trên trăm nghi phạm như thế, quả thực là điều hết sức khó khăn.
Thậm chí bọn hắn còn tuyên xưng tìm được tổng bộ thích khách, lại không nói tên tổ chức thích khách này, có thể bày ra hành động ám sát tinh vi như thế, tuyệt đối không thể nào là tổ chức thích khách vô danh, nếu đúng thật là Tử Thần Chi Thủ uy danh hiển hách, sao Thần Tượng Tông có thể dễ dàng đánh tới tổng bộ như vậy được?
Ngoài ra, nguyên hung việc này kỳ thực không phải Tử Thần Chi Thủ, tổ chức thích khách thu lấy tiền tài, giúp người tiêu tai, điều này không có gì để chê trách. Thần Tượng Tông muốn báo thù thay cho đám người Giang Tinh Hà thì hẳn nên phải tìm thủ phạm đứng sau màn mới đúng.
Trong lòng Lục Ly ẩn ẩn có cảm giác không ổn, trong suy đoán của hắn suy đoán, thủ phạm đứng sau sự kiện lần này hẳn phải là một thế lực siêu thần, hoặc là mấy thế lực siêu thần liên hợp hành động.
Rất có thể Thần Tượng Tông đã âm thầm thỏa hiệp, hoặc đã bắt đầu bí mật đàm phán, bởi thế ở ngoài sáng bọn hắn mới thả ra chút hỏa mù, như vậy một là có thể cứu vãn danh dự Thần Tượng Tông, hai là cũng để trấn an Thần Khí Các và các thế lực phân chi còn lại.
Song bất luận là khả năng nào, Thần Khí Các đều xem như đã bị vứt bỏ, tình cảnh của hắn cũng sẽ càng thêm nguy hiểm.
- Thiên Huyễn Hàn!
Lục Ly biết không thể đợi thêm được nữa, hắn tìm tới Thiên Huyễn Hàn, sau khi mở ra cấm chế, lập tức thần sắc ngưng trọng nói:
- Chúng ta không thể ở lại Thần Khí Các được nữa, tốt nhất ngươi nên về lại gia tộc đi thôi, ngươi ở lại đây, sau cùng tất sẽ bị vô tình giết chết.
Trên mặt Thiên Huyễn Hàn lại không có quá nhiều ba động, tựa hồ sớm đã nghĩ đến điểm này, hắn khẽ gật đầu nói:
- Thực ra gia tộc đã bắt đầu phái người tới tiếp ứng ta, bọn họ đang ở trên đường. Sau khi về lại gia tộc hẳn sẽ được an toàn. Lão đại, ngươi theo ta đi về, Thần Khí Các không thể ở lâu.
- Không cần!
Lục Ly không muốn ăn nhờ ở đậu, bản thân Thiên Huyễn Hàn cũng chưa hẳn đã được chào đón trong gia tộc, bằng không há lại lưu lạc đến mức gia nhập Thần Khí Các, thành là một tên đệ tử bình thường. Theo hắn đi về, một là ngày chưa hẳn đã tốt hơn, hai là nói không chừng sẽ bị gia tộc Thiên Huyễn Hàn mưu hại, rốt cuộc trong tay hắn đang nắm giữ phương pháp luyện chế Lôi Thần Nộ.
Lục Ly kiên định nói:
- Tiểu Hàn, ngươi đừng lo cho ta, ta tự có chỗ an toàn. Đúng rồi... đây là một ít tàng thư trưởng lão lưu lại, bên trong có cả phương pháp luyện chế Thiên Lôi Dẫn, ngươi lập tức sao chép một phần.
- Ách?
Nhìn trên trăm quyển thư tịch vứt dưới đất, Thiên Huyễn Hàn thoáng kinh ngạc, lát sau mới đắng chát nói:
- Lão đại, đệ tử chân truyền chân chính của sư tôn là ngươi?
- Đừng nghĩ nhiều.
Lục Ly vỗ vai Thiên Huyễn Hàn, nhẹ giọng nói:
- Trong lòng ta, ngươi là sư đệ ruột thịt, là người thân thiết nhất với ta ở Thần Khí Các.
Tròng mắt Thiên Huyễn Hàn phiếm hồng, mím môi không nói gì thêm, lấy ra giấy bút bắt đầu sao chép. Lục Ly thì đi ra khỏi phòng, hắn trầm tư suy nghĩ một lát, sau đó đạp bước tiến vào trong gian phòng Cổ trưởng lão.
