Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ta cảm thấy tốt nhất ngươi vẫn nên tiêu hủy những vật này đi, lưu lại trên thân sẽ chỉ mang đến tai họa vô tận. Ngoài ra... người gia tộc ta đã tìm đến Thời Không Phủ, hẳn là trước lúc trời sáng sẽ đến nơi. Lão đại, hay là ngươi theo ta về lại gia tộc, trừ phi ta chết, bằng không ta bảo đảm sẽ không để cho bất cứ kẻ nào thương hại đến ngươi.
Thiên Huyễn Hàn nói rất chân thành, Lục Ly cũng cảm nhận được ý tốt của hắn, song vẫn lắc đầu nói:
- Đừng lo lắng cho ta, cứ chiếu cố chính ngươi cho thật tốt là được, ta tự có nơi an toàn cho mình. Ngươi yên tâm về lại gia tộc, núi cao sông dài, hai huynh đệ chúng ta sớm muộn sẽ có ngày trùng phùng.
- Lão đại...
Thiên Huyễn Hàn nghẹn ngào, Lục Ly lại phất phất tay nói:
- Ngươi quay về trước, trước lúc đi gọi ta, ta còn có chút việc.
- Ừm ừm!
Thiên Huyễn Hàn khẽ gật đầu, trầm mặc đi ra ngoài. Lục Ly tiếp tục bế quan lĩnh hội, ngày hôm sau, hắn lần nữa bị Thiên Huyễn Hàn đánh thức, lần này Thiên Huyễn Hàn tới để cáo biệt. Hắn nhìn Lục Ly nói:
- Người gia tộc ta đã đến ngoài cốc, lão đại, ta phải đi...
Lục Ly khẽ gật đầu, dò hỏi nói:
- Ngươi mạo muội xuất cốc như thế, không vấn đề gì chứ? Liệu có dẫn lên người có tâm chú ý không?
- Không sao!
Thiên Huyễn Hàn lắc đầu nói:
- Gia tộc biết ta là đệ tử Cổ trưởng lão, cũng biết chuyện về Lôi Thần Nộ, bởi thế hiện tại ta tính là có chút giá trị. Lần này gia tộc phái tới hai vị cường giả, dù Hạc trưởng lão muốn giữ ta lại cũng không được.
- Ách?
Mặc dù biết gia tộc Thiên Huyễn Hàn rất mạnh, lại không ngờ sẽ mạnh đến mức này, Hạc trưởng lão đều không giữ được, như vậy gia tộc Thiên Huyễn Hàn nhất định phải phái tới cường giả cấp bậc Thần Giới Chí Tôn. Chẳng qua nghĩ đến gia tộc Mạnh Phỉ Nhi cũng có Thần Giới Chí Tôn, Thiên Huyễn Hàn và Mạnh Phỉ Nhi lại có hôn ước, như thế liền cũng có thể hiểu được.
Lục Ly hiếu kỳ hỏi dò:
- Tiểu Hàn, rốt cục Thần Giới có bao nhiêu thế lực ẩn tàng, ở Thần Giới, bảy mươi hai Thần Tông tính là thế lực cấp bậc cỡ nào?
Thiên Huyễn Hàn thoáng ngừng một lúc, có chút do dự, chẳng qua sau cùng vẫn giải thích nói:
- Nếu chia thế lực Thần Giới làm năm cấp, như vậy bảy mươi hai Thần Tông chỉ có thể tính là cấp ba, gia tộc ta tính là cấp bốn. Mặt trên còn có gia tộc và thế lực càng mạnh, hơn nữa... ta hiểu được không quá toàn diện, có lẽ Thần giới còn có thế lực cấp sáu!
- Cái này!
Lục Ly bị dọa sợ, không ngờ nước Thần Giới lại sâu đến thế, hắn sửng sốt mất một lúc, lát sau mới đứng dậy gắt gao ôm chặt Thiên Huyễn Hàn, dặn dò nói:
- Về gia tộc lăn lộn cho tốt, đừng có tùy tiện làm bậy, mười năm nằm gai nếm mật, ngày sau một bước lên trời!
Thiên Huyễn Hàn trùng trùng gật đầu, mím môi một cái, sau đó nói:
- Lão đại, ngươi nhất định phải sống sót, ngươi là bằng hữu đầu tiên thật lòng giao tâm với ta, ta không hi vọng ngươi xảy ra chuyện.
- Ta biết!
