Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1940 - Chương 1928: Dị Biến

Bất Diệt Long Đế Chương 1928: Dị biến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đã lâu Lục Ly chưa động thủ, từ khi tới Thần Giới hắn gần như chỉ dựa vào Thần Thi và Chiến Thần Khô Lâu. Ở nhân gian bản thân hắn từng là cuồng nhân chiến đấu, đã lâu không chém giết qua, huyết dịch không khỏi sôi trào.

Hắn lấy ra Đồ Ma chiến đao Cổ trưởng lão ban cho, nhắm đến mấy tên Thần Linh đang kháng cự, trực tiếp phóng thích Sát Đế chân ý.

Xoẹt!

Một đạo quang mang màu đỏ máu sáng lên, tròng mắt ba tên phía đối diện lập tức tràn ngập màu đỏ máu, đồng thời lực lượng thiên địa trấn áp xuống, sau cùng cả ba tên đều bị chém ngang eo.

- Không sai!

Đồ Ma chiến đao là Thần khí siêu phẩm, Lục Ly cảm thấy khi sử dụng chiến đao, uy lực Sát Đế chân ý được đề thăng không ít. Hơn nữa bên trong Đồ Ma chiến đao còn phong ấn một con Ly Long, nghe nói có thể đông kết kẻ địch, vừa rồi Lục Ly còn chưa dùng tới thần thông này.

- Thử xem!

Lục Ly thoáng thúc giục Khí Linh trong Đồ Ma chiến đao, con Ly Long kia lập tức du tẩu bên trong. Từng đạo đạo hàn khí âm u truyền ra, Lục Ly cảm thấy nhiệt độ bốn phía bỗng chốc hạ thấp mấy chục độ.

Xuy xuy!

Lục Ly rót vào thần lực, tiện tay bổ ra một đao, một đạo bạch khí từ bên trong gào thét lao ra, lan tràn như thiểm điện, rất nhanh liền đuổi kịp mấy tên Thần Linh đang bỏ chạy.

- Bá đạo!

Hàn khí bao trùm lên mấy tên Thần Linh, thoáng chốc liền có hai người bị đông kết, ba người mặc dù không bị đông kết, nhưng tốc độ cũng giảm mạnh, động tác chậm chạp đi nhiều.

- Chết đi!

Trường đao quét ngang, Lục Ly thả ra Sát Đế chân ý, một đạo đao quang màu đỏ máu bay đi, chặt đứt ngang eo năm người kia.

- Không sai!

Lục Ly khẽ gật đầu, tính ra chiến lực bản thân hắn hẳn đã vượt quá phủ quân bình thường, miễn cưỡng có thể tiến vào Thần Bảng.

Đương nhiên, chiến lực của hắn chủ yếu là được Đồ Ma chiến đao gia trì, cộng thêm có chiến giáp Thần khí siêu phẩm, bằng không chiến lực hắn cũng chẳng khác phủ quân là mấy.

Giết mấy người, khảo nghiệm chiến lực một phen, Lục Ly lười nhác động thủ nữa. Hắn truyền tin để Huyết Linh Nhi trở về, những Thần Linh phổ thông này có giết cũng vô dụng, thủ lĩnh Tử Nhật Phủ đã bị giết, Tử Nhật Phủ hẳn đang đứng trước nguy cơ giải tán, nói không chừng rất nhiều người đều sẽ không trở về, bắt đầu tìm đường ra khác.

- Lung đạo nhân, giết một lúc rồi quay về, đừng say máu!

Lục Ly truyền âm dặn dò Lung đạo nhân một câu, kẻ sau bế quan nhiều năm vậy rồi, chiến lực có chỗ đề thăng, lại phải buồn bực nhốt mình trong Thiên Tà Châu, nay đi ra muốn phát tiết một phen, Lục Ly có thể hiểu được.

Lục Ly nghĩ nghĩ, giúp người giúp cho trót, bèn quay sang bố trú một huyễn trận và một sát trận ở phụ cận long mạch. Hắn định dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, thử xem học được nhiều tri thức pháp trận như vậy rồi, giờ thực hành liệu có thể bố trí ra đại trận lợi hại chút không.

- Thử Cửu Long Trận xem sao!

Lục Ly trầm tư một lát, quyết định bố trí một pháp trận phòng ngự, pháp trận này có thể tự mình hấp thu thiên địa linh khí, nếu thời gian dài không ai công kích, lực phòng ngự sẽ càng mạnh. Đợi đạt tới trạng thái mạnh nhất, e là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng phải công kích hơn nửa ngày mới có thể phá mở.

