Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đối với Thần Linh mà nói, tu kiến truyền tống trận như thế không phải điều gì quá khó, nơi này là nhân gian, hết thảy đều vô cùng đơn giản.
Thông đạo nối liền Địa Hoàng Giới với Kim Ngục bị phong ấn, nhưng thủ hạ La Diệp, Lưu trưởng lão lại có thể nháy mắt phá mở, dễ dàng như trở bàn tay.
Sau đó là đại quân không ngừng cuồn cuộn kéo vào, La Diệp hạ lệnh, đồ sát sạch sẽ Địa Hoàng Giới, chó gà đều không tha. Người nhà tộc nhân Lục Ly có thể bắt được thì bắt, không thể bắt liền giết.
Toàn bộ cường giả tám giới tụ lại, Hóa Thần lên tới hai mươi mấy người, Địa Tiên mấy trăm, Nhân Hoàng Địa Tiên Quân Hầu Cảnh càng là đếm không hết, tổng cộng đại quân chừng ba mươi vạn. Đồng thời đám người Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên còn được ban cho Thần khí, không phải Thần khí cao cấp gì, chỉ là một ít Thần khí thượng phẩm mà thôi.
Theo như La Diệp thấy, Thần Thành chỉ là Thần khí hạ phẩm, dù mấy năm qua tích lũy được rất nhiều năng lượng. Nhưng nói thế nào cũng vẫn là Thần khí hạ phẩm, lấy chiến lực của mấy tên Hóa Thần này, cộng thêm Thần khí thượng phẩm hẳn là có thể nhẹ nhàng công phá.
Nhiều cường giả như vậy, hoàn toàn đủ sức tùy ý quét ngang Địa Hoàng Giới.
Thực tế cũng là như vậy, đại quân tràn vào Địa Hoàng Giới, trực tiếp quét ngang, không bất kỳ thế lực nào có thể ngăn cản, hết thảy đều bị trấn áp, bị tàn sát. Đi quá đâu đều đồ sát hết sạch, chó gà không tha, thành trì bị thiêu huỷ, bảo vật tài nguyên bị cướp bóc.
La Diệp vốn tưởng rằng, với quân đội và số lượng cường giả áp đảo như thế, muốn bắt lại toàn bộ tộc nhân Lục Ly là chuyện hết sức đơn giản, chẳng bao lâu liền có thể nghe được tin chiến thắng!
Nhưng hắn tính sai một chuyện, đó là tốc độ hành quân của đại quân!
Mới đầu đại quân còn tiến như vũ bão, chỉ là rất nhanh liền phân tán, bởi vì đại quân phát hiện cướp bóc một giới diện rất dễ phát tài. Trong khi La Diệp lại không quy định bắt lại tộc nhân Lục Ly trong thời gian bao lâu, cũng không quy định sau bao lâu nhất định phải công phá được Thần Thành.
Bởi thế đám cường giả nay đã biến thành hồn nô của trưởng lão Hắc Ám Thần Điện kia cũng không đi ước thúc đại quân. Theo bọn hắn nghĩ, công phá Thần Thành chỉ là vấn đề thời gian, trễ nửa tháng, sớm nửa tháng đều không sao cả. Lại nói, đại quân hành quân chậm chút là chuyện bình thường, dù đẩy nhanh tốc độ cũng cần thời gian.
Đại quân vừa phân tán, muốn chỉnh hợp lại là điều rất phiền toái, bọn La Diệp ở lại Kim Ngục, hoàn toàn không biết tình hình bên trong. Hơn nữa đối với bọn La Diệp, thời gian nửa tháng chỉ ngang với một cái chớp mắt, ai nấy đều không cảm thấy có vấn đề gì.
Chính điều này đã mang đến cho Lục Ly thời gian rất quý giá!
Sau khi đến Kim Ngục, Lục Ly lập tức lấy tốc độ cao nhất phóng tới Địa Hoàng Giới, trên đường hắn tìm được mấy tên trinh sát, là trinh sát do các đại gia tộc phái ra.
Thông qua những trinh sát này, Lục Ly thành công biết được tình hình Địa Hoàng Giới. Hắn không khỏi cuồng hỉ, Địa Hoàng Giới còn chưa luân hãm, Thần Thành khả năng vẫn còn.
