Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn biết thời cơ vẫn chưa tới, bởi thế cũng không miễn cưỡng.
Hôm nay, hai người Triệu Hỉ cuối cùng cũng quay về, mang theo những vật liệu bày trận được đặt mua, thế là hắn đành phải tạm thời từ bỏ, đợi lúc nào có thời gian lại đi lĩnh hội sau.
- Lần này thiếu chút là bị gài!
Nhắc đến chuyện này, trong lòng Triệu Hỉ còn sợ hãi, bọn hắn vừa mua xong vật liệu liền bị người để mắt, rốt cuộc ra tay mua hơn một ức thần nguyên thần tài, muốn không bị người chú ý cũng khó.
Then chốt là chiến lực hai người quá thấp, nếu là một tên Đại Năng Thần Giới nào đó đi mua thì đã không dẫn lên chú ý như thế.
Cũng may Triệu Hỉ sớm phát hiện, kịp thời cắt đuôi kẻ theo gót, suốt đêm trở về, nếu không một khi bị chặn đường thì không chỉ sẽ bị cướp bóc mà phỏng chừng cả mạng cũng khó giữ được!
- Vất vả rồi!
Lục Ly vỗ vỗ vai Triệu Hỉ, an ủi nói:
- Lần sau để ta đi cùng, như thế sẽ an toàn hơn một chút.
Hai người Triệu Hỉ đã bị chú ý, lần sau đi nhất định sẽ càng dễ bị phát hiện. Hoặc là phái nhiều người đi cùng, hoặc là đích thân Lục Ly cùng theo, Lục Ly có thể không vào thành mà chờ sẵn ở bên ngoài.
- Bày trận đi!
Lục Ly kiểm trắc vật liệu, sau khi thấy đã đầy đủ, lập tức bắt tay hành động. Vạn Long Tỏa Khung Trận này được bố trí càng nhanh, hắn liền càng an toàn. Công kích từ Thần Giới Chí Tôn đều có thể ngăn trở, Lục Ly liền có đầy đủ thời gian mang theo Trì Hi Nhi Phi Độ Hư Không thoát đi.
Lục Ly tử tế hồi ức phương pháp bố trí Vạn Long Tỏa Khung Trận, còn lấy giấy bút vẽ ra, phác họa trên dưới trăm lần, xác định không sai mới bắt đầu bố trí.
Lần này hắn chỉ mua hai phần vật liệu, nếu bố trí hai lần mà vẫn không thành công, hơn một ức thần nguyên liền đi tong. Hơn nữa còn phải đi mua tài liệu thêm chuyến nữa, vừa mất thời gian lại vừa không an toàn.
Lục Ly để Triệu Hỉ phái ra mấy đội quân sĩ tuần tra giám sát ngoại vi, lúc bày trận tuyệt đối không cho phép có người quấy rầy, nếu Trận Cơ bày ra rồi mà bị phá hư, công sức trước đó liền đổ sông đổ biển.
Sau khi an trí xong xuôi, Lục Ly lập tức bắt tay vào công việc, dẫn theo mấy tên trưởng lão dạo quanh Côn Luân Sơn mấy vòng.
Lần này đám trưởng lão không có nửa lời dị nghị, sự thành công của Thiên Ngục Trận khiến bọn hắn phi thường tin phục Lục Ly. Theo như lời Lục Ly giới thiệu, nếu Vạn Long Tỏa Khung Trận này được bố trí thành công, thậm chí có thể trụ vững trước mấy lượt công kích của Thần Giới Chí Tôn. Có đại trận này, Thiên Đế Cung muốn tiến đánh Đồ Thần Điện cũng không phải là chuyện dễ dàng, Đồ Thần Điện sẽ được an toàn lên nhiều.
Một ngày, hai ngày, năm ngày!
Mang theo bốn tên trưởng lão bận rộn suốt năm ngày, Lục Ly rốt cục cũng ngừng lại, hắn trầm ngâm thoáng chốc, sau đó vung tay đánh ra một đạo thần lực, miệng quát khẽ:
- Lên!
Vô số quang mang màu vàng vút lên tận trời, trọn cả Côn Luân Sơn đều bao phủ trong kim quang, một cỗ khí tức thần thánh cuộn trào tràn ngập ra. Thanh thế khiến tất cả người Đồ Thần Điện đều bị dọa sợ, tưởng là lại có cường giả đến tấn công.