Hắn bắt đầu bận rộn lu bù, lấy ra rất nhiều trận thạch bố trí quanh phụ cận. Hắn bày trận còn chưa lưu loát lắm, rốt cuộc khắc họa pháp trận và bố trận có chút khác biệt, bận rộn gần nửa canh giờ, còn phát hiện tính sai, liền phải bố trí lại lần nữa.

- Tốt rồi!

Đại trận này không tính quá phức tạp, trong tàng thứ Thiên Linh Tử thậm chí còn có đại trận phức tạp gấp mười thế này, bởi thế Lục Ly tiêu tốn chừng hơn một canh giờ liền bố trí thành công.

- Lên!

Hắn khởi động đại trận, trận thạch bốn phía lập tức phát sáng lên, từ chín hướng khác nhau, chín con Bạch Long gào thét bay lên, giao xoa cuốn lấy nhau giữa không trung, một vòng hộ tráo màu trắng theo đó hiện ra.

- Được rồi!

Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện đại trận không có vấn đề, hắn phủi tay nhìn lại bên ngoài, phát hiện Lung đạo nhân đã sớm trở về, thi thể xung quanh cũng đã bị Lung đạo nhân dọn đi.

- Ồ?

Qua lâu vậy rồi mà Đồ Thần Điện vẫn không phái người tới. Lục Ly bày trận ở chỗ này chính là để phòng ngừa Tử Nhật Phủ hoặc Nguyệt Luân Cung phản công. Lại không ngờ mãi không thấy, cũng không thấy Đồ Thần Điện phái người tới trấn thủ

- Chẳng lẽ xảy ra chuyện?

Trong lòng Lục Ly có dự cảm chẳng lành, bên này cách Đồ Thần Điện không xa, Trì Tuấn Phong biết mình đến đây, tại sao lại không phái người tới thăm dò?

- Lung đạo nhân, ngươi ở lại trấn thủ chỗ này, có việc thì bóp nát ngọc phù báo tin!

Lục Ly lấy ra một chiếc ngọc phù đưa cho Điếc đạo nhân, sau đó tung mình lao vút về Côn Luân Sơn, còn chưa tới Côn Luân Sơn, từ xa xa Lục Ly đã nghe được bên kia truyền đến từng đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc, mặt đất cũng rung động không ngừng.

- Quả nhiên xảy ra chuyện!

Trong lòng Lục Ly lộp bộp một tiếng, Đồ Thần Điện bị diệt hay không hắn không quan tâm, chỉ cần Trì Hi Nhi đừng xảy ra chuyện là được. Tiểu nha đầu kia rất đáng yêu, nếu bị người giết, Lục Ly thực sự không dám tưởng tượng.

Hưu!

Tốc độ hắn tăng nhanh thêm mấy phần, cấp tốc phóng tới Côn Luân Sơn, Linh Ẩn Chiến Giáp hiện ra, cả người ẩn đi, hắn không sử dụng thần niệm mà chỉ dựa vào hai mắt quan sát bốn phía.

Chiến đấu đang xảy ra dưới Côn Luân Sơn, gần như toàn bộ người Đồ Thần Điện đều được xuất động tử chiến với phía Nguyệt Luân Cung.

- Trì Tuấn Phong điên rồi ư?

Lục Ly nghĩ không thông, đã bảo hắn tọa trấn Côn Luân Sơn, sao giờ lại triệu tập đại quân đánh đi ra? Trì Tuấn Phong biết mình tới long mạch, chờ hắn đắc thủ trở về hẵng khai chiến chẳng phải càng thêm nắm chắc?

- Ô ô.... cha... cha...

Lục Ly đột nhiên nghe được tiếng khóc thương tâm, thanh âm này hắn vô cùng quen tai, lập tức đảo mắt nhìn về hướng kia, chỉ thấy một cô bé đang bi thống kêu gào.

- Tiểu Hi Nhi!

Trì Hi Nhi bị Hỉ Bá ôm lấy, lại đang không ngừng giãy dụa, ánh mắt nhìn chằm chằm về một hướng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, tròng mắt bình thường vốn linh động, nay lại chất đầy vẻ tuyệt vọng và bi thống.

Bình Luận (0)
Comment