Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám Ác Ma kia lập tức đuổi theo điên cuồng, có điều tốc độ Thần Sơn quá nhanh, quân Ác Ma này căn bản không đuổi kịp, thoáng chốc bị Lục Ly bỏ lại phía sau.
“Đến lúc rồi!”
Lục Ly cất Thần Sơn đi, thân thể lóe sáng, đồng thời thu chiến giáp Linh Ẩn lại, lộ ra ngoài một thân đầy vảy giáp đen.
Hắn khom người, trên mặt không có bất kỳ dao động cảm xúc, giống như một xác chết di động đạp sóng đi. Hắn không chọn phương hướng mà đám Ác Ma kia đang đi, chỉ chậm rãi đi vòng xung quanh, đợi đám Ác Ma đuổi tới.
Sau hai nén nhang, đám Ác Ma kia đuổi tới nơi, khi nhìn thấy Lục Ly, bọn chúng đều ngẩn người.
Một Ác Ma kinh nghi, lập tức nói:
- Sao chỗ này có ma nô? Hơn nữa là một ma nô có hơi thở rất mạnh, loại ma nô này chắc chắn của đám thống soái, lĩnh chủ. Sao lại đi tới nơi này?
Đám Ác Ma còn lại suy nghĩ xong cũng kéo đến, vây quanh Lục Ly, Lục Ly đứng tê cứng người, đám Ác Ma liếc nhìn vài lần, một Ác Ma hét lớn:
- Đây không phải ma nô, là giả, giết hắn!
Lục Ly ngẩn người, ánh mắt lập tức lóe lên hàn quang, hắn phất tay áo, lực lượng không gian lập tức đè ép, Lục Ly phóng thích Không Gian Giảo tàn sát từng đám từng đám Ác Ma, cuối cùng chỉ chừa lại một mình Ác Ma nhìn ra thân phận hắn.
- Sao ngươi nhìn ra lớp ngụy trang của ta? Ta tự thấy ngụy trang vô cùng cao minh, đám Ác Ma đần độn các ngươi thông minh từ bao giờ vậy?
Lục Ly cau mày hỏi, lực lượng không gian cũng không còn trấn áp.
- Cao minh?
Ác Ma cười khinh bỉ, nói:
- Ma nô trời sinh sợ hãi Ác Ma bọn ta, nhưng ngươi lại không quỳ với bọn ta? Hơn nữa trong mắt ma nô có ánh đỏ, ánh mắt ngươi tuy rằng rất đờ đẫn, nhưng không hề có ánh đỏ... Không đúng, ngươi đang dụ ta nói ra!
Tên Ác Ma này phản ứng kịp, giận dữ xông tới Lục Ly, điên cuồng tuôn ra hơi thở Ác Ma, nuốt trọn lấy Lục Ly.
- Ha ha!
Cơ thể Lục Ly lóe sáng, hắn ung dung bóp chặt cổ Ác Ma, hắn bị hơi thở Ác Ma bao phủ nhưng không hề sợ hãi. Bởi vì trong cơ thể hắn có hơi thở của Ác Ma cấp cao hơn, đây chính là căn nguyên hơi thở Ác Ma của Bát Dực Ác Ma, loại hơi thở Ác Ma cấp thấp này sao ảnh hưởng được hắn?
- Ta nói các ngươi ngu xuẩn, ngươi còn không tin?
Ánh mắt Lục Ly lạnh lẽo nhìn Ác Ma, tay hơi dùng lực, vặn gãy cổ Ác Ma này. Hắn phóng thích Không Gian Giảo cắn nát cả đám xác chết mới nghênh ngang rời đi.
Dụ tên Ác Ma nói ra nhưng Lục Ly thấy hơi đau đầu, hắn chưa từng thấy ma nô, cho nên hoàn toàn không biết hình thức phong cách của ma nô, dễ lộ sơ hở.
Mặt khác... Trong mắt có ánh đỏ?
Lúc trước mắt hắn quả thực rất đỏ, nhưng khi bị hơi thở Ác Ma ảnh hưởng, thần trí hắn không tỉnh táo. Nếu thần trí không tỉnh táo, dù lấy được tin tình báo cũng không có ý nghĩa.
- Đúng rồi, Chân ý Sát Đế!
Lục Ly hơi kích động, nếu hắn sử dụng Chân ý Sát Đế, con ngươi cũng sẽ lóe ánh đỏ, có điều duy trì trong thời gian dài sẽ hơi mệt.
