Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Điện chủ!
Trần Nhạc đau buồn hô to một tiếng, thanh âm nghẹn ngào, vẻ mặt Lục Ly như sắt, không có chút mềm lòng nào. Trần Nhạc chỉ có thể bất đắc dĩ đứng lên bắt đầu bận rộn.
Lần này đạt được rất nhiều chiến lợi phẩm, nhất là mấy vạn quân sĩ Tinh Thần Phủ đều lưu lại không gian giới chỉ, bên trong có vô số thần nguyên tài liệu và bảo vật. Mặt khác tài liệu bảo vật bên trong nội khố Tinh Thần Phủ cũng chồng chất như núi, thượng phẩm thế lực tích lũy nhiều năm sao có thể khinh thường, mặc dù Đồ Thần Điện có hơn một vạn người, nhưng phân chia xuống mỗi người đều chiếm được vô số thần nguyên tài liệu bảo vật.
Phân bảo vật mất hơn một canh giờ, Trì Hi Nhi một mực an tĩnh đứng ở bên người Lục Ly. Sau khi chia xong các loại bảo vật, nàng mới yếu ớt nhìn qua Lục Ly nói:
- Ca, ngươi đều đuổi bọn hắn đi, vậy ngươi cũng muốn đuổi ta đi sao?
- Không!
Lục Ly khẽ mỉm cười nói:
- Ta mang ngươi đi, ngươi đi theo ca lưu lạc thiên địa.
- Vâng!
Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, không hỏi cái gì nữa, đối với nàng mà nói, chỉ cần đi theo Lục Ly, đi đâu cũng không quan trọng. Cho dù là đi địa ngục, có Lục Ly ở bên cạnh, nàng cũng cảm giác không sợ sệt.
- Được rồi, đi thôi!
Chia bảo vật xong, Lục Ly phất tay nói, đám người Trần Nhạc cũng không có lập tức rời đi, mà toàn bộ người trầm mặc đứng thẳng, không nói lời nào, cứ như vậy nhìn Lục Ly.
Thần sắc trong mắt bọn họ rất phức tạp, có chút mê mang, cũng có chút lo lắng, đương nhiên càng nhiều hơn chính là không nỡ. Dù sao giang hồ đường xa, có lẽ đời này sẽ không có cơ hội tạm biệt với Lục Ly nữa.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha ha, liếc nhìn một vòng nói:
- Đều là đại lão gia, nhăn nhăn nhó nhó còn ra thể thống gì nữa, Lục Ly ta không chết được, có lẽ không cần ba năm ta sẽ tiêu diệt Bá Vương Phủ, đến lúc đó tất cả mọi người đến Bá Vương Thành gặp nhau. Các ngươi không đi, ta đi trước một bước. Các huynh đệ, hẹn gặp lại!
- Đi!
Lục Ly dùng tay nắm lấy cánh tay Trì Hi Nhi, thân thể nhảy lên thật cao, bay xuống dưới núi. Đám người Trần Nhạc chỉnh tề chuyển hướng, Trần Nhạc mang theo hơn một vạn người quỳ một gối xuống nói:
- Cung tiễn điện chủ, điện chủ trân trọng!
- Cung tiễn điện chủ, điện chủ bảo trọng!
Hơn một vạn người quát lớn, thanh âm chấn động thiên địa, vang vọng phương viên trăm dặm, thật lâu không tan.
Chỉ mấy ngày chuyện bên Tinh Thần Sơn đã truyền khắp toàn bộ Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa, đại quân Đồ Thần Điện trùng trùng điệp điệp đến Tinh Thần Sơn, đã kinh động đến các đại thế lực xung quanh từ sớm. Các đại thế lực đều phái ra thám báo ẩn nấp ở gần đó, quan sát toàn trường bao gồm cả việc Ngọc Kình Thiên ngưng tụ phân thân tới, bị Lục Ly xoắn nát, thám báo đều tra xét rõ ràng.
Ba vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chết, mấy vạn người Tinh Thần Phủ bị tàn sát, Ngọc Linh Long bị giết, phân thân Ngọc Kình Thiên bị xoắn nát.
Đây đều là chuyện kinh thiên động địa, làm sao có thể không truyền nhanh, tin tức nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng giống như vết dầu loang, thoáng cái đã truyền khắp Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa.
Các thế lực trong Tây Nam Bộ, bao gồm cả bên trong Bàn Vương Thành đều xôn xao!
