Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- A?
Cách Lục Ly chừng hơn trăm dặm còn có một người bị trấn áp, Ngọc Kình Thiên cũng bị một tòa Thần Sơn khác đè lên, lúc này điều khiến hắn kinh nghi chính là tại sao trên trời lại rơi xuống hai tòa Thần Sơn? Hắn cảm nhận được cách mình hơn trăm dặm có khí tức nhân loại nhàn nhạt, khí tức này giống hệt khi tức lúc trước, rõ ràng là Lục Ly.
Lục Ly bị Thần Sơn trấn áp, không ngờ vẫn có thể sống sót? Chiến lực cường hoành như hắn mà đều bị thương, giờ không cách nào di động mảy may, thế mà Lục Ly lại không chết?
Ngọc Kình Thiên nghĩ không thông. Hắn trầm ngâm một lát, sau đó bắt đầu vận công chữa thương để tìm cách đào tẩu. Trước kia hắn từng bị Thần Sơn trấn áp qua, thậm chí còn bị trấn áp tận hơn mười năm, đối phó Thần Sơn hắn có chút kinh nghiệm nhất định, hiện tại thực lực tăng lên nhiều như vậy, hắn có niềm tin tuyệt đối sẽ đào thoát ra được.
Bên kia Lục Ly cũng đang cấp tốc trị liệu, bởi vì không cách nào nuốt thuốc chữa thương, bằng vào tốc độ thần lực trị liệu thì lại quá chậm. Qua tận năm ngày thương thế hắn mới khôi phục phần nào, chí ít đã không còn khó chịu như trước.
- Huyết Linh Nhi, tình hình sao rồi?
Lục Ly truyền âm qua, hắn biết gần đây Huyết Linh Nhi đang một mực thăm dò cấm chế trong Thần Sơn. Hiện tại hắn hoàn toàn không cách nào di động, nếu Huyết Linh Nhi không thể phá giải cấm chế trong Thần Sơn, sợ rằng đời này hắn phải chết ở đây.
Ngẫm lại, nếu bị trấn áp mười năm trăm năm có lẽ còn không sao, nhưng nếu bị trấn áp mấy trăm năm, e là chính hắn đều sẽ phát điên.
- Tình hình rất không ổn!
Huyết Linh Nhi truyền âm tới nói:
- Cổ thần cấm trong Thần Sơn cường đại đến đáng sợ, bên trong hẳn là có rất nhiều tầng cấm chế, xúc tu của ta chỉ có thể thẩm thấu tới được ba tầng bên ngoài, tận cùng bên trong hẳn là còn có một tầng nữa, xúc tu của ta không cách nào đi vào. Khoan nói tới tầng bên trong nhất kia, dù là ba tầng cấm chế bên ngoài cũng phức tạp huyền diệu dị thường, bằng vào hiểu biết của ta đối với cổ thần cấm trước đây, rất nhiều chỗ căn bản xem không hiểu.
- Bốn tầng cấm chế?
Lục Ly ngấm ngầm líu lưỡi, cổ thần cấm quả nhiên mạnh hơn cấm chế hiện tại rất nhiều, ở phương diện pháp trận, Huyết Linh Nhi đã rất mạnh, thế mà đừng nói phá trận, đến cả xem đều xem không hiểu.
- Đừng gấp, sẽ có cách thôi.
Lục Ly hít mấy hơi thật sâu, hắn tự nhủ bản thân phải tỉnh táo, trời không tuyệt đường người sống, nơi này tuyệt đối không phải điểm cuối trong cuộc đời chinh chiến của hắn.
Trầm ngâm chừng một nén hương, Lục Ly truyền âm nói:
- Huyết Linh Nhi, truyền trận đồ trong Thạch Lâm cho ta, đồng thời truyền thâu tất cả mọi tin tức về trận văn đồ trong Thần Sơn. Chúng ta cùng nhau nghĩ cách lĩnh hội, đây đó ấn chứng với nhau, cùng lúc thôi diễn, hiệu suất sẽ cao hơn một chút.
Cổ thần cấm liên quan rất nhiều đến thiên địa pháp tắc chí lý, đối với những điều này Huyết Linh Nhi hoàn toàn không hiểu. Bản thân Lục Ly lại cảm ngộ rất nhiều thiên địa pháp tắc, đây đó ấn chứng với nhau không chừng sẽ có thể càng dễ phá giải cổ thần cấm.
- Được!
