Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn theo bản năng định kêu hô Lục Cốc Sơn Nhân, chẳng qua nghĩ đến bên ngoài đều là tộc nhân của Lục Cốc Sơn Nhân, một khi hắn kêu hô, thân phận liền bại lộ, sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho tộc của Lục Cốc Sơn Nhân.
- Đám côn trùng này chắc là biết sắp phải chết, bởi thế muốn giết chết ta, bảo tồn bản thân!
Đầu óc Lục Ly điên cuồng vận chuyển, giữa lúc sống còn đầu óc hắn rõ nét dị thường, nháy mắt liền tìm ra ý tưởng, truyền tin cho Huyết Linh Nhi nói:
- Huyết Linh Nhi, lập tức xâm nhập, công kích linh hồn ta, để Long hồn hộ chủ!
Lục Ly phát hiện hiện tại đường sống duy nhất hắn dựa vào được chỉ có thể là Long hồn, nếu Long hồn không thể trấn trụ đám côn trùng này, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của hắn.
Trước đó Lục Ly đã gọi qua Long, nhưng hắn căn bản chỉ huy bất động, chỉ lúc linh hồn bị tấn công thì Long hồn mới sẽ chủ động hộ chủ. Bởi thế Lục Ly mới trong cái khó ló cái khôn, nghĩ ra một cách, để Huyết Linh Nhi đi tấn công linh hồn.
Hưu!
Nháy mắt, Huyết Linh Nhi thò ra từ trong không gian giới chỉ, như thiểm điện đâm vào trong đầu Lục Ly, tiếp đó bắt đầu công kích linh hồn Lục Ly.
Ông1
Bên ngoài linh hồn Lục Ly, Ngân Long ấn ký lập tức hiện ra, ngân quang vạn trượng sáng lên, không ngừng du tẩu đảo quanh. Huyết Linh Nhi cấp tốc rút đi, nó rất rõ ràng sự cường đại của Long hồn, nếu bị công kích, sợ là nó sẽ bị Long hồn nuốt chửng.
Long hồn du tẩu trong linh hồn, lúc này mấy chục vạn con Hư Không Trùng cũng đã tràn vào trong đầu. Đầu Lục Ly lớn được bao nhiêu? Làm sao chứa nổi nhiều Hư Không Trùng vậy được? Tự nhiên sẽ có một ít Hư Không Trùng vọt tới bên phía linh hồn thể.
Ngao!
Lục Ly tựa hồ nghe được có tiếng tiếng gầm gừ, tiếp đó Long hồn tán phát ra quang mang càng sáng chói, gào thét lao tới những Hư Không Trùng kia. Lục Ly lập tức không khỏi căng thẳng, nín thở theo dõi, nếu Long hồn không cách nào trấn áp đám côn trùng này, hắn liền tất chết không nghi ngờ.
Ông!
Long hồn tán phát ngân quang vạn trượng, du tẩu trong đầu Lục Ly, nhưng khiến Lục Ly xem không hiểu chính là Long hồn lại không thôn phệ đám côn trùng này, mà chỉ gào thét lao qua.
- Không hay!
Lục Ly thầm hô không hay, chẳng lẽ những côn trùng kia đều biến thành thực thể, Long hồn không cách nào thôn phệ? Long hồn là hư thể, hình như cũng chỉ có thể thôn phệ hư thể? Trong khi đám côn trùng này lại có thể biến thành thực thể, bởi thế chúng mới khó bị giết chết đến vậy.
- Không đúng...
Nội tâm Lục Ly đột nhiên chấn động, hắn phát hiện một vấn đề, lượng côn trùng trong đầu hắn rất rất nhiều, nếu chúng đều biến thành thực thể, đầu hắn sao chịu được?
- Hả, côn trùng bất động...
Rất nhanh, Lục Ly phát hiện vấn đề, phàm là nơi Long hồn du tẩu qua, đám côn trùng ở đó đều bất động, ngây ngốc nguyên một chỗ.
- Bị trấn áp?
Trong lòng Lục Ly không khỏi mừng thầm, song vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, hắn khẩn trương quan sát, chỉ thấy Long hồn cấp tốc dạo qua một vòng trong đầu, số côn trùng tiến vào đầu hắn đều bất động hết cả.
