Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên kia Nguyên Ngọc Ngọc lại dè dặt hơn nhiều, nàng ngồi trên Hàn Băng Vương Tọa, dưới ánh nến chiếu rọi, da thịt trắng như băng tuyết, có vẻ rất là cao ngạo lạnh lùng, khiến người bất giác bị kích lên dục vọng chinh phục.
Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thủ lĩnh thế lực thượng phẩm, khí tức sinh mệnh còn rất trẻ, tướng mạo vóc dáng đều không thể chê ...
Bất luận từ phương diện nào, Nguyên Ngọc Ngọc đều có thể dẫn lên dục vọng chinh phục trong đầu nam nhân. Ngẫm lại mà xem, một Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, một cung chủ thế lực thượng phẩm, lại yêu kiều rên rỉ dưới thân mình, chỉ cần là nam nhân đều sẽ có được khoái cảm mãnh liệt.
Lục Ly cũng có, hơn nữa ánh mắt hắn còn không chút kiêng dè, thỉnh thoảng lại quét nhìn về phía Nguyên Ngọc Ngọc một lượt. Nguyên Ngọc Ngọc có thể phát giác được ánh mắt Lục Ly, chẳng qua thần sắc nàng một mực bình thản như nước, không tức giận, cũng không thấy thân cận, về mặt lễ số hoàn toàn không vấn đề.
Lục Ly cố ý làm vậy!
Hắn không phải ngạ trung sắc quỷ, cũng không phải gan lớn bằng trời, tưởng muốn chinh phục Nguyên Ngọc Ngọc. Thực ra hắn làm thế chỉ là đang tự vệ, hoặc nói cách khác là đang cố mang đến giả tượng cho Nguyên Ngọc Ngọc, rằng hắn có thể mời chào, có khả năng gia nhập Phá Thiên Cung.
Một khi Nguyên Ngọc Ngọc có ý nghĩ như thế, hắn liền sẽ an toàn, trước khi còn chưa triệt để cự tuyệt gia nhập Phá Thiên Cung, hắn đều sẽ được an toàn.
Hắn có Phi Độ Hư Không, có Lôi Thần Nộ, nhưng Phá Thiên Cung có hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, vạn nhất bị đánh lén, hắn có thể bị miểu sát trong nháy mắt.
Trước đó trên đường hắn đã từng nghĩ qua vấn đề này, kiếm thần nguyên dễ dàng, nhưng cũng phải có mạng để tiêu mới được.
Bởi thế trên đường đi hắn mới cố ý phóng thích thiện ý với Nguyên Thường Thường, biểu thị có thể cân nhắc gia nhập Phá Thiên Cung, giờ lại lần nữa phóng thích ý vị tương tự, Nguyên Ngọc Ngọc tất sẽ nghĩ cách mời chào hắn, chứ không phải nghĩ cách làm sao giết chết hắn.
- Được rồi, Lục điện chủ đi đường vất vả, tỷ tỷ dẫn Lục điện chủ nghỉ ngơi trước đi, cứ chơi đùa trong Phá Thiên Cốc mấy ngày, sau đó lại bày trận cũng không muộn.
Cơm no rượu say, Nguyên Ngọc Ngọc đứng dậy rời đi, trước khi đi còn quét mắt nhìn Lục Ly một cái, khóe miệng khẽ nhếch lên, khóe mắt mang theo tia ý xuân nhàn nhạt, khiến Lục Ly nhìn mà trong lòng không khỏi rung động.
- Hai tỷ muội này quả nhiên đều chẳng phải hạng tốt lành gì.
Lục Ly tự nhủ trong lòng, Nguyên Ngọc Ngọc đang trêu chọc hắn, cho hắn cảm giác cơ hội đến tay, lại rất khó bắt được.
Đây là thủ đoạn mà rất nhiều nữ nhân thường dùng, không xa không gần, bình thường nhìn như cao ngạo lạnh lùng, đột nhiên lại trêu chọc ngươi một cái, khiến trong lòng ngươi ngứa ngáy khó chịu. Nhưng khi ngươi muốn đến gần nàng, đẩy quan hệ tiến thêm một bước, nàng lại như hồ điệp bay đi, không cho ngươi bất cứ cơ hội nào.
Nguyên Thường Thường dẫn Lục Ly tiến vào trong một thiền điện phía sau cung điện, thiền điện này rất trang nhã, hoàn cảnh cũng tốt. Trong góc đốt một loại hương liệu kỳ lạ, khiến trọn cả gian phòng tràn ngập trong mùi hương thơm ngát.
