Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Linh khẽ gật đầu, khoát tay nói:
- Đừng đi Thiên Cơ Các hỏi dò, tránh miễn đánh rắn động cỏ, dẫn lên hiểu lầm không cần thiết, để ta đi Ngân Long Sơn một chuyến xem sao.
Ngân Long phủ, Ngân Long sơn, Ngân Long ấn ký!
Răng thú kia là thứ gia tộc Lục Linh dùng để bảo hộ Lục Linh, điều này khiến Lục Ly cảm giác được một tia hi vọng, cảm giác khả năng Lục Linh trên Thiên Tài Bảng là tỷ tỷ hắn đã cao đến bảy tám phần. Bất luận thế nào hắn cũng phải đi Ngân Long Sơn một chuyến, nghĩ cách gặp được Lục Linh, xem xem có đúng là tỷ tỷ hắn không?
- Đi!
Lục Ly một khắc đều ngồi không yên, hắn nghĩ nghĩ rồi dò hỏi:
- Gần đây Thần Giới hay Thần Tượng Tông có dị động nào không?
- Không có!
Tây Lai lắc đầu nói:
- Trừ Tào gia ở bắc bộ điên cuồng xuất động võ giả truy tìm ra, những nơi còn lại đều rất bình tĩnh. Tên con em trực hệ Tào gia kia hẳn là Lục công tử giết?
- Đúng!
Lục Ly trực tiếp thừa nhận, dù Tào gia biết thì đã sao? Hắn hoàn toàn không có gì phải sợ.
Hắn đứng dậy đi đến chỗ Trì Hi Nhi, kẻ sau bị kinh động, mở mắt ra. Lục Ly lập tức nói:
- Hi Nhi, ta phải đi Ngân Long Phủ một chuyến, ngươi muốn ở lại đây tiếp tục tu luyện hay là đi theo ta?
- Đương nhiên là đi theo ca!
Trì Hi Nhi không chút do dự đứng dậy giữ chặt Lục Ly, nói:
- Ca, ngươi đã đáp ứng ta, không thể bỏ ta lại một mình, đi đâu cũng phải mang ta theo.
Hí hí!
Tiểu Bạch cũng tỉnh lại, nghe được lời vừa rồi của Lục Ly, lập tức bò lên trên vai hắn, như thể sợ Lục Ly bỏ nó đi mất.
- Vậy đi thôi!
Mặc dù Lục Ly rất muốn để Trì Hi Nhi lưu lại, nhưng con người nàng rất dễ sa vào cực đoan, năm đó còn từng một mình chạy tới Quỷ Vương Cốc. Nếu Lục Ly bỏ lại nàng, vạn nhất chạy loạn ở Thần Giới, hậu quả thực sự khó mà tưởng tượng.
- Tây Lai trưởng lão, đa tạ khoản đãi trong đoạn thời gian này!
Lục Ly dẫn Trì Hi Nhi đi tới chỗ Tây Lai, chắp tay nói. Tây Lai cũng không giữ lại mà đưa qua một tấm lệnh bài, nói:
- Đây là Trưởng Lão Lệnh của Huyết Nhận Đường, Huyết Nhận Đường chúng ta có phân bộ ở tất cả phủ thành, Lục công tử tử tế tìm xem liền có thể phát hiện. Chỉ cần ngươi xuất ra lệnh bài, bọn hắn đều sẽ phối hợp ngươi.
- Đa tạ!
Lục Ly không khách khí, chắp tay nhận lấy, sau đó nói:
- Mời Tây trưởng lão phái một người đưa chúng ta ra ngoài!
Nơi này có rất nhiều cấm chế và ám tiêu, đương nhiên Lục Ly có thể tự ra ngoài, chỉ là làm vậy rất phiền phức, đồng thời cũng rất dễ dẫn lên phiền toái không cần thiết.
- Ta đích thân đưa các ngươi ra ngoài!
Tây Lai dẫn Lục Ly Trì Hi Nhi đi ra, có trưởng lão dẫn đội, ra ngoài tự nhiên rất dễ dàng, chỉ sau chừng hai nén hương, Lục Ly và Trì Hi Nhi đã xuống phía dưới Tuyết Ưng sơn mạch.
- Đây là hai ngọc phù thân phận mới.
Dưới chân núi, Tây Lai đưa qua hai chiếc ngọc phù, nói:
- Mặc dù ngọc phù các ngươi mua sắm ở Vân Tuyết Điện khả năng còn dùng được, nhưng cẩn thận chút vẫn hơn.