Côn trùng vẫn đang không ngừng vọt tới trong đầu Lục Ly, may mắn chúng là hư thể, nếu không đầu Lục Ly nhất định sẽ phát nổ. Long hồn tiếp tục du tẩu, số côn trùng tiến vào sau đó đều thành thành thật thật ở nguyên tại chỗ, chẳng con nào động đậy.
Sau một nén hương, toàn bộ côn trùng đều tiến vào trong đầu Lục Ly, lại tựa hồ đều bị Long hồn trấn áp. Thần niệm Lục Ly đảo qua một phen, xác định trong người không còn côn trùng, hắn lại càng thêm phần căng thẳng.
Không biết Long hồn có thể trấn áp bao lâu? Nhiều côn trùng như vậy, chỉ cần khẽ động, nháy mắt đầu hắn sẽ bị gặm sạch, đến lúc đó hắn liền sẽ như Thần Thi, biến thành một cỗ thi thể không đầu
Xoa!
Lục Ly phát hiện Long hồn đột nhiên ngừng du tẩu, quay về lại trong linh hồn thể, sau đó ẩn đi. Lục Ly bị dọa cho thiếu chút linh hồn xuất khiếu, Long hồn ẩn đi, vạn nhất đám côn trùng kia không còn bị trấn áp, chẳng phải nháy mắt đầu hắn sẽ tan tành?
- Không động?
Nhưng rất nhanh, Lục Ly đại hỉ, những côn trùng kia một mực không nhúc nhích, nửa nén hương sau mọi thứ vẫn đều bình yên vô sự.
Lục Ly đợi thêm một lúc, trong đầu chợt xuất hiện một đạo liên hệ tinh thần, khiến hắn cảm thấy vô cùng khó hiểu.
- Ách ... Đây là Hư Không Trùng?
Lục Ly phát hiện hắn và một con Hư Không Trùng có liên hệ tinh thần, càng thêm khó hiểu chính là, vì sao một con côn trùng lại có liên hệ tinh thần với hắn? Hắn đâu có luyện hóa con côn trùng này?
- - Là Long hồn?
Trong đầu Lục Ly phù hiện một ý niệm, trừ điều đó ra không còn lời giải thích nào khác. Nếu Long hồn đã có thể trấn áp Hư Không Trùng, như vậy về lý thuyết hẳn cũng có thể luyện hóa Hư Không Trùng. Long hồn có liên hệ tinh thần với hắn, Long hồn luyện hóa Hư Không Trùng, tự nhiên không khác gì hắn luyện hóa.
Chỉ là vì sao chỉ có một con côn trùng có liên hệ tinh thần? Chẳng lẽ... con côn trùng này là mẫu trùng? Đám côn trùng còn lại đều được phân tách bắt đầu từ con côn trùng này?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, điều khiển con côn trùng kia bay về lại trong người, con côn trùng nhanh chóng chui xuống dưới bụng, nó vừa khẽ động, tất cả côn trùng khác đều động theo!
- Quả nhiên là mẫu trùng!
Lục Ly kinh hãi, trên mặt lại hiện đầy hỉ sắc. Quả nhiên con này là mẫu trùng, nó phân tách thành hai con trùng con, hai con biến thành bốn con, bốn đầu biến thành tám con... bằng với tất cả Hư Không Trùng đều là do nó phân tách ra, tất cả côn trùng đều nghe theo mệnh lệnh của nó.
- Đi ra!
Lục Ly hạ lệnh cho mẫu trùng, con côn trùng kia lập tức bay ra khỏi người Lục Ly, tiếp đó tất cả côn trùng đều thoát ra theo, bay đến giữa không trung.
- Tốt!
Lục Ly tung mình nhảy ra khỏi vạc dịch thể, nét mặt tràn đầy hỉ sắc, nhìn lên đám côn trùng bán trong suốt giữa không trung. Lúc này đám côn trùng đều biến thành thực thể, con nào con ấy chỉ chừng hạt gạo, thoạt nhìn như là con kiến, không hề có chỗ nào dị thường.
Hô hô!
Lục Ly thở dốc liên hồi, cuối cùng hắn cũng chạy ra được khỏi Tử Môn Quan, Hư Không Trùng khiến hắn đau đầu bấy lâu rốt cục cũng bị phá.