- Lục điện chủ, có cần tắm rửa không? Nô gia có thể kỳ lưng giúp ngươi.
Bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng khoác lên vai Lục Ly, thân thể mềm mại nóng bỏng dán sát lại, tiếng nói của Nguyên Thường Thường khe khẽ vang lên bên tai Lục Ly, hơi thở phả lên cổ Lục Ly, rất là chọc người.
Lục Ly không phải đồng nam chưa từng trải qua nhân sự, trong lòng hắn không bị kích lên nửa điểm gợn sóng, khẽ lách người sang bên cạnh, quay đầu mỉm cười nói:
- Trên đường đi Nguyên trưởng lão cũng vất vả rồi, tốt nhất nên sớm nghỉ ngơi. Tối nay được Ngọc Ngọc cung chủ kính rượu nhiều qua, giờ đầu óc ta cứ mơ mơ màng màng, có chuyện gì trời sáng lại nói.
Lục Ly nói chuyện rất có kỹ xảo, gián tiếp tỏ ý hắn không vừa mắt với Nguyên Thường Thường, chỉ hi vọng Nguyên Ngọc Ngọc đến bồi cùng. Đồng thời gián tiếp đưa ra điều kiện, muốn mời chào ta, bằng Nguyên Thường Thường ngươi thì còn chưa đủ, để Nguyên Ngọc Ngọc tới đây, vấn đề liền không lớn...
Thân là chủ nhân một cung, há có thể dễ dàng bồi người đi ngủ? Huống hồ Lục Ly còn chỉ có chiến lực tương đương Đại Năng Thần Giới. Lại nói, nếu Lục Ly được chiêu mộ, hắn sẽ là thủ hạ của Nguyên Ngọc Ngọc, cung chủ bồi thủ hạ đi ngủ, như vậy uy tín nàng biết để vào đâu?
Bởi thế Lục Ly đoán định Nguyên Ngọc Ngọc sẽ không dễ dàng cứ vậy hiến thân, vậy là hắn sẽ có đủ thời gian để câu kéo. Đợi bố trí xong Vạn Long Tỏa Khung đại trận, lấy được số thần nguyên còn lại, hắn liền sẽ lập tức cao chạy xa bay ..
- Được rồi , Lục điện chủ nghỉ ngơi sớm đi!
Nét mặt Nguyên Thường Thường có chút mất tự nhiên, lạnh lùng nói một câu, sau đó quay người rời đi. Lục Ly cự tuyệt nàng là điều bình thường, nhưng lại nâng lên Nguyên Ngọc Ngọc, tự nhiên không khỏi khiến nàng bất mãn.
- Ha ha!
Lục Ly không tắm rửa mà vận chuyển thần lực giải rượu, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng nhập định trên giường.
Bên kia Nguyên Thường Thường đi ra, chuyển mấy vòng sau đó tiến vào trong một tòa thành bảo, Nguyên Ngọc Ngọc đang yên ắng ngồi đó, thấy Nguyên Thường Thường đi vào, lập tức nhíu mày hỏi:
- Không đắc thủ?
Nguyên Thường Thường khẽ lắc đầu, có chút chua chát thở dài:
- Ánh mắt tiểu tử này cao lắm, ngại mắt tàn hoa bại liễu như ta...
Nói xong Nguyên Thường Thường đảo mắt nhìn sang Nguyên Ngọc Ngọc, kẻ sau lập tức hiểu ý, sắc mặt chuyển lạnh, hừ nói:
- Lại dám đánh chủ ý lên đầu bản cung chủ? Hừ... đợi hắn bố trí xong Vạn Long Tỏa Khung đại trận, nếu còn không thức thời, vậy liền tiễn hắn quy thiên!
Ngày thứ hai Lục Ly không vội vã bày trận mà cùng Nguyên Thường Thường và mấy tên trưởng lão dạo chơi quanh Phá Thiên Cốc.
Muốn bày trận, đầu tiên phải xem xét kỹ địa hình, tìm nơi thích hợp để an trí các loại trận thạch, tính toán chi tiết từng trận văn. Lần trước ở Côn Luân Sơn hắn từng một lần bố trí thất bại Vạn Long Tỏa Khung đại trận, một lần thất bại chính là mấy ngàn vạn thần nguyên, Lục Ly thực sự không dám chủ quan.
Ghi ghi chép chép, dạo chỗ này ghé chỗ kia, Lục Ly dần thăm dò đại khái tình hình bên trong Phá Thiên Cung, Phá Thiên Cung có chừng mấy vạn võ giả.