Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2220 - Chương 2207: Không Lộ Sơ Hở

Bất Diệt Long Đế Chương 2207: Không lộ sơ hở

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Đại nhân, ta muốn cùng ngươi nói chuyện!

Thiếu thành chủ chắp tay với Lục Ly, sau đó môi hắn khẽ động, truyền âm nói:

- Nếu như đại nhân sợ bị tiết lộ bí mật, có thể giết hết những người khác.

- Hửm?

Khóe miệng Lục Ly lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, hắn phất tay áo, sau đó phóng thích Không Gian Giảo, quân sĩ xung quanh lập tức biến thành từng mảnh thịt vụn, ngay cả mấy đại năng Thần Giới cũng không thể ngăn cản.

Chỉ qua thời gian vài hơi thở, hơn một nghìn quân sĩ cường giả đều bị đánh chết, chỉ dư lại một mình thiếu thành chủ.

Thiếu thành chủ không động đậy, nghiêm túc đứng chờ Lục Ly giết hết toàn bộ, hắn lại truyền âm đến:

- Hai bên phải trái có sáu người ở trạm gác ngầm.

Vụt!

Lục Ly liếc nhìn thiếu thành chủ, lao người ra ngoài, dễ dàng tìm thấy trạm gác ngầm rồi tàn sát toàn bộ, thần niệm hắn vẫn khóa chặt trên người thiếu thành chủ, phát hiện thiếu thành chủ không hề chạy trốn?

Khóe miệng hắn nhếch lên hằn thành một nụ cười, hắn chậm rãi đi tới nói:

- Sao ngươi không bỏ trốn?

Thiếu thành chủ cười khổ:

- Có thể chạy trốn được? Dựa vào tốc độ của ta có thể chạy trốn không? Nếu như trốn vào trong thành, rất có khả năng toàn bộ thành sẽ bị ngươi giết chết, không phải sao? Lục đại nhân?

Thiếu thành chủ biết thân phận của Lục Ly, Lục Ly không hề bất ngờ, hắn lạnh lùng nói:

- Vậy ngươi muốn nói chuyện gì? Có thứ gì giữ kỹ bí mật hơn người chết? Mặt khác... Ta giết phu nhân ngươi, ngươi không hận sao?

- Không hận, ta trái lại nên cảm tạ ngươi!

Thiếu thành chủ nở một nụ cười đùa cợt:

- Ngư Nhi là đại tiểu thư Lư gia, giữa chúng ta không có tình cảm, trái lại ta rất ghét tính cách nàng ta. Ngươi giúp ta giết nàng ta, ta còn có thể bàn giao cho Lư gia.

- Còn có một cách có thể giữ kỹ bí mật như người chết!

Thiếu thành chủ vẻ mặt kiên quyết nói:

- Ta có thể trở thành Hồn Nô của Lục đại nhân, có điều hy vọng khi Lục đại nhân rời khỏi Hải Vực Ác Ma sẽ trả tự do cho ta, đồng thời không truyền chuyện này ra ngoài. Ta có thể đảm bảo tuyệt đối sẽ không tiết lộ thân phận của ngươi.

- Ồ?

Lục Ly cảm thấy thú vị, thiếu thành chủ này rất có khí khái, co được dãn được, nhẫn nhịn chịu nhục. Lại chủ động yêu cầu trở thành hồn nô, giữ bí mật cho hắn.

Lục Ly trầm ngâm, sau đó hắn lắc đầu:

- Chuyện này ngươi giữ kín miệng được? Ngươi là thiếu thành chủ, vậy thành chủ thì sao?

- Chuyện này ngươi yên tâm!

Thiếu thành chủ vội vã vỗ ngực nói:

- Phụ thân ta chỉ có mình ta là con trai độc nhất, nếu ngươi xảy ra chuyện, ta ắt phải chết. Kỳ thực, nếu ta chết cục diện sẽ khó khống chế, lúc ấy phụ thân ta chắc chắn sẽ cầu xin đảo chủ ra tay. Đương nhiên... Lục đại nhân có thể giết Thích trưởng lão, giết đảo chủ cũng không thành vấn đề. Chỉ là nếu làm lớn mọi chuyện, thân phận của Lục đại nhân chắc chắn bại lộ, không phải sao?