“Đi tìm ma nô trước!”
Lục Ly suy nghĩ nếu muốn trà trộn thành công vào trong đại quân Ác Ma, hắn phải tìm ma nô trước, quan sát ma nô một thời gian, như thế mới bắt chước được dáng vẻ, không bị lộ sơ hở.
Hắn phi hành hơn một canh giờ, thấy xa xa phía trước có khí đen bay đầy trời, hắn biết bên đó có rất nhiều Ác Ma, hắn vội vàng thu hồi Thần Sơn, tiến vào trạng thái tiềm ẩn bay đến hướng đó.
“Là một hòn đảo nhỏ, xem ra chỗ này có Ác Ma đóng quân, rất có thể sẽ có ma nô!”
Lục Ly thăm dò một hồi, chưa đến gần ngay mà vòng quanh phụ cận, dò xét vài vòng. Cuối cùng hắn xác định trên đảo không có nhiều Ác Ma, có lẽ không có Ác Ma cường đại, hắn mới yên tâm lẻn vào đảo.
Toàn bộ đảo đều bị hơi thở Ác Ma bao phủ, hòn đảo không quá lớn cũng không quá nhỏ, Lục Ly không dám dùng thần niệm tra xét, sợ Ác Ma phát hiện. Hắn chỉ đành bí mật đi vào, dùng mắt quan sát.
Trên đảo không có quá nhiều Ác Ma, bên này một tên bên kia một tên, Lục Ly chưa đi được mấy bước, đã nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn suýt nôn mửa.
Bên này có mười mấy Ác Ma đang nướng thịt ăn, hơn nữa... Là nướng thịt người!
Mười mấy Ác Ma dùng thiết côn xâu từng bộ thi thể, đặt lên lửa nướng, có mấy Ác Ma đang ăn.
“Kiềm chế, kiềm chế!”
Lục Ly cố nén sát khí vô tận trong lòng, cắn rằng rời đi. Hắn không dám xem tiếp, hắn sợ không thể khống chế sẽ xé nát đám Ác Ma này.
Sở dĩ hắn rời đi bởi vì trên đảo này có lẽ có ma nô. Hắn tìm kiếm xung quanh, chẳng mấy chốc đã phát hiện ma nô. Ma nô không ít, số lượng hơn nghìn người, tất cả đang ngồi xổm trong một hố trũng lớn như chó lợn.
Xung quanh không có Ác Ma trông coi những ma nô này, nhưng bọn họ rất thành thật, tất cả đều ngồi xổm dưới đất, không một ai động đậy. Bên ngoài cơ thể cũng bị vảy giáp đen bao phủ, trong ánh mắt quả nhiên có hồng quang nhàn nhạt.
Những người này có nam có nữ, vẻ mặt đờ đẫn không khác gì xác chết di động, có lẽ không còn ý thức của bản thân, đều bị Ác Ma không chế.
Đám người này bất động, Lục Ly cũng không nhúc nhích, yên lặng đứng một bên quan sát, đợi vài canh giờ sau, có mấy Ác Ma đi tới, đám ma nô mới động đậy.
Dường như cảm ứng được hơi thở trên người Ác Ma, bọn họ đều run rẩy, nằm sấp trên mặt đất, vẻ mặt sợ hãi, kinh hoảng.
“Ra là vậy!”
Lục Ly khẽ vuốt cằm, xem ra ma nô trời sinh sợ hãi Ác Ma, ma nô thấy Ác Ma sẽ nằm rạp xuống đất, vì sợ mà cơ thể run rẩy.
Rầm rầm rầm!
Mấy Ác Ma nghênh ngang đi tới, duỗi móng vuốt chộp vào người mấy ma nô, vò nát đầu bọn họ. Sau đó kéo xác chết đi ra, hiển nhiên bọn chúng chuẩn bị nướng thịt người ăn...
- Chết!
Lục Ly hoàn toàn không thể áp chế, hắn hiện thân, bắn tới như u linh. Hai tay hắn chộp lấy hai chân một Ác Ma, thẳng tay xé toạc thành hai nửa.
Hắn chuẩn bị ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu!
- Hửm?
Lục Ly đột nhiên xuất hiện giết người khiến rất nhiều Ác Ma giật mình, có điều bọn chúng phản ứng rất nhanh, cả đám nổi giận, điên cuồng xông tới Lục Ly.