Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đấu Thiên Đại Đế chọn thời điểm xuất quan rất không sai, trước đó vẫn luôn phong sơn, chứng tỏ cái chết của điện chủ Hắc Kỳ Điện không liên quan gì tới hắn, hiện tại địa bàn còn chưa hoàn toàn được phân cắt xong, hắn có thể đi ra đục nước béo cò.
Đấu Thiên Đại Đế bế quan mấy năm, thực lực có chút tiến bộ, nếu chỉ luận chiến lực đơn thuần, chí ít cũng phải nằm trong top hai vạn Thần Bảng. So sánh với Đại Năng Thần Giới của mấy thế lực khác, chiến lực hắn tính là tương đối mạnh.
Vậy nên tuy rằng hắn không xuất binh tấn công Hắc Kỳ điện, nhưng hắn đề ra yêu cầu muốn lấy lại địa bàn bị Hắc Kỳ Điện chiếm đoạt, sau cùng mấy thế lực đều lui bước. Số linh sơn quáng mạch Hắc Kỳ Điện chiếm giữ rất nhiều, đủ cho năm thế lực kia chia nhau.
Chuyện Hắc Kỳ Điện không dẫn lên oanh động quá lớn, thậm chí không mấy người ở Húc Nhật Phủ và Tuyên Khánh Phủ nghị luận việc này. Rốt cuộc Hắc Kỳ Điện chỉ là tiểu thế lực, điện chủ bọn hắn tự mình tiến vào Uy Đế Sơn tìm chết, hiện tại thế lực bị hủy diệt, đây thực sự là chuyện quá mức bình thường, ngày nào cũng có...
Lục Ly ở lại trong tiểu thành kia hai tháng, sau khi được đến tin tức xác thực từ Huyết Nhận Đường, hắn lại lần nữa xuất động, đi Uy Đế Sơn.
Hắn chuẩn bị bế quan một đoạn thời gian trong Uy Đế Sơn, đợi người Thần Tượng Tông tìm kiếm chán chê rồi tính. Thần Tượng Tông thỉnh mời không ít đại tộc và tổ chức sát thủ, tính ra ngày nào cũng thiêu một bó lớn thần nguyên.
Lục Ly muốn xem xem, hắn lặn không sủi tăm chừng mấy năm, Thần Tượng Tông còn có thể mời được nổi những đại tộc và tổ chức sát thủ kia truy tìm được nữa không?
Sở dĩ chọn bế quan ở Uy Đế Sơn là bởi, một là nơi này có rất nhiều Cổ Thần cấm, người bình thường không dám tiến vào. Hai là vì Tiểu Bạch muốn ăn đá đỏ, ba là Huyết Linh Nhi có thể nghiên cứu Cổ Thần cấm, tăng cường năng lực bản thân ở phương diện pháp trận.
Lục Ly bí mật tới Thần Kiếm Sơn một chuyến, không kinh động bất cứ người nào, chỉ gặp mặt mỗi Đấu Thiên Đại Đế, hai bên thảo luận một phen, còn đưa cho đối phương một chiếc ngọc phù. Dặn nếu Thần Kiếm Sơn gặp phải nguy cơ gì, Đấu Thiên Đại Đế có thể bóp nát ngọc phù, Lục Ly lập tức sẽ tới tương trợ.
Tiếp đó, Lục Ly một thân một mình tiến vào sâu trong Uy Đế Sơn, lần này là chân chính sâu bên trong, đi suốt nửa ngày, vòng qua rất nhiều Cổ Thần cấm đã được phá mở. Cuối cùng đi đến dưới một tòa thanh sơn, nơi này còn có một hồ nhỏ, phong cảnh rất đẹp.
Hắn lưu Tiểu Bạch lại ở ngọn núi đầy đá đỏ kia, đồng thời còn bố trí một truyền tống trận ở kia, nếu Tiểu Bạch gặp phải nguy cơ gì, có thể trực tiếp vọt vào trong truyền tống trận, truyền tống tới bên này.
- Hi Nhi, chúng ta ở lại đây hai năm!
Phá tan toàn bộ Cổ Thần cấm nguy hiểm xung quanh, Lục Ly thả ra Trì Hi Nhi, dựng một gian nhà gỗ nhỏ bên hồ. Trì Hi Nhi sớm đã nín hỏng trong Thiên Tà Châu, vừa đi liền nhìn thấy Lục Ly và cảnh sắc mỹ lệ nơi này, trên mặt bất giác lộ ra nụ cười xán lạn, hệt như đóa hoa tươi nở rộ.
