Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ai nấy đều bị dọa sợ, đây là lực lượng Thần Linh ư? Thậm chí nhìn qua có vẻ Lục Ly căn bản không xuất lực, chỉ là tùy tiện bổ ra một đao...
Vù vù!
Lục Ly lần nữa vung ra hai đao, ánh mắt hắn lạnh băng, chứng kiến thảm trạng trong thành, hắn phẫn nộ không thôi. Trong lòng đã hạ quyết định, toàn bộ người xâm lấn lần này đều giết sạch, một tên cũng không chừa!
Phanh phanh phanh!
Sau ba đao, ngoài thành đã không còn người sống, Lục Ly quét mắt nhìn vào trong thành, nhìn đám người mặt cắt không còn giọt máu trên tường thành, trầm giọng nói:
- Xin lỗi mọi người, việc này là Lục Ly ta không làm tốt, đã khiến mọi người chịu khổ. Các ngươi trước chăm sóc người bị thương, ta đi nghĩ cách cứu viện những người còn lại, các ngươi yên tâm, lần này tất cả những ai xâm lấn Địa Hoàng Giới đều phải chết!
Bịch, bịch!
Trên tường thành từng mảnh từng mảnh người quỳ rạp xuống, trên mặt ai nấy đều hiện đầy thành kính và sùng bái, cả đám đồng thanh quát khẽ:
- Khấu tạ Đại Đế, Đại Đế thọ cùng trời đất!
Bọn hắn không biết làm sao để biểu đạt sùng kính và cảm kích đối với Lục Ly, chỉ biết không ngừng dập đầu, dập đầu đến độ nền đất nứt ra.
Bọn hắn không biết kiếp nạn lần này là do Lục Ly mang tới, chỉ biết cảm ân Lục Ly xuất hiện đúng thời điểm nguy cấp nhất, giúp bọn hắn hóa giải tai nạn, giúp bọn hắn báo thù rửa hận.
Hô hô!
Lục Ly quét mắt nhìn đám con dân sùng bái cuồng nhiệt trước mặt, trong lòng cảm khái không thôi.
Những dân chúng bình thường này, bọn hắn không có dã tâm quá lớn, chỉ muốn được sống yên bình. Bây giờ đột nhiên lại hàng xuống một trường tai nạn, phá tan cuộc sống yên bình vốn có, khiến rất nhiều người chết đi, khiến rất nhiều người chịu đựng khuất nhục cả đời không thể nào quên, mà hết thảy điều này đều là vì hắn mà ra, bọn họ lại còn cảm kích hắn như thế...
Ai!
Lục Ly thở dài một tiếng, trong lòng phẫn nộ dị thường. Họa không cập người nhà, mặc dù con dân Địa Hoàng Giới không tính là người nhà hắn, nhưng với hắn mà nói thì không khác gì người nhà cả, bởi vì đám người này đều tin phụng hắn.
Năm đó lúc hắn hủy diệt Hắc Ám Thần Điện cũng chưa từng đồ sát phụ nữ trẻ em, lần này La Diệp đã làm quá phận!
- La Diệp, ta tất giết ngươi!
Lục Ly rống dài một tiếng, hóa thành lưu quang, rất nhanh liền tan biến ở chân trời phương xa.
- Hả?
Lối vào nối giữa Kim Ngục và Địa Hoàng Giới, La Diệp ngồi xếp bằng tu luyện trên một ngọn núi nhỏ, Lưu trưởng lão từ dưới núi phi thăng lên bẩm báo nói:
- Điện chủ, bốn tên hồn nô ta khống chế bị giết!
- Bốn tên bị giết?
La Diệp thoáng chút kinh ngạc, tất cả hồn nô Lưu trưởng lão khống chế đều là Hóa Thần Cảnh, lần này trong đại quân tiến vào Địa Hoàng Giới, số lượng Hóa Thần lên tới hai mươi tám người. Bên phía Lục gia nghe nói chỉ có mấy tên Hóa Thần, mạnh nhất là bọn Lục Nhân Hoàng, Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh Bàn Nhược, tuy đạt tới Hóa Thần Cảnh, nhưng chiến lực cũng không mạnh, năng lực thực chiến có hạn.
