Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hạc trưởng lão đã phái người đi thông báo Lục Ly, chỉ là không thấy Lục Ly có phản ứng. Dù sao đây chỉ là nghi thức, Hạc trưởng lão cũng không quá để ý. Thần niệm cường đại của hắn có thể cảm giác được Lục Ly một mực ở trong gian phòng, chỉ cần người còn ở trong đó liền không thành vấn đề.
Đan tiểu thư khóc đến tê tâm liệt phế, đám người Long Vân Hải cũng hai mắt phiếm hồng, lại xen lẫn chút mê mang. Thần Khí Các một hơi tổn thất ba vị nhân vật trọng yếu, hiện tại tân nhiệm các chủ còn chưa được định ra, cảm giác Thần Khí Các bỗng chốc biến thành quần long vô chủ, khiến bọn hắn rất là mờ mịt, thậm chí ở lại trong Thần Khí Cốc đều không cảm thấy an toàn.
Mấy ngàn đầu lâu đẫm máu chồng chất ở bên, dựng thành tường cao, biểu thị cho sức uy hiếp tuyệt đối của Thần Tượng Tông, lại không thể mang đến cho đám người Long Vân Hải một tia cảm giác an toàn nào. Thủ phạm sau màn tựa hồ còn chưa tìm ra được? Bọn hắn dám ám sát Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão, sau này nếu muốn diệt đi Thần Khí Các chẳng phải càng thêm dễ dàng?
Hạc trưởng lão đại diện Thần Tượng Tông lên tiếng phát biểu, bày tỏ sự phẫn nộ đối với sự kiện lần này, giảng thuật gian khổ trong quá trình truy sát thích khách, cam đoan sau này sẽ chống lưng cho Thần Khí Các, đồng thời xác định nhân tuyển tân nhiệm các chủ Thần Khí Các.
Giang Tổ Cường!
Lúc nói ra cái tên này, không ít người lộ rõ vẻ kinh ngạc, ngay cả một ít trưởng lão Thần Khí Các cũng không khỏi kinh nghi. Bởi vì năng lực luyện khí của Giang Tổ Cường không phải đặc biệt lợi hại, chiến lực cũng không xuất chúng, ở Thần Khí Các, tuổi tác uy vọng hắn đều không tính đặc biệt xuất sắc, điều duy nhất đáng để nhắc tới chính là hắn là họ hàng xa của Giang Tinh Hà?
Nhất thời rất nhiều người khó mà tiếp nhận tiếp nhận lựa chọn này, chẳng qua ba người Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão đều đã chiến tử, trong các không có nhân vật nào khác thực sự xuất chúng, cũng không ai nghĩ tới tranh đoạt vị trí này, bởi thế không đến nỗi dẫn lên phản đối quá lớn.
Quan trọng nhất chính là, Giang Tổ Cường đảm nhiệm các chủ là do Hạc trưởng lão tuyên bố, cũng tức là đại biểu cho thái độ Thần Tượng Tông. Thần Tượng Tông đã ủng hộ hắn, chúng nhân còn có thể nói gì, còn dám nói cái gì?
- Chư vị không dị nghị, vậy tới yết kiến các chủ đi.
Hạc trưởng lão thần sắc trang nghiêm nói, song rất nhiều trưởng lão lại đều không quỳ, bọn họ có chút không quen. Thấy bọn họ không quỳ, đa phần đệ tử đều không biết có nên quỳ hay không, nhất thời trường diện khó tránh khỏi cảnh lúng túng.
- Ta có dị nghị!
Một tiếng nói vang dội vọng lại, khiến trường diện vốn đang lúng túng chợt lập tức ồ lên, vô số thần niệm quét tới, khóa chặt nam tử áo xanh đang rảo bước đi tới.
- Lục Ly?
Lạc Hoàng nhướng mày, mắt đẹp thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Nàng vốn tưởng Lục Ly sẽ không xuất hiện, lại không ngờ hắn đi ra lúc này, còn trực tiếp chất nghi quyết định của gia gia nàng.
- Ách?
Ưng trưởng lão và Hạc trưởng lão liếc nhau, hai người đều bất giác cảm thấy có điều chẳng lành, bởi vì hai người thấy được thần sắc Lục Ly rất lạnh, lạnh lẽo không khác gì băng hàn.