Hắn không phải muốn tìm di bảo nào đó của Cổ trưởng lão mà chỉ là muốn lấy một ít áo bào Cổ trưởng lão, sau này đi ra giúp hắn lập y quan trủng, phải biết thân xác Cổ trưởng lão đã bị lực lượng không gian cường đại xoắn nát.
- Ồ?
Vừa tiến vào trong phòng, Lục Ly phát hiện bên trong lộn xộn dị thường, toàn bộ tàng thư, Thần Khí dùng để bài trí đều mất sạch, rõ ràng đã có người đi vào, vơ vét hết thảy đồ đạc bên trong.
- Hừ!
Lục Ly phẫn giận không thôi, Cổ trưởng lão mới chết được mấy ngày? Không ngờ đám trưởng lão Thần Khí Các đã ngấp nghé di vật của hắn? Đương nhiên, có lẽ những trưởng lão kia cũng không để ý chút di bảo kia, thứ bọn hắn càng để tâm chính là phương pháp cải tiến và luyện chế Thiên Lôi Dẫn.
Lục Ly kìm nén lửa giận, sửa sang lại trong phòng một phen, đồng thời lấy mấy bộ quần áo Cổ trưởng lão thường mặc đi ra hậu viện, đào một ngôi mộ mới bên cạnh hai phần mộ kia, sau đó dựng lên mộ bịa cho Cổ trưởng lão.
Dập đầu mấy cái, Lục Ly dùng ngữ khí kiên định dị thường nói:
- Sư tôn, ngươi yên tâm, tâm nguyện chưa dứt của ngươi ta nhất định sẽ giúp ngươi hoàn thành. Mối thù của ngươi nếu Thần Tượng Tông không báo được, ta cũng sẽ nghĩ cách báo thù rửa hận cho ngươi.
Sa sa sa!
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, thần niệm Lục Ly quét qua, sắc mặt lập tức trầm xuống. Người đến là Giang Tổ Cường, vô sự không đăng Tam Bảo Điện, xem ra Giang Tổ Cường cũng muốn vào phòng Cổ trưởng lão.
- Lục Ly!
Giang Tổ Cường sải bước đi vào, sau khi nhìn thấy mộ bia Cổ trưởng lão, trên mặt hắn lộ ra vẻ trầm thống, cung kính dập đầu ba lượt rồi mới thở dài nói:
- Cổ trưởng lão và các chủ, Huyết Sát thúc đi về cõi tiên, toàn các đều bi thống, Lục Ly ngươi đừng bi thương quá độ, Thần Tượng Tông nhất định sẽ báo thù giúp bọn hắn. Giờ chúng ta không có thời gian để bi thống, chúng ta phải kiên cường, phải tỉnh táo, bằng không cơ nghiệp Thần Khí Các sẽ hủy trong thoáng chốc, mấy người các chủ và Cổ trưởng lão cũng sẽ chết không nhắm mắt.
Lục Ly mặt không biểu tình, ủi ủi nói:
- Giang trưởng lão nói đúng, đệ tử nhớ kỹ.
- À thì...?
Giang Tổ Cường nghiêm mặt nói ra mục đích chuyến này:
- Trưởng Lão Đường mở họp, quyết định trước mắt Thần Khí Các sẽ do Hạc trưởng lão thống lĩnh, ta được giao tạm thời quản lý hết thảy sự vụ. Hạc trưởng lão sai ta tới đây xem qua một chút, đồng thời thu thập lại thần tài, đồ vật, tàng thư..., tạm thời giao cho trong các bảo quản. Lục Ly, khi còn sống Cổ trưởng lão có đưa cho ngươi tàng thư, hay là phương pháp luyện chế Thiên Lôi Dẫn, pháp trận đồ của Kinh Lôi Giáp không?
Hồ ly lòi đuôi, Giang Tổ Cường cáo mượn oai hùm, mượn danh Hạc trưởng lão tới dọa Lục Ly. Đương nhiên cũng có thể là Hạc trưởng lão muốn có được phương pháp luyện chế Thiên Lôi Dẫn, pháp trận đồ của Lôi Thần Nộ và Kinh Lôi Giáp.