Lục Ly cảm ứng một phen, khóe miệng bất giác co rúm, bằng chừng ấy tuổi mà đã đến Hồn Đàm cảnh trung hậu kỳ, tiểu thư đại gia tộc siêu cấp quả nhiên nghịch thiên.
Chẳng qua ngẫm lại thì cũng bình thường, Bạch gia là gia tộc đệ nhất Thiên Đảo Hồ, có được tài nguyên vô cùng tận, phỏng chừng hai chị em Bạch Hạ Sương Bạch Thu Vũ từ nhỏ đã cắn thuốc, lớn lên nhờ các loại thiên tài địa bảo, tâm tình Lục Ly liền cũng thoải mái.
Đại trưởng lão Hứa gia Hứa Thiên Vấn dẫn chúng nhân tiến lại, thái độ cung kính vô cùng, mấy vị đảo chủ còn lại cũng đi qua vấn an, duy chỉ có Lục Ly là đứng đấy bất động.
Lục Ly trước nay không thích a dua nịnh hót, hơn nữa hắn là con em Lục gia, một trong mười huyết mạch cường đại nhất Trung Châu, tại sao phải khom lưng quỳ gối với người? Hơn nữa, dù có trước yên sau ngựa với Bạch Hạ Sương, nàng chắc gì đã coi trọng ngươi?
Lục Ly không nhúc nhích, đám người Thiên Đà Tử Thất trưởng lão tự nhiên không tốt làm thay đi qua vuốt mông ngựa. Thất trưởng lão thúc giục Lục Ly hai lần, Lục Ly lại ngoảnh mặt làm ngơ, hiện trường nhiều người hắn cũng không tiện khuyên nhủ.
Bạch Hạ Sương được người vây quanh như là ngàn sao vờn trăng, thần sắc nàng lại rất lạnh nhạt, tựa hồ khá là phiền chán với cảnh này. Nàng nhàn nhạt đáp vài câu, ánh mắt quét nhìn về hướng bắc, dừng ở trên thân Lục Ly.
Lục Ly dẫn theo một đám người, rõ ràng cũng là người đứng đầu một thế lực, hắn đi theo chúng nhân đến đây tự nhiên là để đón tiếp Bạch Hạ Sương, giờ này lại đứng đấy bất động, có vẻ khá là khác biệt.
Bạch Hạ Sương hiếu kỳ, nghi hoặc nhìn sang Đại trưởng lão Hứa gia, Hứa Tứ Hà ở bên cạnh lập tức kịp phản ứng, vội vàng ngoắc nói:
- Lục Ly, mau tới bái kiến Sương tiểu thư. Sương tiểu thư, vị này là Lục Ly, tân đảo chủ Huyết Sát Đảo chúng ta.
- À?
Trên mặt Bạch Hạ Sương lần đầu tiên hiện ra ý cười, hiếu kì đánh giá Lục Ly vài lần, sau đó mỉm cười nói:
- Lục Ly, ta nghe nói qua về ngươi.
Hoa…
Lục Ly còn chưa tiến lại bái kiến hành lễ, Bạch Hạ Sương đã bất ngờ chủ động mở lời, còn lộ ra ý cười, biểu thị từng nghe qua về Lục Ly, lập tức dẫn lên một mảnh xôn xao.
Vô số công tử các thế lực và cả mấy vị công tử Hứa gia đều lộ ra ánh mắt hâm mộ đố kỵ, hận không thể lập tức tế sống Lục Ly.
Lục Ly cảm nhận được ánh mắt giết người từ đám công tử trẻ tuổi, đột nhiên cảm thấy áp lực bội tăng. Hắn cười khan một tiếng, đi tới chắp tay nói:
- Lục Ly gặp qua Sương tiểu thư, có thể được Sương tiểu thư nghe qua, đó là vinh hạnh cho Lục mỗ.
- Ha ha!
Bạch Hạ Sương lại cười thần bí nói:
- Sở dĩ ta nghe nói qua ngươi là bởi ngươi ở trong sổ đen của người nào đó...
Nói xong, Bạch Hạ Sương trực tiếp tiến về phía thành bảo, đám công tử tại trường lập tức cười vang, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng không còn vẻ hâm mộ đố kỵ, ngược lại toàn là chế nhạo.
Dù Bạch Hạ Sương không nói người nào đó là ai, nhưng người Bạch Hạ Sương quen biết đều là đại nhân vật, Lục Ly lọt vào sổ đen của một đại nhân vật, cuộc sống sau này há có thể thoải mái?