Ánh mắt Lục Ly lộ vẻ kiên định, gật đầu nói:
- Ta đi lên từ hạ giới, trải qua ngàn khó vạn khổ mới phi thăng được đến đây, ta sẽ không chết đi đơn giản vậy đâu, ta còn muốn đứng ở trên đỉnh Thần Giới, sẽ không để cho bất cứ người nào quyết định nhân sinh của mình.
- Tốt!
Thiên Huyễn Hàn nhìn Lục Ly một cái thật sâu rồi xoay người đi ra ngoài, Lục Ly cùng theo ra đến cửa, nhưng không đưa ra trang viên, cứ thế dõi mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn rời đi.
Sau khi Thiên Huyễn Hàn đi ra trang viên, Lục Ly vẫn đứng ở cửa, hắn đang lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi Thiên Huyễn Hàn an toàn rời đi.
Thần niệm hắn yên ắng khóa chặt Thiên Huyễn Hàn, kẻ sau cứ thế nghênh ngang đi ra miệng sơn cốc.
Hành động dị thường của Thiên Huyễn Hàn lập tức khiên động tâm tư rất nhiều người, Lục Ly có thể cảm giác được rõ ràng có không ít thần niệm lặng lẽ thò ra, khóa chặt Thiên Huyễn Hàn.
Lục Ly không khỏi căng thẳng, hiện tại phỏng chừng rất nhiều trưởng lão Thần Khí Các đã bị thu mua. Nhất thời không hay, Thiên Huyễn Hàn sẽ bị trực tiếp bắt lại, hoặc là đánh chết.
Thiên Huyễn Hàn nghênh ngang đi tới cửa Thần Khí Cốc, bên kia có đệ tử Chiến Đường canh giữ, lúc này Thần Khí Cốc đang bị phong tỏa, Thiên Huyễn Hàn muốn nhẹ nhàng đi ra tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng.
Hưu!
Thiên Huyễn Hàn căn bản không chào hỏi với đệ tử Chiến Đường, cứ thế bay thẳng lên, muốn vượt qua tường thành Thần Khí Cốc. Đệ tử Chiến Đường thấy vậy, vội vàng đằng không bay lên, định chặn lại Thiên Huyễn Hàn, thậm chí có người còn lớn tiếng gầm thét, có trưởng lão trong trang viên cấp tốc bay ra, Lục Ly thăm dò ra được là Giang Tổ Cường.
Ông!
Không gian nơi cửa vào Thần Khí Cốc đột nhiên cuộn lên sóng gió, tiếp đó một đạo khí tức cường đại tràn ngập ra, nháy mắt, những đệ tử Chiến Đường bay vọt lên kia bị trấn áp đi xuống. Đám trưởng lão đang xung thiên mà lên đều biến sắc, căn bản không dám bay tới cửa vào Thần Khí Cốc.
Hạ trưởng lão tọa trấn nơi hậu viện không thấy có bất kỳ dị động nào, Thiên Huyễn Hàn cứ thế nghênh ngang bay vọt ra, sau đó cấp tốc biến mất trong đại sơn nơi xa.
Bá bá bá!
Sắc mặt đám trưởng lão bỗng chốc trắng bệch, nhất là Giang Tổ Cường càng thêm phần khó coi. Hắn suy nghĩ một lát liền khoái tốc chui vào trong hậu viện, tìm đến Hạc trưởng lão đang đứng trong đình bên hồ, thần sắc gấp gáp nói:
- Hạc trưởng lão, sao ngài không cản lại? Rất có thể Thiên Huyễn Hàn nắm trong tay phương pháp luyện chế Lôi Thần Nộ.
- Không phải không muốn ngăn, mà là ngăn không được!
Hạc trưởng lão lắc đầu nói:
- Không ngờ lại có Thần Giới Chí Tôn tới tiếp dẫn Thiên Huyễn Hàn? Chẳng lẽ Cổ Sơn Hác thật truyền Lôi Thần Nộ cho hắn? Không lý nào, muốn truyền cũng nên là truyền cho Lục Ly mới đúng!
- Thần Giới Chí Tôn?
Sắc mặt Giang Tổ Cường lần nữa đại biến, vừa rồi hắn cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng cường đại, vốn chỉ tưởng là một siêu cấp đại năng Thần Giới, lại không ngờ sẽ là Thần Giới Chí Tôn.
- Không thể chờ!
Giang Tổ Cường suy nghĩ một lúc rồi cắn răng nói:
- Hạc trưởng lão, chúng ta hẳn nên lập tức bắt lại Lục Ly, trực tiếp sưu hồn, bằng không lần sau lại tới một tên Thần Giới Chí Tôn đưa đi Lục Ly thì phải làm sao?
...