Đám người Đan tiểu thư Long Vân Hải còn đang quỳ gối trước y quan trủng, thấy vậy không khỏi ngạc nhiên quay người.
Giang Tổ Cường đang chuẩn bị đón chờ chúng nhân hành lễ yết kiến, sau đó thành công thượng vị trở thành các chủ Thần Khí Các, lại không ngờ Lục Ly đột nhiên đi ra phá rối.
Hắn lập tức nổi giận, chỉ vào Lục Ly quát:
- Lục Ly, hôm nay là đại điển tế tự, nơi này còn chưa tới lượt ngươi nói chuyện, người đâu, bắt hắn lại!
Hạc trưởng lão khoát tay ngăn cản Giang Tổ Cường làm loạn, đảo mắt nhìn Lục Ly đứng ở bên ngoài quảng trường phía xa xa, hỏi:
- Lục Ly, ngươi có gì dị nghị?
- Ta cho rằng đức hạnh hay năng lực Giang Tổ Cường đều không đủ để ngồi lên vị trí này!
Lục Ly lạnh lùng nói:
- Giang các chủ và chư vị trưởng lão dâng hiến cả đời cho Thần Khí Các, sao giờ lại có thể giao vào tay loại người như Giang Tổ Cường, hắn sẽ chỉ hủy đi Thần Khí Các mà thôi.
- Hỗn xược.
Giang Tổ Cường còn chưa lên tiếng, một tên trưởng lão Chiến Đường có quan hệ không sai với hắn đã phẫn nộ quát:
- Lục Ly, ngươi là cái thá gì? Có tư cách đứng đó khoa tay múa chân ư? Đại sự trong các còn chưa đến lượt ngươi nói chuyện, người đâu, bắt Lục Ly lại!
Trưởng lão Chiến Đường hạ lệnh, đệ tử Chiến Đường lập tức xuất động, mười tên đệ tử ùn ùn kéo tới muốn bắt lại Lục Ly. Chỉ là đến lúc Lục Ly cầm ra một viên cầu màu lam, tròng mắt Giang Tổ Cường lập tức co rụt lại, cả kinh hô lên:
- Tất cả lui xuống, Lục Ly, ngươi lại phát điên gì nữa?
Hạc trưởng lão và Ưng trưởng lão nhìn nhau, ánh mắt hai người đều không giấu được vẻ hoang mang, Ưng trưởng lão mở miệng khuyên can:
- Lục Ly, đừng vọng động, có chuyện gì từ từ ngồi xuống rồi nói. Rốt cuộc ngươi muốn làm gì, cứ nói cho chúng ta biết!
Trong mắt Lạc Hoàng chớp qua một tia kinh dị, không phải Lục Ly muốn gia nhập Thần Tượng Tông ư? Sao giờ lại dám làm càn như thế...
Lục Ly quét mắt nhìn qua đám đệ tử Chiến đường đang từ từ thối lui, nhàn nhạt nói:
- Ta không muốn làm gì cả, chỉ là trước khi đi, không muốn để cho nơi duy nhất mang đến cho ta chút ấm áp này bị người hủy đi, đồng thời không muốn để cho tâm huyết cả đời của đám người các chủ và sư tôn biến thành uổng phí. Đức hạnh và năng lực Giang Tổ Cường hoàn toàn không xứng làm các chủ. Ngoài ra... Ưng trưởng lão, ta rất cảm kích ưu ái của ngươi, Hạc trưởng lão... cũng cám ơn ngươi năm đó ra tay cứu ta. Lần này Thần Tượng Tông tùy tiện cầm đến một đống đầu lâu tới góp đủ số, cách làm như vậy thực sự khiến ta không dám gật bừa, bởi thế... ta đành quyết định rời đi!
Ưu cái của Ưng trưởng lão, ân cứu mạng của Hạc trưởng lão ân, Lục Ly cảm tạ trong lòng, nhưng cách làm của Thần Tượng Tông quá khiến người hàn tâm, Lục Ly cũng không định cả đời gắn bó với luyện khí, bởi thế hắn chọn cách rời đi.