Lục Ly trầm ngâm, có chút khó xử, ban đầu hắn định giết toàn bộ, sau đó chuyển sang nơi khác tiềm tu. Hiện giờ nếu không giết kẻ này, thu làm hồn nô, hắn có chắc khống chế được cục diện, bảo đảm không truyền thân phận của hắn ra ngoài?

Có điều nghĩ lại có vẻ người nhìn thấy hắn ra tay đều ở đây, trừ thiếu thành chủ ra tất cả đều bị giết. Nếu thiếu thành chủ có thể giải thích hợp lý, người trong thành chắc hẳn không hoài nghi.

Lục Ly trầm ngâm trong chốc lát nó:

- Chuyện hai siêu cấp đại năng Thần Giới cùng hơn một nghìn quân sĩ đã chết, ngươi định giải thích với con dân trong thành thế nào?

- Chuyện này thì dễ, ta đã sớm nghĩ ra!

Thiếu thành chủ đáp:

- Lúc trước Hải Vực Ác Ma xuất hiện một kẻ hung ác, một tên điên tên là Yên Sơn Lão Nhân. Kẻ này tàn sát rất nhiều nơi ở Hải Vực Ác Ma, từng giết chết siêu cấp đại năng Thần Giới. Ta sẽ nói do hắn giết, đồng thời để phụ thân hạ lênh truy sát kẻ này, khi ấy chắc chắn không ai hoài nghi.

- Ừm...

Lục Ly suy nghĩ một lát thấy có vẻ không có gì không ổn, hắn phất tay nói:

- Được, ta đáp ứng ngươi. Sau khi rời khỏi Hải Vực Ác Ma, ta sẽ trả tự do cho ngươi, chỉ cần ta không chết, ta chắc chắn ngươi có thể sống.

- Đa tạ Lục đại nhân!

Thiếu thành chủ nhất thời mừng rỡ, trong đầu hắn sáng lên một luồng ánh sáng màu vàng, một tòa tiểu ấn bay ra, tiến vào trong đầu Lục Ly, trở thành Nô Hồn của Lục Ly.

- Vương Thác tham kiến chủ nhân!

Sau khi có liên hệ tinh thần với Lục Ly, thiếu thành chủ định quỳ xuống hành lễ, Lục Ly khoát tay nói:

- Không cần làm mấy nghi thức xã giao này, trở về đi, ta phải đi rồi. Sau này ta cho người liên lạc với ngươi, khi ấy sẽ cầm ngọc phù này đến tìm ngươi.

Lục Ly phất tay ném cho thiếu thành chủ Vương Thác một khối ngọc phù, xoay người rời đi, Vương Thác vẫn cung kính khom người nhìn theo Lục Ly đi về phía xa, mãi đến khi Lục Ly biến mất hẳn, hắn mới lau mồ hôi lạnh trên trán.

- Lư Ngư Nhi, lần này suýt bị ngươi hại chết!

Vương Thác lẩm bẩm một câu, sau đó nhìn thi thể khắp nơi, hắn cắn răng cầm trường kiếm bên cạnh đâm vào ngực mấy nhát, sau đó phóng vào trong thành.

Hắn đánh một chưởng vào trong vòng bảo vệ, vòng bảo vệ lóe sáng lấp lánh, sau đó thì biến mất, thần niệm của vô số quân sĩ trên tường thành lập tức quét xuống.

- Thiếu thành chủ!

Bọn họ tra xét ra bên ngoài đều là xác chết, Vương Thác máu me đầy người đứng dưới tường thành, vô số quân sĩ lập tức chạy vội xuống, vây quanh Vương Thác.

- Hắn chạy trốn về phía tây, đuổi theo hắn! Mặt khác lập tức thông báo thành chủ, nói là... Yên Sơn Lão Nhân!

Vương Thác khó nhọc nói một câu, mười mấy quân sĩ liền phóng về phía tây, quân sĩ còn lại mang Vương Thác vào trong, thành trì lại mở vòng bảo vệ cấm chế.

Kỳ thực Lục Ly không đi xa mà sử dụng chiến giáp Linh Ẩn nấp ở phụ cận, hắn quan sát thấy tình hình này mới hơi yên tâm.

- Không được!

Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy không an toàn. Hắn quyết định đợi ở đây một khoảng thời gian, tốt nhất nên khống chế thành chủ thành Nguyệt Nha cùng tộc nhân Lư gia, như vậy mới không lộ sơ hở.

Bình Luận (0)
Comment