Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng sau cùng lại không làm, điều này khiến Lục Ly không hề quá phản cảm với nàng.
- Được rồi, không nói chuyện Lăng Thanh Diễn nữa, nàng đã không tìm ngươi gây sự, sau này ngươi và nàng phỏng chừng sẽ rất khó đối mặt.
Bàn Vũ Thấm vuốt tóc, nhìn sang Lục Ly nói:
- Lục công tử, ta cảm thấy trước mắt ngươi không thích hợp ở lại U Yến chi địa, ta kiến nghị ngươi nên đi Thần Giới tránh một thời gian...
- Đi Thần Giới tránh một thời gian?
Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, hắn vì gây chuyện ở Thần Giới nên mới phải trốn vào U Yến chi địa. Giờ Bàn Vũ Thấm lại khuyên hắn tránh về U Yến chi địa?
- Đúng vậy!
Bàn Vũ Thấm gật đầu xác nhận:
- Lăng Thanh Diễn đã có thể tìm tới ngươi, ngươi cho rằng sẽ không có Thần Giới Chí Tôn khác tìm tới? Lần này ngươi giết người nhiều ở Cổ Ma tử địa như vậy, tất sẽ khiến các đại gia tộc liên hợp đối phó. Mặc kệ thứ ngươi được đến có phải Hồng Linh Thiên Bảo hay không, chắc chắn vẫn sẽ có cường giả ngấp nghé, một khi trở mặt với gia tộc Thần Vương, kết cục thế nào hẳn không cần nghĩ cũng biết. Bởi vì Cửu Đại Thần Vương cùng khí liền cành, một khi có một gia tộc Thần Vương bị khiêu chiến, các gia tộc Thần Vương còn lại tất sẽ giơ tay cứu viện, trừ phi ngươi có thể diệt đi một gia tộc Thần Vương, thay vào đó trước khi các gia tộc Thần Vương còn lại kịp có phản ứng!
Lục Ly hiểu, hắn cứ tiếp tục gây chuyện như vậy, rốt cục sẽ có một ngày đối đầu chính diện với gia tộc Thần Vương. Đến lúc đó thứ hắn phải gánh chịu không chỉ là cắn trả từ một gia tộc Thần Vương, mà là chín gia tộc Thần Vương liên hợp trấn áp. Tương đương với đối địch cùng toàn thể U Yến chi địa, đến lúc đó hắn có thể giấu được đi đâu?
- Ngươi về lại Thần Giới trốn tránh một đoạn thời gian!
Bàn Vũ Thấm ôn nhu nói:
- Ở Thần Giới, chuyện về ngươi sớm đã lắng lại, không ai biết ngươi quay về Thần giới, chỉ cần ngươi đê điệu chút. Không phải ngươi có chiến giáp ẩn thân ư? Giờ ta đưa ngươi thêm một chiếc mặt nạ đỉnh cấp, trừ phi là Thần Giới Chí Tôn, còn thì không ai có thể dò xét ra được bộ mặt thật của ngươi. Ngươi cứ ngây ngốc trong Thần Giới mấy năm, đợi sự tình bên này lắng xuống, ngươi trở về liền không việc gì...
Lúc nói chuyện, giới chỉ Bàn Vũ Thấm sáng lên, lấy ra một chiếc mặt nạ da người đưa cho Lục Ly. Lục Ly nghĩ nghĩ liền nhận lấy, mím môi nói:
- Lục mỗ tài gì đức gì mà có thể được Thấm tiểu thư ưu ái như thế?
Bàn Vũ Thấm lườm Lục Ly một cái, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một tia thẹn phẫn, Lục Ly hơi ngớ, hình như mình đã nói sai.
Nếu là tiền bối, nói ra hai chữ “ưu ái” không tính là gì, nhưng Bàn Vũ Thấm là một nữ tử chưa gả, nói ưu ái chẳng phải còn có nghĩa khác?
Lục Ly định giải thích hai câu, nhưng biết việc này càng giải thích càng phức tạp, bèn dứt khoát mặt dày mày dạn không nói gì cả.
