Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Thứ vừa rồi là cái gì?
- Sao mở ra một cánh cửa, lại không thấy có kẻ nào xuất hiện?
- Sao ta cảm thấy cánh cửa này nhìn quen quen? Các ngươi nói xem, có giống cánh cửa xuất hiện lúc Lục Ly đi ra sau khi sử dụng Phi Độ Hư Không?
- Hơi giống, nhưng mà người đâu?
- Có cần báo cáo việc này cho phủ chủ không?
Đám phủ quân chuyển tới chuyển lui xung quanh, thần niệm không ngừng rà quét, sau khi xác định không có ai mới tập hợp lại một chỗ để thương nghị. Trong lòng Lục Ly không khỏi căng thẳng, nếu đám người này hoài nghi đến hắn, còn muốn báo cáo, vậy hắn chỉ còn cách ngoan tâm tru diệt, bằng không để lộ tin tức, vậy thì phiền phức to.
- Chắc không phải đâu!
Một người bộ dáng nhìn như là thống lĩnh lắc đầu nói:
- Hai ngày trước ta nghe nói Lục Ly xuất hiện ở tây bộ Thủy Man Phủ, bên kia cách bên này mười mấy phủ vực. Vừa rồi hẳn chỉ là dị tượng không gian thôi, đừng ngạc nhiên, quay về làm việc cả đi.
Thống lĩnh vung tay lên, đám phủ quân lập tức tán đi, Lục Ly như trút được gánh nặng. Chẳng qua hắn không ngay lập tức rời đi mà vẫn ngồi chờ gần đó, vạn nhất tên thống lĩnh kia len lén truyền tin thì sao?
Đợi chừng nửa ngày, Lục Ly nhân tiện nghỉ ngơi một lát, sau khi xác định không có dị dạng, hắn mới len lén rời đi.
Tìm một nơi nghỉ ngơi, Lục Ly lấy ra địa đồ kiểm tra, trong lòng âm thầm kêu khổ.
Thần Giới quá lớn, trước kia hắn ở Thần Khí Các, tính là nam bộ Thần Giới, muốn đi tới U Yến chi địa còn phải vượt qua hơn một trăm phủ vực, nói cách khác dù thi triển Phi Độ Hư Không cũng cần cả trăm lần.
Mỗi lần Phi Độ Hư Không có thể vượt qua hơn một phủ vực, nếu là ngồi Hư Không Thú, qua một phủ vực cần mất thời gian hai năm. Nói cách khác ngồi Hư Không Thú mà muốn từ nam bộ Thần Giới tới cực bắc Thần Giới, tính ra phải mất mấy trăm năm.
Lục Ly đã vượt qua mười mấy phủ vực, trên đường nếu thuận lợi phỏng chừng tầm năm ba tháng liền có thể đến cực bắc Thần Giới, sau đó tiến vào U Yến chi địa.
Có một cường giả bí ẩn đang giúp hắn, dẫn dụ đám người Báo trưởng lão về hướng tây Thần Giới, bên này Lục Ly sẽ dễ dàng hơn không ít, bằng không hắn thực sự không mấy lòng tin đến được bên kia.
- Nếu đi được Thời Không Phủ thì tốt biết mấy!
Lục Ly thầm nghĩ, Thời Không Phủ có lẽ là nơi duy nhất có thể một lần mang hắn đến cực bắc Thần Giới. Đương nhiên, đấy chẳng qua là nghĩ trong đầu vậy thôi, ai biết Thời Không Phủ liệu có lập tức bắt hắn lại giao cho Thần Tượng Tông hay không? Hơn nữa hắn cũng không có nhiều thần nguyên để giao phí tổn cho Thời Không Phủ.
- Thần nguyên...
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Ly khẽ động, hắn lấy được hai chiếc không gian giới chỉ của siêu cấp đại năng Thần Giới, bên trong hẳn sẽ có lượng lớn thần nguyên.
Hắn vội vàng lấy ra hai chiếc không gian giới chỉ kia, bởi vì chủ nhân đã chết, ấn ký tinh thần bên trong cũng biến mất, Lục Ly nhẹ nhàng luyện hóa hai chiếc không gian giới chỉ mà chẳng gặp chút trở ngại nào.
- Oa....
