Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhất định bọn hắn phải bắt lấy cái cơ hội này, rút lui đến đằng sau Lục Ly, như này sẽ không liên lụy Lục Ly, ảnh hưởng hắn phát huy.
- Điện chủ uy vũ, uy vũ, giết!
Trần Nhạc gầm thét một tiếng, dẫn đội xung phong về phía Lục Ly, hơn một vạn người còn lại của Đồ Thần Điện như lợi kiếm đi theo. Quân sĩ Tinh Thần Phủ ở phía trước đều bị dọa sợ, rút lui sang hai bên theo bản năng, không dám ngăn cản quân sĩ Đồ Thần Điện.
Hơn một vạn người nhẹ nhàng phá vây mà ra, Ngọc công tử và Thường thúc đều không có chặn đường, giờ phút này Mạnh Yên Vân còn đang nhìn chằm chằm vào đám huyết nhục tung tóe bay đầy trời.
Bọn hắn không thèm để ý quân sĩ Đồ Thần Điện, trong mắt chỉ có Lục Ly.
Không giết chết Lục Ly, coi như giết chết hơn một vạn quân sĩ này cũng vô dụng. Ngược lại, nếu giết chết Lục Ly, hơn một vạn quân sĩ này có thể chạy tới đâu?
Sau khi Lục Ly chém giết Mạnh Yến Sơn, liền xách theo Đồ Ma chiến đao vọt tới chỗ quân sĩ Đồ Thần Điện. Trên người hắn mặc Kinh Lôi Giáp màu xanh da trời, khuôn mặt lạnh lùng như núi, ánh mắt sắc bén như đao, trong mắt còn có hồng quang nhàn nhạt, tựa như một tôn sát thần.
- Lão Bát!
Lúc quân sĩ Đồ Thần Điện tụ hợp với Lục Ly, Mạnh Yên Vân mới phát ra một tiếng gào thét bi phẫn, không ngờ hắn không có xúc động, không có đần độn giết tới chỗ Lục Ly.
Hắn biết rõ chiến lực của mình, không mạnh hơn Mạnh Yến Sơn quá nhiều, Lục Ly dùng hai chiêu đã có thể miểu sát Mạnh Yến Sơn, vậy khẳng định giết hắn cũng không có áp lực.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Ngọc công tử và Thường thúc, mặt mũi tràn đầy vẻ bi phẫn nói:
- Ngọc công tử, Thường đại nhân, xin các ngươi làm chủ giúp Lão Bát.
Ý tứ của Mạnh Yên Vân rất rõ ràng, thỉnh cầu Thường thúc cùng nhau liên thủ giết chết Lục Ly. Hắn còn mịt mờ nhắc nhở việc này là do Ngọc công tử gây ra, bọn hắn không thể không quản.
Thường thúc có chút kiêng kị, nhiệm vụ của hắn là bảo hộ Ngọc Linh Long, hiện tại Lục Ly có được chiến lực giết chết Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, ngộ nhỡ Ngọc công tử bị chém giết, coi như hắn thiên đao vạn quả Lục Ly cũng vô ích.
- Mạnh phủ chủ yên tâm!
Thường thúc còn chưa lên tiếng, Ngọc Linh Long đã lớn tiếng nói:
- Đồ Thần Điện chủ động khiêu khích trước, hiện tại điện chủ bọn hắn còn đánh giết Yên Sơn gia gia, làm sao chúng ta có thể mặc kệ ngồi nhìn việc này, coi như nháo đến Bàn Vương Phủ, chúng ta cũng chiếm lý. Vừa rồi hắn còn nói muốn giết ta, hừ hừ, không giết kẻ này, ta quyết không bỏ qua.
Thanh âm Ngọc Linh Long rất lớn, vang vọng khắp nơi, tất cả quân sĩ đều nghe được rõ ràng, quân sĩ Đồ Thần Điện bên này lập tức tràn đầy căm phẫn.
Ngọc Linh Long đang đổi trắng thay đen, chỉ hươu bảo ngựa, mình làm chuyện ác còn muốn trả đũa.
- Lui lại trăm dặm, kết trận tự vệ!
Lục Ly vung tay chặn lại, dùng ngữ khí không cho phép nghi ngờ hạ lệnh cho đám người Trần Nhạc. Chuyện Trần Nhạc vừa làm khiến hắn rất hài lòng, người Đồ Thần Điện vừa lui, hắn sẽ không cố kỵ chút nào, cũng có thể vận dụng toàn bộ thủ đoạn giết thống khoái một trận.
