Người Bạch gia bị khiêu khích, không khả năng không tìm về mặt mũi, bằng không danh dự Bạch gia sẽ bị ảnh hưởng.
- Hai trăm vạn!
Rất nhanh, giọng Bạch Hạ Sương lần nữa vang lên, trực tiếp nâng giá gấp đôi, khiến không ít người hít sâu một hơi khí lạnh. Bạch gia quả nhiên ngưu xoa, viên minh châu Thiên Đảo Hồ này cũng rất hào sảng.
- Tốt!
Lục Ly âm thầm đại hỉ, tự nhủ, may mà mình mang mặt nạ Quỷ Sát ngồi ở dưới này, bằng không nếu còn ở trong nhã các, khẳng định sẽ bị người đoán ra thân phận, không tiện cố tình nâng giá.
Chứng kiến vô số ánh mắt quét nhìn về phía mình, Lục Ly kêu thành nghiện, lần nữa quát:
- Ba trăm vạn!
- ...
Lần này không còn vang lên tiếng xôn xao, ngược lại thần sắc rất nhiều người đều chuyển vẻ ngưng trọng, cảm giác sự thể leo thang có hơi nghiêm trọng.
Người thần bí mang mặt nạ này một hơi nâng giá trăm vạn, rõ ràng là cố ý nhắm vào Bạch Hạ Sương. Dám nhắm đến Bạch Hạ Sương ở ngay trong Thiên Đảo Hồ, lai lịch người này tất phi phàm, tối nay không chừng sẽ ra đại sự.
Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn dù được tăng cường dược lực, nhưng hai thứ này vốn không hề là linh dược cực phẩm, giá tiền quá hai trăm vạn Huyền Tinh đã là kịch kim. Giờ đột ngột hô lên ba trăm vạn, ý tứ quá rõ ràng, chính là cố ý đến đánh mặt Bạch gia.
Hiện trường một mảnh trầm mặc, mọi người chờ đợi Bạch gia phản kích, chờ đợi cơn phẫn nộ từ Bạch Hạ Sương.
Bạch Hạ Sương phản kích rất nhanh, nhưng nàng không kêu giá, mà là trầm giọng nói:
- Bản tiểu thư hoài nghi người này loạn nâng giá, trên người hắn căn bản không có nhiều Huyền Tinh như vậy, mời quản sự đấu giá trường đi qua kiểm chứng.
Ba trăm vạn Huyền Tinh không phải ai cũng đều có thể cầm ra được, nếu Lục Ly có thể tùy ý xuất ra nhiều Huyền Tinh như vậy, không khả năng lại đi ngồi ở phía dưới, phòng đấu giá khẳng định sẽ bố trí nhã các cho hắn.
Con em đại gia tộc bên ngoài không khả năng độc thân tiến vào Thiên Đảo Hồ, nếu mang theo cường giả tiến nào thì hẳn nên sớm đã bị phát hiện.
Đại gia tộc Thiên Đảo Hồ ai dám đương đầu với Bạch Hạ Sương? Bởi thế Bạch Hạ Sương mới nói mấy lời này. Nghe xong mọi người cũng cảm thấy rất có lý, sợ là gặp phải tên điên cố tình nâng giá lung tung?
Có khách nhân đưa ra chất vấn, đấu giá trường tự nhiên phải đứng ra kiểm chứng. Nếu Lục Ly ngồi trong nhã các, đấu giá trường biết được thân phận và tài lực của hắn, như vậy thì không cần kiểm chứng làm gì.
Vân Cơ liếc nhìn nam tử áo đen trong góc hàng thứ nhất cái, kẻ sau khẽ gật đầu, Vân Cơ đành gọi một tên quản sự đi tới chỗ Lục Ly.
- Tại hạ Chiêm Dương, chào quý khách!
Một tên quản sự đi đến bên người Lục Ly, mỉm cười nói ra:
- Bởi vì có khách nhân chất vấn, cho nên mời ngài đưa ra chứng minh. Chỉ cần ngài có thể chứng minh mình có ba trăm vạn Huyền Tinh, lần kêu giá này liền tiếp tục hữu hiệu.
- Chứng minh?