- Ách?
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, trong mắt chớp qua một tia nghi hoặc, chẳng lẽ là vì chuyện Minh Vũ nên mình mới bị đại nhân vật Bạch gia nào đó để ý? Năm xưa Minh Vũ bức tử một vị tiểu thư Bạch gia, bị vài người trong Bạch gia ghi hận cũng là điều bình thường.
Lại nhớ đến thái độ lạnh nhạt của Thiên Ngục thương hội khi đám người Liễu Di tới bán Huyết Trùng thảo, Lục Ly đã lờ mờ đoán được phần nào. Chẳng qua Bạch gia là đệ nhất gia tộc Thiên Đảo Hồ, nếu muốn diệt mình, hắn khẳng định đã sớm chết, đại gia tộc tự có quy củ của đại gia tộc, chắc sẽ không làm loạn đâu.
Người Hứa gia bồi tiếp Bạch Hạ Sương đi ở trước nhất, chúng nhân theo ngay phía sau, quảng trường nơi xa bu đầy người, đều là đến để tận mắt chiêm ngưỡng phong thái minh châu Thiên Đảo Hồ.
Thời gian đã tới, chúng nhân trực tiếp tiến vào chủ điện, rốt cục Lục Ly đã thấy được đảo chủ Lạc Thần đảo, gia chủ Hứa gia Hứa Trần.
Hứa Trần xem chừng hơn bốn mươi tuổi, bộ dạng tuấn tú lịch sự, nho nhã hào phóng, hắn đích thân ra ngoài đại điện, tự nhiên là để đón tiếp Bạch Hạ Sương.
Lạc Thần đảo là gia tộc tứ phẩm, phụ dung Bạch gia, Bạch Hạ Sương là hậu bối được Thiên Ngục lão nhân xem trọng, tính là nửa chủ tử. Mặc dù Hứa Trần thực lực cường đại, Bạch Hạ Sương cũng chỉ thuộc hàng hậu bối, hắn có thể không cần đi ra nghênh đón, nhưng hắn nhất định phải cấp cho Thiên Ngục lão nhân đầy đủ tôn trọng, ra nghênh tiếp một cái không ai nói được gì.
Hứa Trần biết điều, Bạch Hạ Sương cũng khách khí, ngôn từ thái độ đều rất khiêm tốn, còn mang đến lễ vật, tính là cấp đủ mặt mũi cho Hứa Trần.
Chúng nhân tiến vào đại điện, không quá lâu sau Hứa Diệu Dương Hứa Phương Phỉ lại dẫn theo một đám tân khách đi vào. Hứa Diệu Dương vừa thấy được Bạch Hạ Sương, tròng mắt lập tức chuyển không ra, hô hấp đều trở nên dồn dập.
Trường diện tiếp sau đó liền không còn gì để nói, một đám đảo chủ vây quanh Hứa Trần vuốt mông ngựa, đám công tử vây quanh Bạch Hạ Sương, còn đám tiểu thư thì vây quanh Hứa Diệu Dương
Lục Ly ngán ngẩm, ngồi một mình trầm muộn uống rượu, đảo chủ Thất Sát đảo Ác Ma đảo Hắc Hồ đảo ngược lại có tới kính rượu bồi tội, Hứa Tứ Hà cũng đi qua mấy lần. Lục Ly ứng phó một cái, kính Hứa Trần một chén sau đó liền vùi đầu ăn uống.
Bạch Hạ Sương xuất thân đại gia tộc, trường diện thế này chắc là thấy được nhiều, ứng phó rất thành thục. Nàng đảo mắt nhìn lướt qua toàn trường, phát hiện Lục Ly cực kỳ đê điều ngồi ở kia, ánh mắt khẽ chuyển, đột nhiên cười nhẹ nói:
- Lục đảo chủ, Hạ Sương kính ngươi một chén.
Bá bá bá!
Vô số ánh mắt như đao lập tức quét tới, nhất là Hứa Diệu Dương càng là như muốn giết người. Hôm nay Bạch Hạ Sương chỉ kính rượu mỗi mình Hứa Trần, Hứa Diệu Dương kính rượu mấy lần, Bạch Hạ Sương đều chỉ chạm lướt qua liền dừng, không ngờ giờ lại muốn kính Lục Ly một chén?
- Mẹ nó, nha đầu này muốn hại ta...