Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ừm!
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Vậy được, ta tiếp tục phá giải, hạt châu này quá huyền diệu, ta cảm thấy dù có thể phá giải, ít nhất cũng phải mất mấy chục, thậm chí trên trăm năm.
- Cứ làm đi, không vội!
Lục Ly khẽ gật đầu, đồng thời cảm thấy lòng tin tăng nhiều, Thần Thi có thể trấn áp Đại Năng Thần Giới, lần sau lúc đối mặt Nguyệt Ảnh, hắn không cần phải dùng đến Lôi Thần Nộ nữa.
Lôi Thần Nộ đã không nhiều, mặc dù Lục Ly có thể nghĩ đến chuyện tự thân luyện chế, nhưng phỏng chừng rất khó kiếm được thần tài, luyện chế lại rất phiền phức, tạm thời Lục Ly cũng không tâm tư đi làm cái này.
- Nhục thân Tử Đế này rốt cục đang cất giấu bí mật gì? Sao có người lại đi bố trí pháp trận trong chính cơ thể mình? Đây là Tử Đế bố trí trước khi chết, hay là sau khi chết rồi mới bố trí? Thần Giới Tam Trọng Thiên rốt cục ở đâu? Chẳng lẽ là một nơi kỳ dị nào đó?
Lục Ly nghĩ một lúc liền lắc đầu vứt những nghi hoặc này sang một bên, tiếp tục vỗ chưởng lên trời, không trung lại xuất hiện từng đạo khe hở.
Đoạn thời gian này hắn thỉnh thoảng lại có một tia xúc động, tựa hồ tìm được phương hướng, lại luôn không bắt được trọng điểm, không có cảm giác đại ngộ.
Chính hắn cũng biết, loại chuyện như thế này không vội vàng được, nếu ngươi không tìm thấy phương hướng chuẩn xác, khả năng cả đời đều không thể bắt được chân đế, cũng sẽ không thể cảm ngộ pháp tắc chân ý.
Gần đây Trì Hi Nhi rất ngoan ngoãn khôn khéo, trừ thỉnh thoảng đi tìm mấy bé gái con của Triệu Hỉ để chơi cùng ra, bình thường đều ngồi trên tảng đá gần đó tu luyện. Không khí tu luyện ở Đồ Thần Điện rất nồng nặc, lại gặp được điện chủ sẵn sàng cung ứng thần tài vô hạn lượng như Lục Ly, chúng nhân làm sao có thể không tranh thủ nắm chặt cơ hội?
Lại qua nửa tháng, Lục Ly vẫn không thu hoạch được gì thì bị Triệu Hỉ vội vàng đi tới đánh thức.
Chứng kiến nét mặt kinh hoảng của Triệu Hỉ, trong lòng hắn khẽ lộp bộp một tiếng, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Bình thường Triệu Hỉ vẫn luôn rất trầm ổn, hôm nay lại hoảng loạn như thế, nhất định là đã xảy ra đại sự.
Triệu Hỉ không dám nói nhảm, khoái tốc bẩm báo nói:
- Phía Long mạch xảy ra chuyện, xuất hiện một lỗ đen, nuốt chửng mười mấy tên võ giả đang khai quật tinh thạch...
- Nuốt chửng mấy chục người?
Sắc mặt Lục Ly lập tức trở nên ngưng trọng dị thường, hiện tại nhân số Đồ Thần Điện đã không nhiều, mỗi người đều vô cùng trân quý, không ngờ lại bị một hơi nuốt chửng mấy chục người?
Hắn lập tức dò hỏi:
- Đã tiến vào thăm dò chưa? Chẳng lẽ trong lỗ đen kia có Hoang thú cường đại?
- Không biết!
Triệu Hỉ trả lời:
- Trước chỉ là bị nuốt chửng hơn hai mươi người, đến sau thống lĩnh bên kia muốn tiến vào nghĩ cách cứu viện, kết quả mang theo mười mấy người đi vào, lại mãi không thấy đi ra, thế nên ta mới lập tức tìm ngài báo cáo.
- Đi xem xem!
Hỏi không ra được gì, Lục Ly đứng dậy đi tới tiền viện, bên kia ba người Trần Nhạc cũng vội vàng chạy tới, hiển nhiên đều bị chuyện này kinh động. Lục Ly không nói gì, chỉ phất tay ra hiệu ba người cùng theo.
