Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cho nên, mặc dù trước mặt lít nhít đao nhân không nhìn thấy phần cuối, thì hắn cũng nhất định phải giết ra một con đường máu, phá vây mà ra.
- Đúng rồi!
Đột nhiên Lục Ly nghĩ đến một cái biện pháp, phòng ngự của Thần Thi cường đại như vậy, có lẽ những đao nhân này không cách nào tổn thương nó, vậy có phải hắn có thể tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó để Thần Thi mang theo mình phá vây rời đi hay không.
Hơn nữa những đao nhân này cảm ứng thấy khí tức của hắn mới đi ra, nếu như thân thể của hắn tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, đao nhân sẽ không cách nào cảm ứng được khí tức sinh mệnh của hắn, có phải sẽ không công kích nữa hay không.
Thiên Tà Châu trong tay hắn chợt lóe quang mang, muốn tiến vào trong hạt châu, rất nhanh hắn lại nở nụ cười khổ. Hắn suy nghĩ nhiều rồi, mặc dù nơi này không có lực lượng thần bí trấn áp hắn, nhưng hình như trấn áp không gian thần khí, hắn căn bản không cách nào tiến vào bên trong Thiên Tà Châu.
- Phi Độ Hư Không!
Hắn thử hoạ trận trong không gian, nhìn xem có thể Phi Độ Hư Không rời đi hay không, kết quả không ra ngoài dự liệu của hắn. Không gian nơi này vô cùng vững chắc, hắn không có cách nào xé rách hư không nơi này.
- Giết!
Không có biện pháp, Lục Ly chỉ có thể vung Đồ Ma chiến đao lên lần lượt phóng thích không gian xoắn, đi theo phía sau Thần Thi giết ra một con đường máu, xông ra khỏi cái bình nguyên này.
Phía trên bình nguyên mênh mông vô bờ, có từng bầy quái vật đao nhân chen chúc mà đến, giống như là bầy kiến, cuối đường chân trời toàn là đao nhân. Tuỳ ý đếm một chút cũng có thể nhìn thấy có ít nhất mười vạn đao nhân, đoán chừng lần này xuất động ít nhất trăm vạn đao nhân trở lên.
Ở giữa đao nhân là một cỗ thi thể không đầu và một người mặc chiến giáp màu xanh da trời đang chật vật phá vây, vô số đao nhân chen chúc mà đến, vây chặt một thi một người ở bên trong.
Một thi một người này rất dũng mãnh, thi thể không đầu mở đường ở phía trước, tựa như một Đại Kim Cương mạnh mẽ đâm tới, một quyền một tên đao nhân. Phàm là đao nhân gần người hoặc là bị nó đập thành mảnh vỡ, hoặc là bị đập ầm ầm bay ra ngoài.
Thế nhưng dường như mục tiêu đao nhân không phải cỗ thi thể không đầu này, mà là người đàn ông mặc chiến giáp màu xanh da trời đi theo đằng sau. Tốc độ đao nhân rất nhanh, hơn nữa có thể chui xuống dưới đất, còn có rất nhiều đao nhân nhảy lên thật cao, từ trên không đột nhiên đánh xuống công kích võ giả kia.
Chỗ nào cũng có các loại công kích, mỗi thời mỗi khắc đều có chiến đao bổ vào trên người nam tử. Cũng may lực phòng ngự của nam tử này cực kỳ khủng bố, chiến đao bổ vào trên người hắn đều sẽ bị bắn ngược trở ra, thân thể hắn không bị bất cứ tổn thương gì.
Vị nam tử này không có công kích trên dưới trái phải phía sau đao nhân, mà một mực múa may một thanh chiến đao màu đen công kích đám đao nhân trước mặt. Hiện tại hắn đã không thèm để ý công kích của đao nhân, bởi vì đao nhân không cách nào phá mở chiến giáp của hắn. Đao nhân trảm không hết giết không dứt, hắn chẳng muốn đi giết nhiều, chỉ muốn mở một con đường hướng về phía trước, để Thần Thi ở trước mặt tiến lên thuận lợi hơn một chút.