- Lui!
Trần Nhạc không có bất kỳ chất vấn gì đối với mệnh lệnh của Lục Ly, lập tức truyền lệnh xuống. Đại quân nhanh chóng rút lui về phía sau, thế nhưng không có rút lui quá xa, mà xông lên phía trên một ngọn núi nhỏ ở bên ngoài trăm dặm, bắt đầu kết trận phòng ngự.
Lục Ly một mực không có động tĩnh, sau khi chờ đám người Trần Nhạc rút về, hắn mới xách theo Đồ Ma chiến đao từng bước một đi đến phía trước, ánh mắt hắn khóa chặt Ngọc Linh Long nói:
- Bá Vương Phủ, Ngọc công tử đúng không? Có phải ngươi cảm thấy có gia gia là Chí Tôn Thần Giới nên không ai dám giết ngươi đúng không? Vẫn là câu nói kia, hôm nay không vặn đầu của ngươi xuống làm cầu để đá, ta không mang họ Lục.
Một người một đao đối mặt mấy vạn quân sĩ, hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới nhưng không có bất kỳ cảm giác khiếp đảm gì, ngược lại cảm giác khí thế trên người đè ép lại mấy vạn quân sĩ này.
- Thường thúc, giết hắn!
Ngọc công tử có chút thẹn quá hoá giận gào thét, đời này hắn còn chưa bị ai uy hiếp như vậy. Đừng nói Lục Ly chỉ có chút quan hệ với Bàn Vũ Thấm, coi như là nam nhân của Bàn Vũ Thấm, hắn cũng giết không tha.
Thường thúc có chút chần chờ, dựa theo nguyên tắc của hắn mà nói, giờ phút này hẳn là mang theo Ngọc công tử rút lui, không quan tâm chuyện nơi đây.
Nhưng Ngọc công tử cố chấp như thế, tiếng hét cũng có chút cuồng loạn, hắn không thể làm mất mặt Ngọc công tử. Lại nói, gia gia Ngọc công tử Ngọc Kình Thiên là Chí Tôn Thần Giới, ở U Yến Chi Địa cũng là cường giả tiếng tăm lừng lẫy, Thường thúc tin tưởng Lục Ly không dám giết Ngọc công tử. Đừng nói Lục Ly, coi như Bàn Vũ Thấm tới đây, hẳn là cũng không có can đảm giết Ngọc Linh Long.
Vì vậy sau khi hắn nhìn thấy hai con ngươi Ngọc Linh Long chuyển hồng, hắn cắn răng nhìn sang Mạnh Yên Vân, Mạnh Yên Vân đang đợi Thường thúc động thủ, thấy Thường thúc nhìn qua, vội vàng gật đầu.
- Hưu!
Hai người gần như đồng thời động thủ, một trái một phải xông tới chỗ Lục Ly. Mạnh Yên Vân còn đánh mắt với mấy tên trưởng lão Đại Năng Thần Giới, mấy vị Đại Năng Thần Giới kia lập tức hạ lệnh, võ giả từ bốn phương tám hướng phát ra công kích từ xa về phía Lục Ly, ý đồ quấy nhiễu khả năng phán đoán của Lục Ly.
- Xuy xuy!
Hơn vạn người đồng thời phát ra công kích, tình cảnh rất là hùng vĩ, đủ mọi màu sắc, đủ loại kiểu dáng, lộng lẫy vô cùng. Rất nhiều công kích có uy thế kinh thiên, khiến không gian có chút dao động, nhìn rất là dọa người.
Đáng tiếc, nhiều công kích như vậy nhưng vừa đến gần Lục Ly nửa dặm, tốc độ lập tức đại giảm, chậm rãi tiêu tán. Căn bản không cách nào tổn thương đến Lục Ly một phân một hào.
Lục Ly xách theo Đồ Ma chiến đao tiếp tục tiến lên từng bước một, ánh mắt khóa chặt Thường thúc đang bay vụt đến, căn bản không có nhìn Mạnh Yên Vân một chút. Trong lòng hắn lực uy hiếp của Mạnh Yên Vân không lớn, lực uy hiếp của tên Thường thúc này là lớn nhất.