Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2214 - Chương 2201: Tiềm Tu Chi Địa

Bất Diệt Long Đế Chương 2201: Tiềm tu chi địa

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Phi hành nửa ngày, hai người đi tới phụ cận Tinh Nguyệt Đảo, Lục Ly thu Trì Hi Nhi vào trong Thiên Tà Châu, sau đó một mình tiến vào trạng thái tiềm ẩn, thăm dò xung quanh.

Hòn đảo này có vẻ không sai, diện tích rất lớn, ước chừng ngang với nửa phủ vực thông thường. Lục Ly không lên đảo, ở trên đảo ngư long hỗn tạp, vạn nhất có mật tháo tứ đại thế lực thì sao?

Hắn đến Tinh Nguyệt Đảo không phải là để định cư trên đảo, mà chỉ là muốn tìm đảo nhỏ gần đó để tiềm tu. Bởi thế hắn lần theo Tinh Nguyệt Đảo đi ra, một đường tiềm hành, dò xét các đảo nhỏ xung quanh.

Phụ cận quả nhiên có rất nhiều hòn đảo, lớn lớn nhỏ nhỏ tổng cộng phải hơn ngàn nơi, chẳng qua tất cả hòn đảo đều đã bị chiếm cứ, hoặc là bị một đám người, hoặc là bị một tiểu gia tộc tiểu thế lực chiếm giữ.

Lục Ly lần theo Tinh Nguyệt Đảo dò xét một vòng, dò xét suốt năm ngày, cuối cùng hắn chọn một hòn đảo không lớn không nhỏ.

Hòn đảo này bị một tiểu thế lực chiếm giữ, đảo chủ là một tên Đại Năng Thần Giới. Nhân số trên đảo không nhiều, chỉ chừng hơn ba trăm người, cơ bản đều là Thần Linh bình thường.

Lục Ly lựa chọn nơi đây là bởi xung quanh hòn đảo này có tám đảo nhỏ khác, có thể liên hợp lại với nhau để bố trí nên một pháp trận cấm chế cường đại. Ngoài ra thiên địa linh khí trên đảo cũng tương đối ổn, hoàn cảnh rất tốt, thích hợp ở lại trong thời gian dài.

Chọn lựa xong xuôi, Lục Ly yên ắng tiềm hành đi vào, đối với hắn mà nói, hơn ba trăm người trên đảo như là không tồn tại, cấm chế trên đảo cũng rất thấp, chẳng mấy chốc hắn đã nhẹ nhàng tiềm nhập vào sâu trong đảo.

Hắn tiến vào một tòa thành bảo, thành bảo này là nơi đảo chủ Thiên Tinh Đảo cư trú, Lục Ly vô thành vô tức lẻn vào, đứng ở trước mặt tên đảo chủ kia.

Đảo chủ chỉ là Đại Năng Thần Giới, vô pháp nhìn ra Linh Ẩn chiến giáp, chẳng qua hắn vẫn theo bản năng cảm ứng được một tia nguy hiểm, trong tay hiện ra chiến đao, ánh mắt đề phòng liếc nhìn bốn phía.

Ông!

Lục Ly hiển lộ ra, còn ngồi ở ghế trước mặt đảo chủ, thản nhiên tự châm cho mình một chén trà, không có chút giác ngộ nào khi đi vào nhà người khác.

- Ách?

Đảo chủ là một tên hán tử trung niên, lông tóc toàn thân tức thì dựng đứng lên, cả người căng cứng, trong mắt hiện đầy vẻ hoảng sợ và kinh hãi. Chiến đao trong tay sáng rực, lại chậm chạp không dám bổ ra.

Ngoài mặt, khí tức Lục Ly chỉ là Đại Năng Thần Giới, cảnh giới tương đương đảo chủ , nhưng theo bản năng, tên đảo chủ lại cảm thấy nếu Lục Ly muốn giết mình thì chỉ cần nhấc tay là đủ.

- Ngươi nên mừng thầm vì đã không động thủ, bằng không lúc này ngươi đã là người chết!

Lục Ly thản nhiên uống cạn chén trà, sau đó ngẩng đầu lên cười nói:

- Ngươi có thể thăm dò thân thể xem, có phải đã có thứ gì đó kỳ dị tiến vào trong người không?

- Hả?