- Đến cùng cái bình nguyên này lớn như nào, có bao nhiêu đao nhân đây.
Sau ba canh giờ, Lục Ly đau khổ lắc đầu, không biết hắn và Thần Thi đã đi về phía trước mấy chục vạn dặm, hủy đi mấy vạn đao nhân, nhưng đao nhân từ bốn phương tám hướng vẫn không dứt, nơi xa vẫn là lít nha lít nhít bóng đen như cũ.
- Chẳng lẽ nơi này cũng có huyễn trận!
Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái ý niệm, dường như nơi này cũng có huyễn trận, có thể Thần Thi và hắn vẫn luôn xoay quanh tại chỗ.
- Huyết Linh Nhi phóng thích xúc tu vào lòng đất cảm ứng, cẩn thận đừng để đao nhân tổn thương xúc tu của ngươi.
Lục Ly hạ một cái mệnh lệnh, thần niệm đảo qua trên người đao nhân đông như châu chấu ở bốn phía, hắn âm thầm sợ hãi thán phục Quỷ Vương giàu có.
Bản thân hắn là Luyện Khí Sư, biết luyện khí cần rất nhiều tài liệu. Những đao nhân này đều là khôi lỗi rất cao cấp, khẳng định cần tài liệu rất trân quý, Quỷ Vương lại luyện chế nhiều đao nhân như vậy sẽ hao phí bao nhiêu tài liệu, bao nhiêu thời gian chứ?
- Không đúng!
Rất nhanh Lục Ly lại lắc đầu, những đao nhân này nhìn rất hung tàn, nhưng thật ra chiến lực tổng hợp lại chỉ có thể sánh ngang đại năng phổ thông Thần Giới. Nếu như đi đối chiến Đại Năng Thần Giới sẽ rất hữu hiệu, nhưng nếu như đi đánh giết Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì độ khó có chút lớn. Ít nhất tốc độ đao nhân không đáng chú ý, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới có thể nhẹ nhàng chạy trốn.
Năm đó thực lực Quỷ Vương là một trong những người mạnh nhất Thần Giới, đối với hắn mà nói dựa vào uy áp cũng có thể tươi sống ép chết Đại Năng Thần Giới. Nếu đã thế hắn luyện chế ra nhiều khôi lỗi cấp thấp như vậy để làm gì? Chẳng lẽ là rảnh đến nhức trứng, không có việc gì nên luyện chơi, luyện chế đao nhân vì muốn tiêu hao tài liệu, nhiều tài liệu như vậy để lại cho tông môn hoặc là đệ tử gia tộc tu luyện không tốt hơn sao?
Lục Ly không nghĩ ra, chỉ có thể bám theo Thần Thi tiếp tục đi tới. Tốc độ đi tới của Thần Thi trở nên chậm chạm, xúc tu nhô ra bắt đầu cảm ứng phía dưới mặt đất, tìm kiếm trận văn.
- Không có!
Một lát sau, thanh âm của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Phía dưới không có trận văn, có lẽ nơi này không có huyễn trận, mà đúng là lớn đến vô biên vô hạn.
- Không có khả năng!
Một cái tiểu thế giới có thể lớn bao nhiêu? Coi như Quỷ Vương có mạnh hơn nữa, hắn có thể luyện chế một cái tiểu thế giới lớn bằng Phủ Vực sao? Cho nên Lục Ly vẫn rất hoài nghi, nơi này có một cái huyễn trận, nếu không phải vậy tại sao lâu như thế còn không phá vây ra ngoài.
Trước đó vùng bình nguyên kia cũng không bố trí trận văn trong lòng đất, mà bố trí bên trong hài cốt trên mặt đất. Hiện tại cái bình nguyên này không có nhiều hài cốt như vậy, hơn nữa toàn là vỡ vụn, Lục Ly nhìn thấy bốn sắc cũng phía cảnh vẫn luôn biến đổi, rất nhiều hài cốt bị Thần Thi dẫm đến vỡ nát, nhưng rõ ràng trận nhãn không có ở bên trên xương vỡ.