...
Gần đây tâm tình Nghê trưởng lão rất kém.
Hắn tiếp quản vị trí của Báo trưởng lão, đây là lần đầu tiên hắn chủ trì chiến sự lớn bậc này. Hắn điều động mấy đại tộc có được năng lực truy tung rất mạnh, thỉnh mời mấy tổ chức sát thủ. Ngoài ra còn có toàn bộ trinh sát của Thần Tượng Tông, đại bộ phận quân sĩ Chiến Đường, tiêu tốn vô số nhân lực tài lực vật lực, kết quả truy lùng lâu vậy rồi, lại vẫn không thu được bất cứ tin tức gì về Lục Ly.
Trước kia hắn từng chế giễu Báo trưởng lão, nói Báo trưởng lão vô năng, giờ đến lượt hắn thay vào vị trí Báo trưởng lão, kết quả tựa hồ có vẻ còn vô năng hơn cả Báo trưởng lão?
Hắn lật tung đông bộ Thần Giới, đến sau nghe nói chuyện Thần Khí Điện, lại điều động lượng lớn nhân lực tới nam bộ Thần Giới, kết quả Lục Ly lại như thể bốc hơi khỏi nhân gian, căn bản không truy tung ra được chút manh mối nào.
Thực ra cũng khó trách người Thần Tượng Tông vô dụng, càng không thể trách năng lực truy tung của những đại tộc kia quá yếu. Tấm mặt nạ da người Lục Ly đeo trên mặt, nếu không phải Thần Giới Chí Tôn căn bản không phát hiện ra, Thần Giới rộng lớn vô biên, nhân khẩu quá nhiều, biển người mênh mông dù có trinh sát đi ngang qua bên người Lục Ly cũng khó mà nhận ra nổi.
Nghê trưởng lão tọa trấn trong Thanh Long Thành, một đại thành ở nam bộ, gần đây đầu tóc hắn bạc trắng đi nhiều, mặc dù tông chủ Thần Tượng Tông không nói gì, nhưng hắn biết chắc tông chủ đang rất bất mãn với mình.
Mỗi một ngày trôi qua, Thần Tượng Tông lại mất mặt thêm một ngày, lượng lớn thần nguyên cũng theo đó bốc hơi.
Hiện tại hắn đã phần nào hiểu được tâm tình Báo trưởng lão năm đó, ngừng lại truy tung, vậy đồng nghĩa với tuyên cáo thất bại. Không ngừng, tiếp tục thế này cũng không phải cách hay, ngược lại còn sẽ tiêu hao lượng lớn thần nguyên, mặc dù Thần Tượng Tông không thiếu thần nguyên, nhưng đốt kiểu này núi vàng núi bạc cũng không chịu được.
Sa sa sa!
Có tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, tiếp đó một lão giả toàn thân bao phủ dưới lớp áo bào đen đi đến, Nghê trưởng lão ngẩng đầu, trên mặt hiện rõ vẻ mong đợi, hỏi:
- Có tin tức?
- Không có!
Lão giả áo đen khom lưng nói:
- Nghê trưởng lão, cứ tiếp tục thế này không phải cách này, thần nguyên tiêu hao quá lợi hại, quay đầu tông chủ nhất định sẽ nổi giận.
- Ta há lại không biết?
Nghê trưởng lão tức tối phất tay nói:
- Nếu lấy được huyết dịch của Lục Ly thì tốt rồi, như vậy có thể nhờ Thiên Cơ Các truy tung. Giờ biết làm sao được? Thuật tiềm ẩn của Lục Ly quá lợi hại, hắn trốn đi, biển người mênh mông chúng ta căn bản không cách nào tìm được chân thân.
- Thực ra thuộc hạ có một cách!
Lão giả trầm mặc một lát, sau đó lạnh lùng nói:
- Chỉ là cách này có hơi độc địa, thuộc hạ một mực không dám nói ra.
- Hả?
Nghê trưởng lão quét mắt nhìn lão giả áo đen một lúc, người này là phó đường chủ Chiến Đường, tự phong Độc Sài, hành sự tương đối âm độc, trước nay hắn vẫn luôn không quá ưa thích.