Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1920 - Chương 1908: Tông Chủ Thần Tượng Tông

Bất Diệt Long Đế Chương 1908: Tông chủ Thần Tượng Tông

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Hết cách rồi!

Báo trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có nước quay về Thần Tượng Tông thỉnh giáo tông chủ, vị tông chủ này là người có đại trí tuệ, nếu không cũng đã không thành được đại tông sư của Thần Tượng Tông.

Hắn lười nhác phái người tới chỗ Thú Thần Phủ nữa, dù sao thì Tình Báo Đường cũng sẽ đi truy tung. Hắn trực tiếp tìm tới một nơi phủ thành, tiến vào Thời Không Phủ truyền tống về Thần Tượng Thành.

Đến nơi, hắn không đi vào nội thành mà bay ra ngoài thành, phía bắc thành có một khu vực cấm địa. Hắn đi đến trước phiến vách núi ở bắc thành, khom mình hành lễ nói:

- Tông chủ, thuộc hạ cầu kiến.

Qua nửa nén hương, vách núi đột nhiên phát sáng, tiếp đó một chiếc cầu nối bảy màu như là cầu vồng hạ xuống, nối liền với đầu bên kia vách núi.

Báo trưởng lão rảo bước đi lên cầu nối bảy màu, sau đó đi tới bên ngoài một tòa cung điện. Nhìn từ bên ngoài, cung điện hoàn toàn lơ lửng giữa trời, hơn nữa từ dưới núi ngước lên căn bản không nhìn thấy được, dù là Thần Giới Chí Tôn cũng không cashc nào phát hiện.

Vô Lượng Cung!

Đây là nơi các đời tông chủ Thần Tượng Tông cư trú, nơi này chỉ có số ít nhân vật trọng yếu của Thần Tượng Tông mới có thể đi vào.

Tiến vào Vô Lượng Cung, Báo trưởng lão trực tiếp đến hậu điện, phía sau lại có một tòa hoa viên giữa không trung. Một nữ tử xinh đẹp đẫy đà đang cắt xén hoa cỏ nơi đó, bên cạnh còn đứng một nữ tử vóc người tha thướt, mặt che diện sa, chính là Lạc Hoàng.

Lạc Hoàng có địa vị đặc thù ở Thần Tượng Tông, không chỉ bởi nàng là cháu gái Hạc trưởng lão, cũng không phải bởi vì nàng có thiên phú rất mạnh ở phương diện luyện khí, mà nguyên nhân quan trọng hơn cả chính là nàng là cháu gái của tông chủ Thần Tượng Tông.

Báo trưởng lão nhìn nữ tử mỹ lệ kia, trên mặt lộ ra vẻ cung kính xen lẫn chút xấu hổ, khom lưng hành lễ nói:

- Gặp qua tông chủ!

Nữ tử mỹ lệ nhìn không ra tuổi tác, thoạt nhìn như là một quý phụ xinh đẹp. Nàng không nhìn Báo trưởng lão, tiếp tục chuyên chú cắt sửa hoa cỏ, đợi cắt xong một gốc cây nhỏ nàng mới quay sang nhìn Lạc Hoàng nói:

- Tiểu Hoàng, ngươi thấy thế nào?

Lạc Hoàng khẽ gật đầu, con mắt cười thành vầng trăng khuyết, nói:

- Rất đẹp, tông chủ khéo tay quá.

- Nha đầu này, chỉ biết nói ngọt!

Tông chủ khẽ cười, đứng lên đi đến đình viện bên cạnh, vẫn không nhìn Báo trưởng lão lấy một lần. Lạc Hoàng nhẹ bước đuổi theo, tiến vào trong đình rót cho tông chủ một chén nước trà, tông chủ ưu nhã bưng lên uống, khí độ cao nhã vô cùng.

Báo trưởng lão đứng ở ngoài đình, thần tình cực kỳ cung kính, không dám thở mạnh dù chỉ nửa hơi. Vị tông chủ này không chỉ là thần tượng đại tông sư, còn là Thần Giới Chí Tôn, chiến lực vượt xa hắn, đối mặt nhân vật như vậy, hắn sao dám không cung kính?

- Báo trưởng lão!

Tông chủ chậm ung dung uống xong chén nước trà, sau đó mới quay đầu nhìn Báo trưởng lão, nói:

- Ngươi biết mình sai ở đâu rồi không?

Chỉ một câu hỏi bình thường, lại khiến trán Báo trưởng lão chảy ròng mồ hôi, hắn biết vị tông chủ này thoạt nhìn như một quý phụ khí chất cao nhã, nhưng một khi giết người lại không hề nửa điểm nương tay.