Lục Ly tiếp lấy ngọc phù, đưa cho Trì Hi Nhi một chiếc, sau đó quay sang Tây Lai khẽ gật đầu, dắt theo Trì Hi Nhi bước nhanh rời đi.
Tiến vào tiểu thành lúc trước, Lục Ly bắt đầu truyền tống, liên tục truyền tống mấy trăm lần, hắn đặc ý tìm một nơi nghỉ ngơi. Đã chia cách Lục Linh lâu vậy rồi, hắn cũng không vội ở nhất thời. Tại Thần Giới rất nguy hiểm, Lục Ly nhất định phải thời thời khắc khắc bảo trì trạng thái tốt nhất, sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu.
Lần này có lẽ Thần Tượng Tông còn chưa được đến tin tức, trên đường một mực rất bình tĩnh, Lục Ly và Trì Hi Nhi vừa đi vừa nghỉ, thường thường truyền tống bốn năm ngày lại sẽ nghỉ ngơi nửa ngày. Thỉnh thoảng Lục Ly còn mang Trì Hi Nhi tới trong đại thành vui chơi giải trí một phen.
Tiêu tốn hơn một tháng, rốt cục Lục Ly đã tới phủ thành Ngân Long Phủ, Ngân Long Thành. Hắn sớm tìm hiểu rõ ràng, Ngân Long Sơn nằm ngay ở mặt đông Ngân Long Thành, cách chừng ngàn vạn dặm, ở sát bên bờ biển.
Đến chỗ này, Lục Ly lại không tâm tình nghỉ ngơi, hắn mang theo Trì Hi Nhi ra khỏi thành tiến thẳng đến Ngân Long Sơn. Chỉ mất nửa ngày liền vượt qua khoảng cách ngàn vạn dặm, từ xa xa Lục Ly thấy được một tòa đại sơn đâm thẳng tầng mây, ánh mắt hắn lập tức sáng rực lên.
Ngọn núi này rõ ràng có cấm chế cường đại, nửa phần trên được bao phủ trong mây mù như ẩn như hiện, không nhìn thấy gì cả, chỉ ẩn ẩn khiến người cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm.
- Tỷ tỷ, ngươi ở trên này ư?
Lục Ly đứng dưới núi nhìn lên, miệng thì thào một tiếng, sau đó dứt khoát mang theo Trì Hi Nhi tiến thẳng đến sơn đạo nối liền với đỉnh núi.
Sơn đạo rất bình thường, quanh co khúc khuỷu, hai bên đều là cự thạch, nhìn không ra nửa điểm dị trạng. Lục Ly cảm ứng một phen, cũng không phát hiện vấn đề gì, liền mang theo Trì Hi Nhi đi tới.
Chẳng qua.
Sau khi đi được một nén hương, hắn phát hiện sơn đạo lượn vòng uốn quanh, một hồi lại lần nữa đi về dưới dưới núi. Đợi khi nhìn thấy về lại dưới núi, trong mắt Lục Ly không giấu được vẻ chấn kinh, ở phương diện pháp trận hắn là nhân vật cấp bậc đại sư, nhưng vừa rồi lại không cảm ứng được có nửa điểm cấm chế ba động, cũng không phát giác có huyễn trận, kết quả bất tri bất giác đã lọt vào mê đạo.
- Hi Nhi, ngươi đi vào trước, núi này rất tà môn!
Lục Ly không dám làm loạn, vội lấy ra Thiên Tà Châu thu Trì Hi Nhi đi vào. Kẻ sau cũng rõ ràng, nếu thực sự có cấm chế, nàng ở lại bên ngoài rất dễ liên lụy đến Lục Ly, cũng chẳng thể giúp được gì.
- Huyết Linh Nhi!
Lục Ly truyền âm một câu, đồng thời phóng thích ba tòa Thần Sơn. Huyết Tiên Đằng thò ra xúc tu từ trogn Thiên Tà Châu, đâm vào mặt đất bắt đầu tiến hành thăm dò. Lục Ly cũng tử tế quan sát sơn đạo, nhìn xem có nhìn ra được vấn đề nào không.
Nhìn nửa ngày, Lục Ly quả thực phát hiện một vài vấn đề, cự thạch hai bên sơn đạo nhìn qua có vẻ lộn xộn vô trật tự, nhưng thật tế lại được bố trí theo một trận hình kỳ lạ. Nói cách khác bản thân sơn đạo không có bất kỳ cấm chế nào, là cự thạch hai bên đang giở trò.