Sau khi biết được đại quân đã tiến vào Địa Hoàng Giới một đoạn thời gian, bọn La Diệp đang đợi ở bên ngoài lối vào, hắn trầm ngâm thoáng chốc liền đưa ra quyết định.
Hắn quyết định trước không đi tìm bọn La Diệp, mà lẻn vào Địa Hoàng Giới. Chuyện giết La Diệp phải để sau, trước giữ được Thần Thành, bảo vệ chúng nhân mới là quan trọng nhất.
Lối vào Địa Hoàng Giới không chỉ là một, tổng cộng có ba nơi, để đảm bảo an toàn hắn thu mấy tên trinh sát kia vào trong Thiên Tà Châu, miễn cho bại lộ hành tung.
Lần theo ký ức, hắn đi đến một lối vào Địa Hoàng Giới tương đối kín đáo, sau đó tiến vào trạng thái ẩn thân. Mặc dù Kim Ngục còn tiềm phục một ít trinh sát, nhưng một khi Lục Ly ẩn thân, ai cũng đừng hòng phát hiện ra được. Thậm chí cả Hỗn Độn Thú trong Kim Ngục cũng không cảm ứng được.
Đối với Lục Ly trước kia mà nói, Kim Ngục rất lớn, nhưng đối với hắn hiện tại thì lại nhỏ đến đáng thương, chỉ sau mấy canh giờ hắn đã tìm được lối vào hư ảo kia.
- Bị phong ấn?
Lục Ly cảm ứng qua một phen, phát hiện lối vào bị phong ấn, hắn khẽ cười một tiếng, không cần đến Huyết Linh Nhi, khẽ đánh ra một chưởng nhẹ nhàng phá tan phong ấn.
- Đi!
Lục Ly thả chậm tốc độ, bởi vì hiện tại hắn sắp đột phá Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thần uy rất nặng. Theo lý thuyết tiến vào không có vấn đề, nhưng vạn nhất dẫn đến giới diện sụp đổ thì sao? Đến lúc đó tất cả mọi người bên trong đều sẽ chết.
Hắn phóng đi rất chậm, thời thời khắc khắc cảm giác tình hình xung quanh, nếu có điểm nào không đúng sẽ lập tức lui ra. Hắn tiến vào thông đạo, bạch quang lóe lên, hết thảy đều rất bình thường, không thấy có gì dị dạng cả.
- Tốt!
Lục Ly mở mắt ra, phát hiện đã tới Địa Hoàng Giới, lập tức đại hỉ, thân thể di động không gặp chút cản trở nào. Song hắn vẫn không dám chủ quan, trong tay sáng lên một đạo thần lực, bất thần nện tới dãy núi trước mặt.
Oanh!
Trọn cả ngọn núi bị chẻ ngang, nổ tung ra, không gian bốn phía vỡ vụn, nhìn qua như thể cả phiến không gian đều đổ sụp.
Lục Ly cảm ứng một phen, trên mặt chớp qua vẻ ngưng trọng. Giới diện này quá nhỏ, không gian quá không ổn định, hắn tùy tiện phóng thích một đạo thần lực, không ngờ lại có thể khiến cho không gian chấn động đến mức này.
- Không thể phóng thích công kích quá mạnh!
Lục Ly ngấm ngầm tự nhủ, chẳng qua nghĩ đến quân sĩ tiến vào Địa Hoàng Giới đều là phàm nhân, lấy năng lực hắn đánh giết phàm nhân, thậm chí không cần lấy ra binh khí, tuỳ tiện duỗi ra một ngón tay liền có thể bóp chết.
- Đi!
Trong lòng Lục Ly càng thêm tự tin, nhắm chuẩn một hướng, tốc độ đề thăng lên cao nhất, hóa thành lưu quang lao vút đi. Một hơi đã đi xa vạn dặm, tốc độ nhanh như thiểm điện.
- Hả? Đó là cái gì?
Cách đó vạn dặm vừa khéo có một đội võ giả, Lục Ly lại không ẩn thân, bọn hắn nhìn thấy có bạch quang xẹt qua, chớp mắt liền đã tan biến ở chân trời nơi xa. Bọn hắn căn bản không quan sát rõ ràng, càng đừng nói là thấy được mặt Lục Ly.