Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1924 - Chương 1912: Không Gian Thần Thú

Bất Diệt Long Đế Chương 1912: Không gian Thần thú

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nếu không phải lúc nãy Báo trưởng lão vỗ xuống một chưởng, số ít năng lượng tiêu tán rớt xuống, phỏng chừng Hoang thú Vương cấp cũng sẽ không xuất hiện.

- Chết rồi....

Lục Ly triệt để tuyệt vọng, bởi vì Hoang thú này đang ở ngay dưới chân hắn, hắn bị khí tức Hoang thú bao trùm, thần lực khắp người nhiễu loạn, thân thể hoàn toàn không cách nào động đậy, dù chỉ là một đầu ngón tay.

- Chủ nhân, con Hoang thú này rất cường đại!

Không chỉ Lục Ly, ngay cả Huyết Linh Nhi đều bị trấn áp, căn bản không thể điều khiển Thần Thi di động, mang theo Lục Ly rời đi.

Lục Ly đứng mũi chịu sào, nếu Hoang thú lao lên, hắn sẽ là đối tượng đầu tiên tao ương. Hoang thú có vẻ bị chọc giận, lúc này trong đôi mắt càng lúc càng gần phía dưới kia chất đầy vẻ phẫn nộ và lạnh lùng, làm sao nó có thể không chém giết trả đũa cho được? Linh trí Hoang thú phổ biến rất thấp, dù là Hoang thú cấp Vương chắc cũng không đỡ hơn bao nhiêu.

Vạn trượng, năm ngàn trượng, ba ngàn trượng!

Lục Ly đã có thể thấy rõ ràng toàn cảnh Hoang thú bên dưới, đó là một con Hoang thú rất kỳ dị, đầu như sư, thân thể lại hẹp dài, thoạt nhìn giống như thân rồng, trên lưng mọc đầy gai nhọn. Mặt dưới có sáu chiếc chân, hai bên còn có bốn cánh, đuôi như roi sắt, tròng mắt màu xám tro, bên trong không có một tia tình tự ba động nào, hệt như là Tử Thần.

- Mau trốn...

Không biết là ai đột nhiên hô lớn một tiếng, võ giả bốn phía lập tức như mộng mới tỉnh, dồn dập lui nhanh, còn không ngừng kêu hét đào mạng.

- Ngu xuẩn!

Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn kia đột nhiên quay đầu, nhìn lại tên võ giả kêu gọi đào tẩu, trong lòng giận không thể át.

Vốn Hoang thú này đang khóa chặt Lục Ly, phỏng chừng chỉ sau một giây liền sẽ lao lên xé xác Lục Ly, nhưng chính vì đứa ngu này kêu gọi đào tẩu, thành công chuyển dời chú ý của Hoang thú.

Trong mắt Hoang thú, người và kiến hôi không khác gì nhau. Ngươi nói xem, một người muốn truy sát một đám kiến hôi, nhất định sẽ trước truy sát tên đào tẩu đầu tiên, đúng không nào?

- Hay lắm!

Lúc này Lục Ly cảm nhận được khí tức khủng bố bao phủ trên người mình giảm đi phần nào, trong lòng lập tức cuồng hỉ, cảm giác hệt như tìm được đường sống trong cõi chết.

Hắn gần như không chút do dự, Thiên Tà Châu trong tay lóe lên, thu lại hắn và Thần Thi, tiếp sau quang mang lấp lánh, Thiên Tà Châu biến thành một hạt bụi.

Ầm!

Hoang thú tóe bắn lao lên, chiếc đuôi như roi sắt khổng lồ quét tới, lập tức nện bay Thiên Tà Châu. Lục Ly cảm ứng năng lượng một phen, lập tức không khỏi líu lưỡi, không ngờ một kích nhìn như tùy ý của Hoang thú lại tiêu hao sạch sẽ tận ba thành năng lượng của Thiên Tà Châu.

- Lão Ngưu, ngươi đi đánh giết Lục Ly, để ta cầm chân con súc sinh này!

Báo trưởng lão gầm lên một tiếng, nếu không áp chế Hoang thú, hôm nay người tới đây đều phải chết. Phải biết, lần này có hơn phân nửa nhân số Chiến Đường Thần Tượng Tông kéo đến đây, nếu chết sạch, hắn cũng đừng làm đường chủ nữa.