Cả đám tiến vào trong truyền tống trận, một đạo bạch quang chớp lên, sau đó mấy người hiện ra bên trong long mạch. Truyền tống trận này được kiến tạo trong mỏ quặng, nơi này còn có cấm chế, có người thủ hộ hai tư trên bảy.
- Tham kiến điện chủ!
Hai tên quân sĩ lập tức khuỵu gối quỳ xuống, Lục Ly vốn không cho phép quỳ, chỉ là đến sau bị Triệu Hỉ thuyết phục. Triệu Hỉ nói võ giả thủ hạ quỳ với điện chủ một là biểu thị cung kính, hai là bọn hắn cũng cam tâm tình nguyện, ba là làm vậy có trợ giúp cho duy hộ quyền uy chí cao vô thượng của điện chủ.
Điện chủ có quyền uy mới lợi cho quản lý bang chúng, nếu không bang chúng không tin phục điện chủ, đám người Triệu Hỉ quản lý cũng khó, không có lực hướng tâm.
- Đứng lên đi!
Lục Ly khẽ gật đầu, Triệu Hỉ đi trước dẫn đường, chúng nhân men theo quáng động đi xuống. Mỏ quặng nơi này được đào rất sâu, một đường hướng xuống mấy ngàn dặm mà vẫn chưa tới đáy.
Trên đường thấy được rất nhiều bang chúng, bởi vì trong long mạch xảy ra chuyện, hiện tại đã ngừng khai quật. Đây cũng là lần đầu tiên Lục Ly thấy được hình dạng Hóa Long Tinh, khắp nơi quanh đây đều có thể thấy được Hóa Long Tinh.
- Sắp đến rồi.
Triệu Hỉ nói, thần niệm Lục Ly quét tới, phát hiện trước mặt hiện ra một quảng trường dưới đất. Hóa Long Tinh ở bên kia hẳn là tương đối nhiều, bởi thế mới được đào ra quảng trường lớn đến vậy, dài rộng ước chừng phải đến vài dặm.
Lục Ly thấy trong quảng trường có rất nhiều quân sĩ, còn có hang động đen ngăm ngăm, xem ra mấy chục người kia đã bị nuốt chửng ở đây.
- Tham kiến điện chủ, tham kiến bốn vị trưởng lão!
Mấy người Lục Ly đi đến dẫn lên đám đông náo động, chúng nhân đồng loạt khuỵu gối quỳ xuống hành lễ. Lục Ly phất phất tay để bọn họ đứng dậy, thần niệm bắt đầu vươn vào trong cửa động đen nhánh kia.
- Ồ?
Thăm dò một lúc, nét mặt Lục Ly khẽ biến, bởi vì hố đen này vô cùng kì dị, thần niệm dò xét tiến vào không ngờ cũng bị thôn phệ, bên trong trừ một màu đen kịt ra thì không cảm ứng được gì nữa cả.
Bọn Triệu Hỉ thăm dò, kết quả cũng tương tự, sắc mặt bốn người đều ngưng trọng dị thường, nơi này mang đến cảm giác vô cùng quỷ dị, khiến trong lòng bọn hắn bất giác sinh ra tâm thái sợ sệt.
- Tình hình lúc ấy là thế nào?
Lục Ly quay người nhìn lại đám quân sĩ hỏi, một người trong đó bước ra giải thích nói:
- Điện chủ, đương thời chúng ta đang đào móc ở đây, có hai mươi mấy người đào bên này, sau đó quáng động đột nhiên sụp xuống, lỗ đen này hiện ra. Hai mươi mấy người xung quanh lỗ đen đều bị hút vào, đến sau Lý thống lĩnh dẫn người muốn tiến vào nghĩ cách cứu viện, kết quả mãi vẫn không thấy đi ra.
- Những người này có bản mệnh ngọc phù không?
Lục Ly quay đầu nhìn Triệu Hỉ hỏi. Kẻ sau gật đầu nói:
- Vẫn chưa vỡ, hẳn là bọn hắn chỉ đang bị nhốt bên trong, không ra được.
- Chẳng lẽ bên trong là một tiểu thế giới?
Trong đầu Lục Ly bất giác hiện lên ý niệm này.