Nghe ngữ khí nàng có vẻ đang rất tức giận.

Báo trưởng lão vội vàng khom lưng nói:

- Thuộc hạ khinh thường Lục Ly, ngay từ đầu hẳn nên dốc hết toàn lực đánh chết hắn. Ngoài ra, thuộc hạ hẳn nên sớm đi cầu kiến tông chủ, lắng nghe ý chỉ.

Tông chủ khẽ lắc đầu, nói:

- Thật ra ngay từ đầu các ngươi đã sai, chuyện Giang Tinh Hà các ngươi không nên thỏa hiệp, làm vậy sẽ khiến kẻ dưới ly tâm. Đối với Lục Ly cũng nên lấy lôi kéo làm chủ, nhân tài tốt như vậy cơ mà. Dù muốn bắt lại, thì cũng hẳn nên mang hắn về Thần Tượng Tông trước.

Chuyện Giang Tinh Hà không thể quy hết trách nhiệm lên đầu Báo trưởng lão, hắn là đường chủ Chiến Đường, chỉ phụ trách tác chiến. Chẳng qua lúc này hắn làm sao dám tranh biện, chỉ đành phải gật đầu nói:

- Thuộc hạ biết sai, mong tông chủ trách phạt.

Tông chủ bưng lên chén nước trà thứ hai, nhấp từng ngụm từng ngụm nhỏ, khiến tâm tình Báo trưởng lão thấp thỏm không thôi. Không lẽ tông chủ thật muốn phạt nặng, hoặc là miễn đi vị trí đường chủ của hắn?

- Ba tên Lục Ly kia đều là giả!

Uống xong chén trà, tông chủ mới khẳng định nói:

- Trên thực tế, lúc ba tên Lục Ly kia xuất hiện, Lục Ly thật hẳn vẫn còn ở phụ cận Lưu Sa Phủ. Lục Ly mới phi thăng bao lâu? Linh hồn có thể mạnh được đến đâu? Phi Độ Hư Không cùng lắm chỉ có thể vượt qua hơn một phủ vực, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở Thiên Nhai Phủ? Cũng chỉ có đứa ngu như ngươi mới đần độn đi truy tung ba tên Lục Ly kia, kế điệu hổ ly sơn rõ ràng như thế mà cũng không nhìn ra được, ngươi quá thất chức.

- Đều là giả?

Báo trưởng lão thoáng kinh ngạc, sau đó tròng mắt lấp lánh quang mang hỏi:

- Như vậy cái tên xuất hiện ở Thú Thần Phủ mới là thật?

- Ừm!

Tông chủ đưa tay phủi phủi váy nói:

- Dùng cái đầu của ngươi suy nghĩ thử xem, nếu đại thế lực kia thật muốn giúp Lục Ly, như vậy cứ dứt khoát tiếp dẫn hắn đi là xong, như vậy chẳng phải càng tốt, cớ gì lại phái ra ba tên cường giả ngụy trang Lục Ly, dẫn các ngươi chạy loạn? Điều này chứng tỏ thế lực kia chỉ muốn giúp Lục Ly, lại không muốn mang đi Lục Ly, không muốn triệt để đối địch với chúng ta. Thần Giới lớn như vậy, nhưng Lục Ly có thể đi đâu? Có nơi nào mà Thần Tượng Tông chúng ta không dám tới truy sát?

Nghe đến đó, đôi mắt đẹp của Lạc Hoàng lập tức sáng lên, thốt ra bốn chữ:

- U Yến chi địa!

Tông chủ khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Lạc Hoàng nói:

- Vẫn là tiểu Hoàng nhi thông minh, đại thế lực kia không dám thu nhận Lục Ly, thế nên chỉ có thể giúp hắn hấp dẫn chú ý của các ngươi, để Lục Ly tự mình đào tẩu. Lục Ly có thể đi đâu? Tính ra tính lại cũng chỉ có một nơi, đó chính là U Yến chi địa, bởi vậy tên Lục Ly xuất hiện ở Thú Thần Phủ mới là thật!

- Thuộc hạ ngu dốt!

Báo trưởng lão trầm tư suy nghĩ, thoáng chốc liền tỉnh ngộ, vội vàng khom lưng nói:

- Thuộc hạ đi bố trí ngay, lần này phải tranh thủ đánh chết Lục Ly.

- Gấp cái gì?

Bình Luận (0)
Comment