Huyết Linh Nhi thu hồi xúc tu, sau đó đâm vào trong đầu Lục Ly, rất nhanh vô số tin tức truyền về, Lục Ly cảm thấy lúc đầu đầu óc hắn như muốn nổ tung.
Qua gần nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi mới truyền thâu hoàn tất, Lục Ly tiêu tốn tận bảy canh giờ mới chỉnh lý xong toàn bộ tin tức bên trong.
- Cổ thần cấm quả thực rất huyền diệu...
Lục Ly cảm ứng qua một phen, phát hiện trong đầu có rất nhiều trận văn đồ phức tạp khiến người hoa hết cả mắt. Nếu nói trước kia trận văn đồ do hắn bày ra chỉ có thể vẽ đầy một tờ giấy nháp, thì lúc này trận văn đồ lại đã có thể vẽ đầy một trăm tờ giấy nháp.
Trước kia trận văn đồ là đom đóm đầy trời, còn lúc này trận văn đồ càng giống như là ngôi sao trên trời cao, căn bản không phải cùng một cấp bậc, khó trách Huyết Linh Nhi đều có chút xem không hiểu.
- Đừng gấp, từ từ sẽ được thôi!
Lục Ly hít sâu mấy hơi, tiến vào trạng thái Không Linh chuẩn bị lĩnh hội. Lúc này nội tâm hắn đột nhiên khẽ động, nếu hắn và Huyết Linh Nhi tham ngộ được cổ thần cấm trong Thần Sơn, như vậy liệu có phải sẽ có cơ hội biến tòa Thần Sơn này thành của mình?
Tê tê!
Nếu thật có thể nắm xuống tòa Thần Sơn này, đây tuyệt đối là một kiện chí bảo, một Thần khí siêu việt Thánh phẩm. Hoặc có khi... bản thân Thần Sơn chính là một kiện Hồng Linh Thiên Bảo?
Ngọc Kình Thiên rất biến thái, chỉ sau hai ngày thương thế đã hoàn toàn khôi phục, song hắn không đi nếm thử phá giải cổ thần cấm Thần Sơn mà chuẩn bị dùng lực phá trận.
Thân thể hắn sáng lên một đạo hoàng quang yếu ớt, tiếp đó một vòng hộ tráo màu vàng nhạt hiện ra bên ngoài cơ thể, hộ tráo từ từ biến lớn, bất ngờ cường hành nâng dậy Thần Sơn.
Oanh!
Chẳng qua hộ tráo này chỉ duy trì vẻn vẹn một giây, Thần Sơn liền đã ầm vang nện xuống, song cũng chính mượn nhờ thời gian chỉ chớp mắt đó, thân hình Ngọc Kình Thiên đã chật vật di động được chừng ba mươi trượng!
Vốn lấy tốc độ Ngọc Kình Thiên, một giây liền có thể xoải ngang trăm dặm, nhưng Thần Sơn này lại có một loại lực trường kỳ dị, hạn chế tốc độ Ngọc Kình Thiên. Bởi vậy hắn chỉ có thể di động ba mươi trượng, song có thể di động ba mươi trượng, đồng nghĩa với hắn vẫn có cơ hội đi ra.
Tê tê!
Ngọc Kình Thiên lần nữa bị trấn áp, xương cốt lại đứt mất mấy đoạn, đau đến khóe miệng co quắp, đã bao nhiêu năm hắn chưa bị thương? Chỉ nghĩ đến đó thôi hắn đã giận dữ không thôi, tất cả đều là bởi vì Lục Ly.
Lại nghĩ tới Lục Ly còn chưa hết, sát ý và phẫn nộ trong lòng hắn liền dâng cao, hận không thể cấp tốc ra ngoài, lập tức đi nghĩ cách triệt để giết chết Lục Ly.
Vừa rồi lúc có thể di động hắn đã nhanh thiểm điện nuốt vào hai viên đan dược trị thương, nhờ thế tốc độ khôi phục rất nhanh, chỉ sau vẻn vẹn nửa ngày trị liệu, thân thể liền khôi phục.
Trên người hắn lần nữa sáng lên hào quang màu vàng đất, đồng thời sắc mặt dần trở nên trắng bệch. Hộ tráo này không phải hộ tráo bình thường, mà là một loại bí pháp do hắn tự sáng tạo, thiêu đốt tinh huyết của chính bản thân để ngưng tụ ra một loại hộ tráo cường đại.