Bên kia Bàn Vũ Thấm quay đầu nhìn về nơi xa một lúc, lát sau mới nói tiếp:
- Lục công tử, ngươi còn nhớ lời năm đó ngươi ta từng nói không? Năm đó ngươi nói muốn giết về Thần Giới, ta nói tính thêm phần của ta. Ta rất xem trọng ngươi, ngươi tuyệt không phải vật trong ao, Vũ Thấm chờ ngày ngươi giết về Thần Giới, nếu có thể có may mắn kề vai chiến đấu, san bằng tứ đại thế lực siêu thần, đời này của Vũ Thấm liền đáng giá.
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, trong lòng sinh ra hào tình vạn trượng, quét mắt nhìn về phương nam nói:
- Đó là mục tiêu phấn đấu cả đời của Lục mỗ, có thể cùng Thấm tiểu thư nắm tay chinh chiến thiên hạ, cũng là vinh hạnh cho Lục mỗ, khụ khụ...
Nhắc đến đây, Lục Ly lại phát hiện mình nói sai, hai chữ nắm tay cũng có nghĩa khác. Hắn len lén liếc Bàn Vũ Thấm một cái, quả nhiên phát hiện mặt nàng đỏ ửng lên.
Nàng trừng mắt nhìn sang Lục Ly, cáu giận nói:
- Lục công tử, ngươi có năng lực san bằng Thần Giới hay không, ta không biết. Nhưng năng lực trêu ghẹo nữ tử của ngươi lại rất mạnh, không biết trước đây đã có bao nhiêu nữ tử bị ngươi trêu ghẹo qua?
- Kia .. cái đó...
Lục Ly không khỏi lúng túng, cảm giác có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, hắn chỉ biết ngước mắt nhìn trời, cười khan nói:
- Ha ha, hôm nay thời tiết đẹp thật... ha ha ha!
Bàn Vũ Thấm cũng thuận theo ánh mắt hắn nhìn lên trời một cái, lập tức lườm nói:
- Thời tiết hôm nay rất xấu, mây đen áp đỉnh, sắp mưa to.
- Hắc hắc!
Lục Ly xoa xoa đầu, lần nữa lúng túng cười nói:
- Thì ý ta cũng là như thế, trời sắp mưa, Thấm tiểu thư mau trở về thu đồ áo đi!
- Phốc!
Bàn Vũ Thấm nhịn không được bật cười, nụ cười tươi tắn như đóa hoa nở rộ.
Bàn Vũ Thấm đi, lưu lại một tấm mặt nạ da người, đây là Thần khí siêu phẩm. Lục Ly vừa đắp lên mặt, ngũ quan lập tức biến đổi, hóa thành một nam tử trung niên khí chất âm lãnh. Tâm niệm hắn khẽ động, mặt nạ còn có thể không ngừng thay đổi, hóa thành khuôn mặt khác.
- Linh Ẩn Chiến Giáp!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Linh Ẩn Chiến Giáp hiển hiện, Lục Ly lại không ẩn thân, chỉ để chiến giáp bao phủ toàn thân, trùm cả lên đầu, chỉ lộ mỗi gương mặt đã được cải trang, mái tóc bạc cũng bị che khuất.
- Đi!
Lục Ly khoái tốc đi ra Cổ Ma tử địa, lần này quả nhiên thuận lợi rất nhiều, trên đường không ngừng gặp phải võ giả, nhưng không ai để ý hắn.
Chân dung hắn sớm đã truyền khắp U Yến chi địa, năm đó Ngọc Kình Thiên từng dán khắp toàn thành, nhất là mái tóc màu trắng bạc khiến đặc điểm nhận dạng của hắn càng thêm phần chói mắt. Lúc này lại như biến thành người khác, hơn nữa mặt nạ kia còn rất lợi hại, không đạt tới Thần Giới Chí Tôn quả nhiên không cách nào nhìn thấu, có mấy tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới quét thần niệm qua, song vẫn không phát hiện ra được.
Rất nhanh hắn đã tới Thạch Lâm, lần này không gặp phải Lưu Sa Hà. Lục Ly cũng không cố được quá nhiều, đến đây đã tính là tới ngoại vi Cổ Ma tử địa, tùy thời có thể Phi Độ Hư Không rời đi.
Xế chiều hôm đó, Lục Ly lần nữa gặp được một tên Thần Giới Chí Tôn!