Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
“Nhân Tặc?”
Lục Ly nghe được tin này trong một tiểu thành thì cười, ác danh của hắn rất nhiều, giờ lại thêm một danh mới- Nhân Tặc!
Nhân Tặc lại càng vang dội hơn Quốc Tặc!
Quốc Tặc chỉ là phản tặc của một quốc gia, Nhân Tặc là phản tặc của toàn nhân tộc. Thời khắc hắn nghe được tin này, suýt nữa đứng dậy vỗ tay, hắn muốn đánh đến thành Thiên Lang tìm Cơ đại nhân này hỏi, có phải người đứng đầu Thần bảng, cường giả đứng đầu nhân tộc bị mù hay không?
Có điều thoáng chốc hắn đã áp chế sự phẫn nộ trong lòng, hoặc là hắn không quá quan tâm những thứ này, hoặc là hắn đã hơi nản lòng thoái chí, không quan tâm điều gì, không muốn nói chuyện gì.
Hắn vốn định dọc đường đánh giết đến phía đông, gắng sức giết chết nhiều Ác Ma, trợ giúp Thần Giới chống đỡ ngoại địch. Hiện giờ nghe được tin này, lòng hắn nguội lạnh. Nếu hắn là Nhân Tặc, là kẻ thù của toàn bộ nhân tộc, sao hắn lại muốn giúp đỡ nhân tộc? Có phải hắn rất hèn hạ? Rất ngu xuẩn?
Chuyện này nếu là ai cũng thấy như vậy, một lòng vì nhân tộc, ở Kim Dương Đảo vì muốn cứu giúp cường giả nhân tộc, hắn không tiếc thân mình lâm vào nguy hiểm. Ở tiểu thành kia, Nghê trưởng lão và La Diệp rắp tâm giết hắn, vì đại nghĩa nhân tộc hắn tha cho Nghê trưởng lão, không muốn nhân tộc hao tổn, không muốn gà nhà đánh nhau diều hâu được lợi, nhưng không ngờ lại có kết cục thế này.
- Cơ đại nhân, tốt lắm!
Lục Ly trào phúng mỉm cười, lẩm nhẩm:
- Nếu ngươi đã mắt mù, vậy mình ngươi đi đánh Ác Ma, ta mặc kệ!
- Hửm?
Lục Ly đang ngồi trong quán trà, bên cạnh có một vài võ giả, mặc dù âm thanh của Lục Ly rất nhỏ những vẫn bị mấy người nghe thấy. Ánh mắt bọn họ lập tức trở nên lạnh lẽo, một người đứng dậy vỗ bàn, tức giận nói:
- Ngươi là thá gì? Dám sỉ nhục Cơ đại nhân? Ngươi muốn chết phải không?
- Cái gì?
Nghe thấy người kia nói, rất nhiều cường giả bên trong quán trà đều đứng dậy trợn mắt. Còn có người lấy ra binh khí, nếu không phải hơi thở của Lục Ly như biển, đám người này đã sớm ra tay.
Lục Ly vẫn bất động như núi, bình thản uống trà, hắn không liếc nhìn mọi người vây quanh, chỉ chậm rãi nói:
- Sỉ nhục Cơ đại nhân thì đã sao? Các ngươi có thể chuyển lời của ta đến hắn, nhớ bảo Lục Ly ta nói- mắt hắn bị mù!
- To gan!
Một võ giả đỏ bừng mặt, đang định phóng thích công kích, đột nhiên nhớ tới Lục Ly, môi hắn run rẩy:
- Ngươi... Ngươi... Là Lục Ly?
- Đúng vậy?
Lục Ly giơ tay kéo mặt nạ xuống, nhếch miệng cười nhạt:
- Ta chính là Tặc Nhân Lục Ly, sao nào? Các ngươi định vì nhân tộc diệt trừ ta?
Ạch!
Toàn bộ người trong quán trà sắc mặt trắng bệch, tuy rằng vừa nãy bọn họ lớn giọng chửi mắng Lục Ly, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn, hận không thể băm hắn ra nghìn mảnh, nhưng lúc này phát hiện Lục Ly đang ở đây, không ai dám hành động.
Người này chính là Sát Thần Lục Ly, cường giả chết trong tay hắn nhiều vô kể, trong đó đã có hai vị Chí Tôn Thần Giới!
Vèo vèo!