Chẳng qua!
Kim mang chỉ sáng lên một lúc liền ảm đạm, mười mấy giây sau, tất cả quang mang đều tan biến, bốn phía bình tĩnh trở lại. Lúc này sắc mặt Lục Ly vô cùng khó coi, hắn nhíu mày, ánh mắt lấp lánh, bên trong chất đầy vẻ kinh nghi.
- Thất bại?
Bọn Triệu Hỉ liếc mắt nhìn nhau, từ sắc mặt Lục Ly có thể nhìn ra rất nhiều vấn đề. Bốn người không khỏi tiếc nuối, hơn sáu ngàn vạn thần nguyên cứ thế trôi theo dòng nước, Lục Ly đúng là bại gia tử.
Lục Ly mặc kệ suy nghĩ trong đầu bốn tên trưởng lão, hắn nhíu mày trầm ngâm suốt nửa ngày, sau đó mới vỗ trán nói:
- Sai, sai rồi, tính sai trận tuyến Cửu Cung Vị, khó trách...
Nghĩ lại nửa ngày, Lục Ly phát hiện vấn đề, chẳng qua hắn không mạo muội tiếp tục bày trận, mà lấy ra giấy bút bắt đầu không ngừng phác thảo. Đợi sắc trời hoàn toàn chuyển đen, hắn mới vung tay lên nói:
- Tiếp tục bày trận.
Đối với Thần Linh mà nói, ban ngày và ban đêm không có khác biệt gì đáng kể, cả đám lại tiếp tục bận rộn, Lục Ly đào lên đám trận thạch được bày bố khi trước, không ngoài dự liệu, tất cả đều nổ tung.
Bày trận là công việc vô cùng nghiêm cẩn, chỉ cần một nơi sai lầm liền sẽ khiến cho toàn bộ đại trận xảy ra vấn đề, thậm chí có đại trận còn khả năng dẫn phát nổ tung khủng khieps.
Mặc dù trước đó bố qua một lần, có chút kinh nghiệm, nhưng lần này Lục Ly càng thêm phần cẩn thận. Hắn chỉ còn lại một phần tài liệu, không thể để xuất hiện vấn đề thêm nữa.
Lần này tiêu tốn bốn ngày, xác định mọi thứ ổn thỏa, Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, quát lớn:
- Vạn Long Tỏa Khung Trận, lên!
Ông!
Toàn bộ Côn Luân Sơn lần nữa sáng lên, từng đạo kim quang phóng vút tận trời, chiếu sáng khu vực trăm dặm xung quanh. Biến Côn Luân Sơn thành như là một tòa bảo khố khổng lồ, lúc này cửa bảo khố chính đang được mở ra.
Kim quang như Kim Long du tẩu vờn quanh giữa trời, rất nhanh chúng quấn quýt lấy nhau, tạo thành tấm lưới lớn khổng lồ, bao trọn nguyên một vùng trời.
- Xong rồi!
Trong mắt Lục Ly bắn ra từng đạo tinh mang, nét mặt tràn đầy vui mừng hét lớn.
Triệu Hỉ và ba tên trưởng lão còn lại nhìn nhau, ai nấy đều kích động đến độ cả người rung lên. Đại trận này không cần thử, nhìn qua cũng biết ắt sẽ lợi hại vô cùng. Thường thường đại trận kiểu này chỉ có thế lực tông phái cường đại mới có đủ tư cách bố trí, không ngờ Đồ Thần Điện cỏn con bọn hắn cũng có lúc được hưởng thụ đãi ngộ như thế
- Chậc chậc ..
Chúng nhân Đồ Thần Điện vui mừng khôn xiết, ai nấy đều hưng phấn không thôi, trên mặt Trì Hi Nhi lộ ra ý cười đã lâu mới thấy, lôi kéo mấy tiểu tỷ muội vui vẻ nhảy nhót cả lên.
Thần trận giữa trời kia hệt như mấy vạn con Kim Long vờn quanh quấn lấy nhau, khóa chặt trọn phiến thương khung. Trên thân mỗi con Kim Long đều có phù văn lấp lánh, tràn ngập khí tức thần thánh, mang đến cho chúng nhân Đồ Thần Điện xung kích tâm lý cường đại. Lúc này rất nhiều người đã triệt để an tâm, có đại trận như thế thủ hộ, bọn hắn còn sợ gì nữa?