Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cùng lúc, dưới chân Lục Ly, từng con côn trùng vô thanh vô tức chui xuống lòng đất, Tả Khâu Viêm khẳng định có chí bảo hộ thể, Lục Ly chuẩn bị trước sau giáp công, một hơi đánh chết đối phương.
Thích trưởng lão sóng vai đi cùng Tả Khâu Viêm, ánh mắt lần lượt quét qua đám người xung quanh. Hắn tới là để bảo hộ Tả Khâu Viêm, còn về những người khác hắn lười đi ứng phó.
- Hả?
Lúc hắn đảo mắt qua Lục Ly, đột nhiên hơi ngớ, bởi vì hắn phát hiện Lục Ly đeo mặt nạ, gương mặt đằng sau mặt nạ lại ẩn ẩn có chút quen thuộc.
- Không hay...
Thích trưởng lão như một con sư tử bị chọc giận, lông bờm dựng lên, trong mắt tóe bắn ra sát ý lạnh thấu xương, trong tay hiện ra một thanh trường đao, sát khí trên thân cuộn trào, rống quát:
- Lục Ly!
Tiếng rống của Thích trưởng lão chấn cho đám đông tại trường ù cả tai, màng nhĩ truyền đến cảm giác đau nhức, rất nhiều người thậm chí bị chấn ngất, Tả Khâu Viêm cũng có chút choáng váng, kinh nghi nói:
- Thích gia gia, Lục Ly nào?
Lục Ly nhếch môi cười nhẹ, từ xa xa nhìn Thích trưởng lão nói:
- Thích trưởng lão, ngươi đã phát hiện quá muộn...
Sở dĩ Lục Ly nói quá muộn là bởi hắn đã điều khiển Hư Không Trùng bay vào trong người Tả Khâu Viêm, hơn nữa không phải tiến vào một hai con, mà là nháy mắt tiến vào hơn mấy chục vạn con.
Lúc này Tả Khâu Viêm cũng đã phát hiện, hắn cảm thấy trong người có thứ gì đó, vừa nội thị nét mặt lập tức trắng bệch.
Thấy Thích trưởng lão muốn động thủ, giữa thời khắc then chốt, hắn phản ứng cực nhanh, rống to:
- Thích gia gia đừng động, Lục Ly đừng làm loạn, chuyện gì cũng từ từ, tất cả mọi người đều không được loạn động!
Không thể không nói Tả Khâu Viêm vô cùng thông minh, tốc độ phản ứng cực nhanh, hắn biết Thích trưởng lão vừa động, Lục Ly sẽ tức thì thúc giục đám côn trùng giết mình. Bởi thế kịp thời ngăn lại Thích trưởng lão, đồng thời đối thoại với Lục Ly, hi vọng Lục Ly tiếp nhận đàm phán.
Mới đầu, khi vừ nghe được cái tên Lục Ly, toàn trường không khỏi hỗn loạn, có tiểu thư la hoảng lên, chạy loạn tứ xứ, trường diện rất lộn xộn. Cũng may Tả Khâu Viêm có đủ lực chấn nhiếp, lúc này bầu không khí tại trường bỗng chốc trở nên yên tĩnh một cách đầy quỷ dị.
Đám đông bên cạnh Lục Ly vốn hoặc định thoát đi, hoặc định lấy ra binh khí tấn công. Lúc này lại đều đứng im không nhúc nhích, hai mắt mở to, thần sắc giới bị mà căng thẳng nhìn qua Lục Ly.
Thích trưởng lão và Tả Khâu Viêm liếc nhau, hắn cũng đã nhìn ra vấn đề, sát khí trên người tán đi, sau đó quát khẽ một tiếng:
- Tất cả mọi người đừng động, Lục Ly, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện được không?!
Lục Ly đứng ở phía sau đám đông, cách Thích trưởng lão Tả Khâu Viêm chừng hai trăm trượng, giữa hai bên là chi chi chít chít toàn đầu người, hắn và Thích trưởng lão xa xa đối diện, căn bản không đi nhìn Tả Khâu Viêm.
Ông!
Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, ba tòa tiểu sơn hiện ra, phi hành quanh người, đồng thời tay nắm Đồ Ma Đao, mở miệng nói:
- Các ngươi muốn nói chuyện thế nào?
Thực ra thì không có gì để nói cả, bởi vì Lục Ly tất phải giết Tả Khâu Viêm, dù Thời Không Phủ có đưa ngàn ức thần nguyên cũng không thể khiến hắn thay đổi ý định.
Sở dĩ hắn lên tiếng, là bởi hắn muốn cho đối phương tưởng lầm việc này còn có thể thương lượng, như vậy lúc hắn ra tay sẽ càng thêm thong dong chút.
Tả Khâu Viêm mở miệng nói:
- Lục Ly, chúng ta không thù không oán, tại sao lại muốn tấn công ta. Thời Không Phủ chúng ta hình như cũng đâu nhắm vào ngươi, dù ngươi giết Cừu Thiên Quân, Thời Không Phủ chúng ta đều không có bất kỳ biểu thị nào, tại sao ngươi cứ phải hạ độc thủ với ta?
Bình thường Tả Khâu Viêm là người rất kiêu ngạo, thậm chí có chút không coi ai ra gì, nếu là người khác, hắn tuyệt đối sẽ không nói chuyện từ tốn như vậy.
Giờ thì hết cách rồi, một là uy danh Lục Ly quá thịnh, hai là mạng nhỏ đang bị Lục Ly niết ở trong tay. Mặc dù hắn còn không biết những côn trùng kia là gì, nhưng hắn có cảm giác Lục Ly có thể nhẹ nhàng giết chết hắn.
Hắn có một bộ chiến pháp Thánh phẩm để phòng ngự, đáng tiếc chiến giáp này không ngăn đỡ được đám côn trùng kia. Hắn không khỏi hối hận, sớm biết thế này hỏi xin hắn gia gia một kiện Hồng Linh Thiên Bảo thì tốt rồi.
Cảm nhận được rất nhiều côn trùng tiến vào đầu mình, sắc mặt Tả Khâu Viêm càng thêm khó coi, dùng ánh mắt cầu trợ nhìn sang Thích trưởng lão, thần sắc hiện đầy vẻ tuyệt vọng.
- Hư Không Trùng!
Thần niệm Thích trưởng lão tiến vào thăm dò, nhẹ nhõm khóa chặt đám côn trùng kia, lập tức thần sắc cũng trở nên cực kỳ khó coi.
Sao Lục Ly có thể khống chế Hư Không Trùng? Lúc này đã không còn thời gian cho hắn đi nghĩ nhiều, hắn hít một hơi thật sâu nói:
- Lục Ly, giết Tiểu Viêm ngươi trăm hại mà không một lợi, ngươi cứ đưa ra điều kiện, ta có thể thay mặt Thời Không Phủ làm chủ cho ngươi!
Lấy thân phận trưởng lão Thời Không Phủ nói ra lời này, đã tính là rất nể mặt Lục Ly. Đương nhiên đây cũng là kế hoãn binh của Thích trưởng lão, chỉ cần Lục Ly không giết Tả Khâu Viêm, chuyện gì cũng dễ nói. Trước ổn định Lục Ly, rất nhanh Thời Không Phủ sẽ có siêu cấp cường giả đi đến, Tả Khâu Nhung phỏng chừng cũng sẽ nhanh chóng truyền tống tới.
- Ra bên ngoài nói đi, vạn nhất có cường giả Thời Không Phủ các ngươi truyền tống tới, ta sẽ rất bị động.
Lục Ly đột nhiên đằng không bay lên, đứng trên chiến xa, chậm rãi bay về hướng bắc, hắn lạnh giọng nói:
- Tả công tử ngoan ngoãn đi theo ta, Thích trưởng lão, trừ ngươi ra, nếu có bất kỳ người nào theo tới, ta sẽ lập tức giết Tả Khâu Viêm.
Lục Ly bày ra tư thế muốn đàm phán, trong lòng Thích trưởng lão và Tả Khâu Viêm không khỏi thở phào một hơi. Chỉ cần có thể đàm phán, chỉ cần có thể kéo dài chút thời gian, còn lại đều không thành vấn đề, chỉ sợ Lục Ly ngột đột hạ sát chiêu.
Muốn bảo vật, muốn thần nguyên, muốn Hồng Linh Thiên Bảo?
Những thứ này thực ra không tính là gì, chỉ cần có thể còn sống, thứ gì Tả Khâu Viêm đều có thể bỏ ra được, Tả Khâu Nhung cũng sẽ không tiếc.