Có người từ quán trà phóng đi, đến phủ thành chủ báo cáo. Rất nhiều võ giả trong phủ thành chủ bay ra, gồm cả mấy đại năng Thần Giới. Nhưng Lục Ly vẫn một mình nhàn nhã ngồi trong quán trà, không ai dám liều lĩnh.
Danh xưng Sát Thần không phải hư danh, nó được tạo nên bởi vô số thây cốt chồng chất.
Lục Ly uống xong chén trà, thong thả đứng dậy, hắn bay vọt lên phía trên quán trà, liếc nhìn những ánh mắt sợ hãi của võ giả trong thành, mở miệng nói:
- Ta là Lục Ly, Nhân Tặc Lục Ly. Nhờ thông cáo đến Thần Giới giúp ta, nếu mọi người coi ta là Nhân Tặc, kể từ hôm nay ta sẽ không lo đến chuyện của Thần Giới. Ngoài ra... giúp ta hỏi Cơ đại nhân, hắn có bị mù hay không? Có ngu xuẩn không? Hắn có đầu óc hay không?
Vèo!
Dứt lời, Lục Ly đã phi độ hư không rời đi, để lại cả thành ngơ ngác liếc nhìn nhau. Trong thành có rất nhiều người, tin tức này không thể phong tỏa, hơn nữa tin tức chấn động như này, rất nhiều người còn tình nguyện lan truyền, dù sao cũng là Lục Ly nhờ bọn hắn.
Sau ba ngày tin này truyền khắp Thần Giới, tin tức cỡ này căn bản không thế dìm xuống, bao trùm lên Thần Giới giống như hoa tuyết. Lục Ly trắng trợn phát ngôn, còn chỉ đích danh Cơ đại nhân, nói hắn mắt mù, nói hắn ngu xuẩn...
Chuyện này gây nên tranh cãi ầm ĩ, có người hoài nghi rốt cuộc Lục Ly có bị ma hóa hay không? Có người cho rằng Lục Ly đã bị ma hóa, hắn cố tình bôi đen Cơ đại nhân, khiến lòng quân sĩ nhân tộc bất ổn, rối loạn bất an.
Cơ đại nhân nhận được tin này trầm mặc không nói gì. Đám Tả Khâu Lộ phát ra thông cáo, lấy ngòi bút làm vũ khí, kêu gọi quần hùng cùng nhau tru diệt, kêu gọi nhân tộc giám sát chặt chẽ tình hình của Lục Ly, phải tru diệt bằng được ác tặc Lục Ly này.
Lục Ly đột nhiên mất tích, không ai biết được hành tung của hắn. Năm ngày sau, một thông cáo truyền khắp thiên hạ- Ác Ma Thống Soái Vưu Tinh Đại Đế phái hồn nô dán thông cáo của hắn lên cổng mấy thành trì.
Vưu Tinh Đại Đế đích thân phong Lục Ly là Lục Vương, địa vị chỉ đứng sau hắn, đồng thời thông cáo thiên hạ: Nếu quy hàng Ác Ma, Vưu Tinh Đại Đế không những không khống chế linh hồn, mà còn sẵn lòng phong thưởng, phong vương phong tước đều được. Nhưng những ai không quy hàng Ác Ma, tương lai đại quân Ác Ma san bằng Thần Giới sẽ bị tru diệt toàn bộ, vĩnh viễn làm nô, đồng thời hiện giờ ngoài Lục Ly, còn có mấy cường giả tuyệt thế đã quy hàng...
Tin này được truyền đi, hoàn toàn không còn ai tranh cãi, cái danh Nhân Tặc Lục Ly đã thành sự thật.
Có điều kế sách của Vưu Tinh Đại Đế rất có hiệu quả, nội bộ nhân tộc vốn bất ổn, lại thêm gần đây Ác Ma Lĩnh Chủ tập kích thành trì khắp nơi, tuy rằng Chí Tôn Thần Giới của nhân tộc được phái đi rất nhiều, nhưng có rất ít Ác Ma Lĩnh Chủ bị giết chết.
Hiện giờ rất nhiều thành trì bị đồ sát, tuy rằng phía nhân tộc vẫn phản ứng khá nhanh, lập tức khống chế thế cuộc, không để ma nô khuếch tán. Nhưng thời gian đã lâu mới chỉ giết được ba Ác Ma Lĩnh Chủ, khó trách khiến nhân tộc lo lắng.
Hiểm độc nhất là câu nói cuối cùng của Vưu Tinh Đại Đế!