Thần niệm quét qua, Lục Ly lập tức có cảm giác như ăn mày nhặt được một túi kim tệ. Bởi vì trong hai chiếc không gian giới chỉ, thần tài chồng chất như núi, thần nguyên trong đó rất rất nhiều, Lục Ly tuỳ ý quét qua, phát hiện chí ít phải trên ngàn vạn thần nguyên.
Bên trong còn có rất nhiều Thần khí, thần giáp, cổ tịch, đan dược... mấy thứ bình bình lọ lọ này cộng lại cũng đến mấy vạn bình, ngoài ra còn có một số đồ đạc linh tinh khác.
Ông!
Hiện tại Lục Ly không có thời gian đi chỉnh lý những vật khác, nghĩ nghĩ liền cầm ra một vài bình đan dược, tuỳ ý mở nắp kiểm tra, tìm đến một loại đan dược bồi bổ linh hồn.
- Tốt quá!
Lục Ly đại hỉ, hắn đang lo không biết đi đâu để kiếm đan dược bồi bổ linh hồn. Giờ lại phát hiện trong không gian giới chỉ là phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông có ít nhất mấy ngàn viên đan dược loại này, hơn nữa còn là loại cao cấp hơn gấp nhiều lần thứ hắn nuốt vào trước kia.
Linh hồn rất quan trọng, nếu cường độ linh hồn được gia tăng, hắn liền có thể liên tục Phi Độ Hư Không, như vậy độ an toàn được đề thăng đáng kể, tốc độ đi đường cũng sẽ càng nhanh.
Lục Ly vội vàng nuốt vào ba viên đan dược màu xanh biếc, đan dược vào miệng liền tan, sau đó từng đạo năng lượng tràn vào trong linh hồn. Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện tốc độ linh hồn tăng trưởng cực nhanh, ý cười trên mặt lập tức càng thêm nồng nặc.
- Lão thiên gia phù hộ!
Trong lòng Lục Ly âm thầm khấn nguyện, hy vọng đoạn đường tiếp theo sẽ được thuận lợi, để hắn thành công tiến vào U Yến chi địa.
Thần Kiếm Sơn là một tòa sơn mạch rất kỳ dị, đỉnh núi cao vút nhập mây, xung quanh toàn là đất bằng, thoạt nhìn như một thanh lợi kiếm đâm thẳng thiên không, bởi thế mới được đặt tên là Thần Kiếm Sơn.
Thần Kiếm Sơn có pháp trận tụ linh tự nhiên, còn có một đại trận phòng ngự đặc biệt. Vậy nên linh khí trên núi nồng đậm dị thường, cũng bởi thế mà trên núi thường thường dựng dục ra không ít thiên tài địa bảo. Mấy trăm vạn năm qua, ngọn núi này không ngừng bị các đại thế lực tranh đoạt, trước nay luôn do các đại thế lực chiếm giữ.
Hơn mười vạn năm trở lại đây, Thần Kiếm Sơn bị một tông phái chiếm cứ, tông phái này tên là Thần Kiếm Tông, tông chủ là một đại năng Thần Giới, ngoại hiệu Đấu Thiên Tôn Giả.
Thần Kiếm Tông và Thần Tượng Tông chỉ chênh nhau một chữ, cấp bậc lại khác biệt như trời với đất. Gần đây Thần Kiếm Tông cũng gặp phải chút chuyện phiền toái, một mực mở ra cấm chế phong sơn khóa tông.
Hôm nay là ngày Đấu Thiên Tôn Giả xuất quan, bế quan mấy năm thực lực hắn tính là có chút tiến bộ, tâm tình cũng tốt lên ít nhiều.
Hắn đi ra đại điện nơi đang cư trú, vừa ra ngoài đệ tử trong tông lập tức bị kinh động, mấy tên trưởng lão bay vụt đến, mừng rỡ nhìn Đấu Thiên Tôn Giả nói:
- Tông chủ, có thu hoạch gì không?
Thấy Đấu Thiên Tôn Giả khẽ cười gật đầu, mấy tên trưởng lão lập tức đại hỉ, Đấu Thiên Tôn Giả lại chợt đảo mắt nhìn về hướng bắc hỏi:
- Bên phía Hắc Kỳ Điện có động tĩnh gì không?