Tên đảo chủ kia bởi vì quá mức căng thẳng mà không phát giác ra được gì. Hắn vội nội thị cơ thể một phen, sắc mặt lập tức trắng bệch. Trong người hắn quả thực có thứ gì đó tiến vào, là mấy trăm con côn trùng, những côn trùng này đều là hư thể, bởi thế hắn mới không cảm giác được, lúc này đám côn trùng chính đang ùn ùn tuôn lên đầu hắn.

Lục Ly khẽ cười nói tiếp:

- Đám côn trùng này gọi là Hư Không Trùng, không biết ngươi đã từng nghe nói qua chưa? Chắc ngươi còn không biết, ta đã từng dùng đám côn trùng giết qua Thần Giới Chí Tôn.

- Hư Không Trùng? Thần Giới Chí Tôn?

Tròng mắt đảo chủ đột nhiên co rụt lại, sau đó tựa hồ nhớ tới điều gì, hoảng sợ nói:

- Ngươi, ngươi là Sát Thần Lục Ly?

- Ồ? Truyền đi nhanh vậy à?

Lục Ly thoáng chút kinh ngạc, ý cười trên mặt càng đậm mấy phần, hắn gật đầu nói:

- Ngươi đoán đúng, chẳng qua ngươi hẳn cũng biết được hậu quả khi nhìn ra thân phận ta...

Ken két!

Hai hàm răng đảo chủ run lên bần bật, cả người cũng không ngừng lẩy bẩy. Hắn nhìn ra thân phận Lục Ly, Lục Ly tự nhiên phải diệt khẩu. Hiện tại Lục Ly chính là đối tượng mà tứ đại thế lực siêu thần truy sát gắt gao, vì giữ bí mật diệt khẩu là cách xử lý ổn thỏa nhất.

Khóe miệng Lục Ly nhếch lên, như cười mà không phải cười, cũng không lên tiếng, cứ vậy nhìn chằm chằm tên đảo chủ. Đảo chủ cảm giác được Hư Không Trùng đã hoàn toàn tiến vào trong đầu mình, tùy thời có thể xâm nhập linh hồn, cảm giác sợ hãi càng dâng cao.

Bịch!

Hai đầu gối hắn trùng trùng quỳ xuống, dập đầu với Lục Ly nói:

- Lục đại nhân tha mạng, ta trên có già dưới có trẻ, ta không thể chết. Đại nhân ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không truyền chuyện hôm nay ra ngoài, ta có thể lập xuống Chủ Thần huyết thệ.

- Không cần!

Lục Ly lắc đầu nói:

- Ta không tin thứ kia, đối với ta mà nói, muốn giữ bí mật chỉ có hai cách, một là chết, hai là trở thành Hồn Nô của ta!

- Hồn Nô?

Đảo chủ lập tức hiểu ý Lục Ly, đến giờ Lục Ly còn chưa giết hắn, xem ra là muốn khống chế hắn. Lại liên tưởng đến tình hình Lục Ly, đảo chủ triệt để minh bạch.

Lục Ly muốn tiềm tu trên đảo nhỏ này, muốn khống chế hắn qua đó khống chế toàn bộ hải đảo. Chỉ cần hắn nguyện ý thần phục, Lục Ly sẽ không giết hắn. Nếu hắn không nguyện ý thần phục, Lục Ly nhất định sẽ bóp chết hắn như bóp chết một con kiến, sau đó đồ sát toàn bộ hải đảo.

Trong lòng đảo chủ không khỏi có chút ngập ngừng bất định, rốt cuộc không một tên võ giả nào lại nguyện ý trở thành Hồn Nô của người khác. Như vậy đồng nghĩa với mất đi tự do, sống chết hoàn toàn nằm trong tay người khác, ngoài ra đối với tu luyện cũng sẽ có ảnh hưởng.

Thần Linh đều có ngạo cốt, tu luyện thành Thần Linh không dễ dàng, trở thành Đại Năng Thần Giới càng không dễ dàng, ai lại nguyện thành là nô bộc cho người khác?

- Ha ha!

Lục Ly nhìn ra đảo chủ ngập ngừng, hắn khẽ cười nói:

- Ngươi cảm thấy ta có thể ở lại Ác Ma hải vực bao lâu? Ngươi cảm thấy nhân phẩm ta thế nào? Ta có thể bảo đảm với ngươi, trong vòng trăm năm ta nhất định sẽ rời đi, đến lúc đó tất trả lại ngươi tự do, ngoài ra còn có thể ban cho ngươi một vài thứ, để ngươi một bước lên trời.

Bình Luận (0)
Comment