- Được!

Tên Thần Giới Chí Tôn kia khẽ gật đầu, thân hình như u hồ yên ắng bay về phía Lục Ly. Lúc này Lục Ly đang chuẩn bị sử dụng thần thông Không Gian Xuyên Thoa rời khỏi hạp cốc. Thần niệm hắn quét ra, phát hiện tên Thần Giới Chí Tôn bay tới, sắc mặt lập tức đại biến.

So với Thần Giới Chí Tôn, phòng ngự của Thiên Tà Châu quá yếu, tuỳ ý một chưởng liền có thể nện nát, đến lúc đó Lung đạo nhân Tiểu Bạch và hắn bị văng ra, lập tức sẽ bị nhẹ nhàng bóp chết.

Thời khắc sống còn, đầu óc Lục Ly cấp tốc chuyển động, hiện tại dùng Không Gian Xuyên Toa rời đi e là không được. Thiên Tà Châu chỉ có thể xuyên qua cự ly trăm dặm, đối với Thần Giới Chí Tôn mà nói, trăm dặm hay mười dặm không có khác biệt gì đáng kể cả.

Phi Độ Hư Không ở đây lại càng không được, bởi thế càng nghĩ Lục Ly càng phát hiện chỉ còn lại một cách, đó là tới gần Hoang thú, mượn uy năng Hoang thú tạm thời che chở chính mình.

Thần niệm Lục Ly đảo qua trên thân Hoang thú, trong lòng khẽ động, sau lưng Hoang thú toàn là gai nhọn dày đặc, nhìn qua hệt như con nhím, lẫn trong đám gai nhọn này là cách ẩn thân không sai.

Ông !

Chỉ sát na, Lục Ly liền đưa ra quyết định, Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, tan biến giữa không trung, một giây sau liền đã xuất hiện trên lưng Hoang thú.

Nếu Lục Ly là người, trên thân có khí tức sinh mệnh, Hoang thú nhất định sẽ cảnh giác, lập tức động thủ đánh chết. Nhưng Thiên Tà Châu chỉ là một viên hạt châu, không có bất kỳ khí tức nguy hiểm nào, mặc dù Hoang thú cấp Vương phát hiện cũng sẽ không quá để ý.

Hưu!

Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu xông vào trong khe hẹp, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu biến lớn thêm một chút, gắt gao cắm chặt giữa hai chiếc gai nhọn.

- Ách?

Tên Thần Giới Chí Tôn kia vốn còn cách Lục Ly một đoạn cự ly, cộng thêm Lục Ly ở cách Hoang thú không xa, hắn không dám áp sát quá nhanh, lại không ngờ chớp mắt Thiên Tà Châu đã đi đến trên lưng Hoang thú.

Hắn nhướng mày, không biết nên làm gì cho phải, bên kia Báo trưởng lão đã ra tay, nắm chặt chiến đao chuẩn bị chính diện đối chiến với Hoang thú.

Hô!

Miệng rộng Hoang thú mở toang, phun ra một đạo khí lưu màu đen, khí lưu kia đi qua đâu, không gian nơi đó chấn động kịch liệt, thậm chí còn bắt đầu vặn vẹo, như một đạo lưu tinh cấp tốc bắn thẳng về phía Báo trưởng lão.

- Cái này...

Sắc mặt Báo trưởng lão hơi biến, khó trách không gian hạp cốc lại bất ổn đến thế, thì ra nguyên nhân là vì con Hoang thú cấp Vương này.

Rất có thể Hoang thú này trời sinh đã có thần thông khống chế không gian, không gian chấn động kịch liệt như thế, Báo trưởng lão cũng không dám tiến vào. Vạn nhất Hoang thú khiến không gian vặn vẹo càng thêm kịch liệt, sợ rằng khi đó dù là hắn cũng sẽ bị xoắn nát.

- A...

Báo trưởng lão tức tốc né tránh, nhưng một số người mặt trước lại không kịp né tránh, thoáng chốc, khí lưu màu đen do Hoang thú phun ra đã quét sạch mười dặm, bao phủ hơn nghìn người.

Cảnh tượng khiến Báo trưởng lão và những người còn lại hoảng sợ diễn ra, không gian trong khí lưu màu đen kia đột nhiên vặn vẹo kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment