Một đường thuận lợi dị thường, cả đám nhẹ nhàng đi lên đỉnh núi. Trên đỉnh núi có một tòa đại thành, trên tường thành còn có hộ tráo lấp lánh, xa xa nhìn lại có thể thấy được trên tường thành đứng đầy quân sĩ.
Lục Ly không lập tức đi tới dưới thành trì, mà ra hiệu chúng nhân ẩn núp đi, Huyết Linh Nhi vươn ra xúc tu yên ắng thăm dò, chưa phá mở đại trận hộ thành mà đã mạo muội đi qua khác gì bằng với tiến hành cường công.
- Pháp trận này bình thường thôi, cho ta chừng nửa canh giờ!
Rất nhanh, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên, Lục Ly yên ắng truyền lời cho đám sát thủ, để bọn hắn đợi thêm nửa canh giờ. Đám sát thủ có chút mơ hồ, đã kéo lên núi rồi, sao không lập tức động thủ ngay, đợi nửa canh giờ? Chẳng lẽ không sợ người Thần Khí Điện phát hiện?
Gần nửa canh giờ sau, hộ tráo ngoài thành trì đột nhiên lóe lên quang mang rồi trực tiếp tan biến. Đám sát thủ không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ Lục Ly an bài nội gian đóng lại hộ tráo?
- Giết!
Lục Ly bạo rống một tiếng, dẫn đầu phóng vút vào trong thành, hắn vung tay lên, nháy mắt, mấy trăm quân sĩ trên tường thành bị giảo sát.
Như mãnh hổ nhảy lên tường thành, Lục Ly gầm lên một tiếng phẫn nộ, quát nói:
- Giang Tổ Cường, ngươi tội ác tày trời, có người tìm chúng ta mua mạng ngươi, chịu chết đi!
Hưu hưu hưu!
Thần Khí Điện lập tức như ong vỡ tổ, vô số cường giả tóe bắn ra, trong đó có tận mười mấy tên Đại Năng Thần Giới, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng có một tên, Giang Tổ Cường chính ở bên trong.
Ông!
Lục Ly trực tiếp dùng không gian chi lực trấn áp, tất cả mọi người đều không động đậy được, Lục Ly tung người bay lên, phóng thích Không Gian Giảo chém giết tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia. Đồng thời rống lên:
- Chúng ta chỉ giết một mình Giang Tổ Cường, ai dám ngăn trở, chết!
Không gian chi lực tan biến, toàn bộ đám cường giả vừa rồi đằng không bay lên đều biến sắc. Khi nãy đột nhiên không ai có thể động đậy, cung phụng mạnh nhất thì bị Lục Ly chém giết chỉ trong một chiêu. Bọn họ ai cũng không muốn chết, nếu Lục Ly muốn đồ sát tất cả mọi người, bọn hắn đành phải liều mình quyết chiến, nhưng giờ Lục Ly nói chỉ nhắm đến mỗi Giang Tổ Cường, bọn hắn tự nhiên phải nghĩ cho cái mạng mình đầu tiên.
- Đi.
Một tên trưởng lão dẫn đầu chạy trốn, mấy tên trưởng lão còn lại thấy thế lập tức cũng chạy trốn theo, đương nhiên cũng có người bắt đầu phản kích, chẳng qua đều bị Lục Ly trở tay phóng thích mấy lần Không Gian Giảo tru diệt.
- Đi!
Giang Tổ Cường sợ, bản thân hắn là kẻ tham sống sợ chết, vốn hắn còn định đại nộ rống lên mấy tiếng, mượn Thần Tượng Tông chấn nhiếp Lục Ly. Nhưng Lục Ly chỉ bằng một chiêu liền diệt đi cung phụng, giờ mà còn không trốn, hắn tất chết không nghi ngờ.
Trăm tên sát thủ xông tới, mặc dù cảnh giới đa phần không cao, nhưng thủ đoạn của sát thủ lại rất quỷ mị, chẳng mấy chốc đã xông vào trong từng tòa kiến trúc, bắt đầu phá hoại phóng hỏa khắp nơi. Nhất thời cứ như thể khắp nơi toàn là địch nhân, Thần Khí Điện loạn thành một đoàn.
- Còn muốn trốn?
Lục Ly cười lạnh khóa chặt Giang Tổ Cường, tung mình bắn tới, không gian chi lực trấn áp xuống, Giang Tổ Cường lập tức không động được.
Lục Ly bay vụt đến, hạ xuống bên người Giang Tổ Cường, nhẹ giọng nói:
- Giang Tổ Cường, năm đó ta đã nói rồi, để ngươi làm các chủ, cơ nghiệp vạn năm của Thần Khí Các sẽ bị ngươi hủy trong sớm tối, không ngờ ngươi còn dám tự gây nghiệt, ngươi không thẹn với Giang Tinh Hà các chủ ư?
- Ngươi, ngươi là...
Trong mắt Giang Tổ Cường chớp qua một đạo tinh mang, đang định hô lên tên Lục Ly, lại bị Lục Ly phóng thích Không Gian Giảo xoắn thành thịt nát, máu tươi phiêu tán rơi rụng, nhuộm đỏ cả một góc trời.
Giang Tổ Cường vừa chết, Thần Khí Điện triệt để loạn, đám Luyện Khí sư bình thường đều dốc lòng luyện khí, mặc dù có người cảnh giới không sai, nhưng năng lực thực chiến lại thấp đến đáng thương.
Bởi thế vừa thấy có người trốn, những người khác cũng lập tức trốn theo, trăm tên thích khách thừa cơ phá hoại, phóng hỏa khắp nơi, rất nhanh, Thần Khí Điện mỹ lệ đã biến thành phế tích.
Đương nhiên, một trăm tên thích khách kia cũng có gần nửa bị giết, rốt cuộc cảnh giới những thích khách này quá thấp, trong khi cường giả Thần Khí Điện lại có không ít.
Sau khi đánh chết Giang Tổ Cường, Lục Ly tiện tay giết thêm một nhóm quân sĩ tử chiến, sau đó vung tay lên quát:
- Các huynh đệ, Giang Tổ Cường đã chết, nhiệm vụ hoàn thành, rút lui...
Nghe được lời này, đám thích khách còn lại lập tức ẩn vào trong hắc ám, triệt thoái ra khắp bốn phương tám hướng.
Thích khách có hai điểm vô cùng lợi hại, một là ám sát, hai là đào mệnh. Vẻn vẹn mấy chục giây, toàn bộ đều đã trốn đi sạch sẽ, ngay cả thi thể thích khách bị giết cũng được mang đi.
Lục Ly xông ra ngoài thành, tìm một nơi không người, dùng Linh Ẩn Chiến Giáp tiến vào trạng thái ẩn thân, tiềm hành về hướng tây bắc. Đám thích khách còn lại chết sống thế nào hắn không quản, sau này liệu có liên lụy đến tổ chức thích khách kia không, hắn cũng không quản được.
Lúc trước khi thu thần nguyên, thủ lĩnh tổ chức thích khách đã biết hậu quả của việc này. Muốn lấy một ức thần nguyên, vậy nhất định phải gánh lấy phong hiểm nhất định.
Chuyện sau đó Lục Ly đã hoàn toàn không cách nào khống chế trong tay, thực ra hành động lần này của hắn vẫn có sơ suất nhất định. Tỷ như hắn sử dụng không gian chi lực và Không Gian Giảo, những manh mối rất có thể sẽ bị Thần Tượng Tông tìm hiểu ra, nhận định là hắn làm.
Biết là hắn làm kỳ thật cũng không có gì, chỉ sợ liên luỵ đến Thần Khí Các, bởi thế Lục Ly mới phải tốn công tốn sức. Hắn làm thế này là để tạo ra một giả tượng, rằng Giang Tổ Cường đắc tội đại nhân vật nào đó nên mới bị đại nhân vật tìm tổ chức sát thủ giết chết. Như vậy ngoài mặt sẽ không có bất kỳ liên hệ nào với Thần Khí Các, khả năng nguy hiểm kéo theo sau đó cũng giảm đi nhiều.
Năm xưa Thần Khí Các cũng từng là phân thế lực của Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông ít nhiều phải chú ý ảnh hưởng. Nếu ngoài mặt đã không liên quan gì tới Thần Khí Các, Thần Tượng Tông chắc sẽ không tìm Thần Khí Các phiền phức, mà chỉ nhằm vào một mình hắn thôi.