Lục Ly trợn tròn mắt, hắn nào có ba trăm vạn Huyền Tinh? Trên người hắn đúng là có bảo vật giá trị ba trăm vạn, tỷ như trái Thiên Xà Quả, lại tỷ như Thanh Loan Đan, nhưng mấy thứ đó có thể lấy ra được ư?
Lục Ly trầm mặc một lát, thấp giọng nói:
- Ta chứng minh không được, lần này xem như ta không kêu giá.
Sắc mặt Chiêm Dương quản sự thoáng chốc trầm xuống, lạnh giọng nói:
- Vị quý khách này, ngươi là không hiểu quy củ đấu giá trường chúng ta, hay là cố ý đến quấy rối? Không cóHuyền Tinh lại loạn kêu giá, đây là đang khiêu hấn Thiên Phạt đấu giá trường chúng ta.
- Thật xin lỗi.
Lục Ly lần đầu tiên tới tham gia hội đấu giá, vốn chỉ định mở mang chút kiến thức, nhìn xem đồ của mình có thể đấu giá được bao nhiêu. Hắn không có ý định kêu giá, lúc này đành phải cười khổ nói:
- Ta lần đầu tiên tới hội đấu giá, vị đại nhân này, ngươi nói đi, giờ phải làm sao?
- Quấy rối ở đấu giá trường, chúng ta có hai cách xử lý.
Chiêm Dương quản sự nghiêm mặt nói:
- Cách thứ nhất bồi thường mười vạn Huyền Tinh, cách thứ hai là khiêng ra ngoài.
Lục Ly khẽ gật đầu nói:
- Ta bồi thường mười vạn Huyền Tinh, Chiêm Hành biết thân phận ta, đây là lệnh bài hắn đưa cho ta. Thật sự xin lỗi, ta quả thực không biết quy củ.
Lục Ly nghĩ đến mình không kêu giá, Bạch Hạ Sương liền phải tiêu tốn hai trăm vạn mua xuống Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn, bồi thường cho đấu giá trường mười vạn không tính là gì. Đấu giá trường này thế lực rất lớn, đắc tội bọn hắn không chừng thật sẽ bị khiêng ra ngoài.
Chiêm Dương tiếp lấy ngọc phù trên tay Lục Ly liếc mấy cái, khẽ gật đầu, sau đó đi tới bên tai nam tử trung niên ở hàng thứ nhất nói mấy câu, nam tử kia ra dấu tay với Vân Cơ.
Vân Cơ xem hiểu, nàng áy náy hướng về phía nhã các số một nói:
- Quý khách nhã các số một, chúng ta đã điều tra rõ ràng. Vừa rồi khách nhân kêu giá quả thực không có năng lực chi trả ba trăm vạn Huyền Tinh, đấu giá trường chúng ta đã xử lý việc này, phạt nặng vị khách nhân kia. Hiện tại ta tuyên bố vị khách nhân kia kêu giá vô hiệu, Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn thuộc về nhã các số một, giá cả sáu mươi vạn Huyền Tinh.
Toàn trường một mảnh xôn xao, vô số ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, tất cả đều như đang nhìn một đứa ngốc.
Không có thực lực lại đi kêu giá? Không chỉ đắc tội Bạch Hạ Sương, còn đắc tội đấu giá trường, cuối cùng còn bị phạt nặng, thế không phải đứa ngốc thì là gì?
- Sáu mươi vạn? Sao lại sáu mươi vạn được?
Lục Ly sửng sốt, thế chẳng phải thành công toi, còn chịu thiệt mười vạn Huyền Tinh. Cộng thêm phần trăm cho đấu giá trường, số Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn giá trị trăm vạn giờ chỉ bán ra được hơn bốn mươi vạn Huyền Tinh, lỗ lớn...
Lục Ly vội vàng quay sang Chiêm Dương dò hỏi, kẻ sau lại hờ hững nói:
- Ngươi đã không cầm ra nổi ba trăm vạn Huyền Tinh, như vậy tất cả các lần ra giá đều vô hiệu, giá cả tự nhiên phải tính theo lần kêu thứ nhất.
Lục Ly nghẹn họng, toi công bận rộn một trận, còn ném vào mười vạn Huyền Tinh. Chiêm Dương liếc mắt nhìn hai bên một cái, yên ắng ghé vào bên tai Lục Ly nói:
- Lục công tử, Chiêm Hành nhờ ta chuyển cáo ngươi, đừng làm loạn.