Lui một vạn bước mà nói, dù chiến lực bọn Bạch Thu Tuyết Bàn Nhược rất mạnh, số lượng Hóa Thần bên này cũng hoàn toàn áp đảo, tại sao lại xuất hiện tình huống bốn tên Hóa Thần cùng lúc chết đi được?
- Ách?
Lưu trưởng lão thoáng dừng một lát, sắc mặt lần nữa trở nên khó coi, cười khổ nói:
- Lại chết hai tên Hóa Thần, chuyện này quá tà dị, chẳng lẽ gia tộc Lục Ly lại vừa khéo có người đột phá Thần Cảnh? Bằng không sao có thể một hơi chết nhiều người vậy được?
La Diệp nhíu mày, đứng dậy đi tới đi lui trên đỉnh núi, lát sau mới trầm giọng phân phó:
- Ngươi phóng thích phân thần tiến vào trong cơ thể một tên võ giả, sau đó điều khiển tên võ giả này tiến vào Địa Hoàng Giới, thăm dò tình huống cụ thể xem sao.
- Được rồi!
Lưu trưởng lão lập tức đi xuống, tìm một tên cường giả Nhân Hoàng, sử dụng bí thuật thả phân thần tiến vào trong linh hồn, sau đó điều khiển người này đi đến Địa Hoàng Giới.
Bọn hắn không cách nào tiến vào Địa Hoàng Giới, nhưng phóng thích phân thần vào trong người ai đó, tiềm phục trong linh hồn võ giả kia, sau đó tiến vào thì không vấn đề.
Vừa mới an bài xong, sắc mặt Lưu trưởng lão lần nữa khẽ biến, bởi vì hắn phát hiện lại một tên Hóa Thần mất đi liên hệ tinh thần. Hắn và hồn nô có kết nối tinh thần đặc biệt, một khi mất đi, đồng nghĩa người kia đã chết.
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Theo như tin tình báo, Lục Nhân Hoàng không mạnh, hắn và Hỏa lão quái hẳn chỉ tương đương nhau, thậm chí còn yếu hơn cả Hỏa lão quái, làm sao có thể dễ dàng tru diệt nhiều Hóa Thần như vậy được?
...
Rầm rầm rầm!
Một tòa thành trì ở trung bộ Địa Hoàng Giới, từng đạo quang mang sáng lên chói mắt, tiếp đó là từng mảnh từng mảnh người bị đồ sát như rơm rạ. Lục Ly đã giết đến đỏ mắt, tính đến nay hắn đã tru diệt năm lộ đại quân, giết tổng cộng hơn mười vạn người.
Hắn đã thăm dò qua, lần này đại quân tiến vào đây có hơn ba mươi vạn, chia mười lộ. Trong đó bốn lộ đại quân trực tiếp tiến thẳng Thần Thành, sáu lộ đại quân còn lại phân tán ra, chấp hành lệnh của La Diệp, giết sạch Địa Hoàng Giới không chừa một ai, chó gà cũng không tha.
Đám người Hỏa lão quái Trần Vô Tiên nằm trong nhóm tiến thẳng Thần Thành, một đường đồ sát mà đi, đoán chừng lúc này đã sắp tới dưới chân Thần Thành. Đồng thời rất nhiều người còn mang theo Thần khí thượng phẩm.
Lục Ly rất lo cho Thần Thành, nhưng hắn lại không vội đuổi tới đó, hắn tin tưởng Thần Thành hẳn có thể cầm cự chút thời gian. Hắn cần phải hủy diệt toàn bộ sáu lộ đại quân còn lại, bằng không sáu lộ đại quân này sẽ khiến hàng trăm hàng ngàn vạn võ giả dân chúng chết đi.
Tru diệt quân sĩ bên này xong, Lục Ly cấp tốc bay đi, thậm chí không kịp nói nửa lời với những người sống sót. Mỗi một giây hắn chậm trễ, rất có thể sẽ đổi bằng cái chết của hàng ngàn hàng vạn người khác.
Tốc độ hắn lên đến cực hạn, nhắm thẳng hướng đông mà đi. Hắn biết còn có một lộ đại quân chính ở phía đông, lúc này hẳn đang tấn công một tòa đại thành bên kia.
Nửa canh giờ sau, Lục Ly tới được bên ngoài tòa đại thành, thần niệm quét vào bên trong, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.