Mặc dù U Yến Chi Địa không ngừng xảy ra chiến tranh, nhưng đã rất nhiều năm không xảy ra sự tình kinh khủng như thế. Tinh Thần Phủ chết mấy vạn người không coi là chuyện lớn, ba vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bị giết cũng không tính là sự tình quá lớn, mấu chốt là Lục Ly ở trước mặt phân thân Ngọc Kình Thiên chém giết Ngọc Linh Long, còn xoắn nát phân thân Ngọc Kình Thiên, đây mới thật sự là chuyện lớn.
Rất nhanh có tin tức truyền đến, nghe nói ngày đó bên trong Bá Vương Thành truyền đến một tiếng thét nổi giận, làm lỗ tai rất nhiều người chấn động đến mức không nghe được. Tiếp theo Ngọc Kình Thiên phóng lên tận trời, một mình bay về phía đông bắc, không biết tung tích.
Bá Vương Phủ bắt đầu triệu tập đại quân cường giả, hai ngày trước đại quân đã ra khỏi thành, trọn vẹn hai mươi vạn cường giả sát khí đằng đằng bay về phía Côn Luân Sơn.
Bá Vương Phủ có chín vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, ngoại trừ hai người ở lại tọa trấn ra, còn lại đều xuất động. Xem ra lần này Bá Vương Phủ vô cùng tức giận, không hủy diệt Đồ Thần Điện, không chém giết Lục Ly, bọn hắn tuyệt không thu binh.
Lục Ly!
Rất nhanh cái tên này đã truyền khắp biên giới tây nam U Yến Chi Địa, Lôi Thần Nộ quá nổi tiếng, Lục Ly cũng tự báo gia môn, những người hơi hiểu rõ tình huống bên Thần Giới, lập tức biết thân phận của Lục Ly. Chuyện Lục Ly làm ra ở Thần Giới truyền đi, khiến cả Tây Nam Bộ lập tức náo nhiệt không thôi.
Rất nhiều năm qua không có ai ở U Yến Chi Địa dám khiêu chiến thế lực siêu phẩm, lần này người khiêu chiến còn là mãnh nhân Thần Giới, tiếng tăm lừng lẫy. Năm đó Lục Ly ở Thần Giới dám đối nghịch với Thần Tượng Tông, lần này đối nghịch với Bá Vương Phủ, cuối cùng sẽ có kết cục như thế nào, tất cả mọi người đều rất chờ mong.
Ngọc Kình Thiên tự mình ra tay, Bá Vương Phủ xuất động hai mươi vạn đại quân, Lục Ly có thể chống đỡ được công kích của Ngọc Kình Thiên hay không, cuối cùng sự tình sẽ có kết cục như thế nào, bất kể là ai cũng không thể dự liệu.
- Phanh!
Trong Bàn Vương Điện, tính tình Bàn Vũ Thấm vẫn luôn rất tốt nặng nề đập một cái cái chén. Diệp Khai quỳ trên mặt đất sợ hãi không thôi, từ nhỏ đến lớn tính khí Bàn Vũ Thấm vẫn rất tốt, đây là lần thứ nhất tức giận như vậy.
- Tiểu thư bớt giận, đều là thuộc hạ sai!
Diệp Khai cúi xuống thật sâu, vẻ mặt sợ hãi nói:
- Lúc ấy thuộc hạ đi hậu viện cầu kiến tiểu thư, nhưng bị hộ vệ cản lại, bọn hắn nói không có mệnh lệnh của Bàn Vương, không được quấy nhiễu tiểu thư, cho nên...
- Hồ đồ!
Gương mặt xinh đẹp của Bàn Vũ Thấm trở nên âm trầm, lạnh lùng nói:
- Không phải ta cho ngươi một khối ngọc phù sao, ngươi không biết bóp nát thông báo ta à?
Diệp Khai im lặng liếc nhìn, có chút áy náy giải thích:
- Thuộc hạ nghĩ Lục Ly không ra được, Đồ Thần Điện nho nhỏ, tiểu thư đang bế quan đến thời khắc mấu chốt, nếu quấy rầy tiểu thư bế quan, Diệp Khai chỉ có thể lấy cái chết tạ tội. Lại không nghĩ rằng Lục Ly kịp thời đi ra, còn gây chuyện lớn như vậy!