Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2284 - Chương 2271: Trở Lại Chốn Cũ

Bất Diệt Long Đế Chương 2271: Trở lại chốn cũ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thì Không Phủ sử dụng luôn tế đàn truyền tống, đưa vô số cường giả đến. U Yến Chi Địa cũng có người đến, Yến Vương mang theo ba Thần Vương đi tới, Bàn Vũ Thấm... cũng đến!

Yến Vương rất to gan, mang theo ba Thần Vương mà dám đến thành Thần Tượng. Nhưng nàng tin tưởng thủ lĩnh của tứ đại thế lực Siêu Thần không phải ngớ ngẩn, vào giây phút như vậy nếu còn gà nhà bôi mặt đá nhau, tứ đại thế lực Siêu Thần cũng không thể sống đến bây giờ.

Lý do Yến Vương có tự tin đi đến đây còn có một nguyên nhân là Lục Ly. Nàng tin tưởng có đại sát khí Lục Ly thì tứ đại thế lực Siêu Thần tuyệt đối không dám xằng bậy, nàng mang Bàn Vũ Thấm đến cũng vì suy xét điều này.

Cường giả tập hợp thành Thần Tượng, thám báo của Huyễn Nhẫn Đường tìm được Lục Ly, báo cho hắn tình huống bên này. Lục Ly thay đổi phương hướng, một đường phi độ hư không đến thành Thần Tượng.

Tám ngày sau.

Cường giả nên đến cơ hồ đều đến, trừ mấy Thần Vương trấn giữ U Yến Chi Địa ra, hơn bảy mươi Chí Tôn còn sót lại trong Thần Giới đều tụ tập ở thành Thần Tượng, chờ Lục Ly đến.

Căn cứ tin tức, Lục Ly đã đến khu vực gần đây, nhưng không lộ mặt.

Không khí trong thành Thần Tượng hơi lúng túng, đám người Yến Vương, Lăng Thanh Diễn bình tĩnh như không, nhóm người Lạc Quản và Tả Khâu Lộ như ngồi trên kim. Bọn họ vừa mong đợi Lục Ly đến, lại không muốn Lục Ly đến, đến lúc đó chạm mặt sẽ rất là lúng túng cùng bực tức...

Nội điện không khí lúng túng, ngoại điện cũng thế.

Đám người Bàn Vũ Thấm, Lạc Hoàng, Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ, Thiên Huyễn Hàn đều đến. Bàn Vũ Thấm, Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ, Thiên Huyễn Hàn háo hức mong chờ, đám người Lạc Hoàng thì rất là lúng túng, không biết đợi lát nữa làm sao đối mặt Lục Ly.

- Báo!

Một thám báo lao nhanh đến, lớn tiếng bẩm báo:

- Lục đại nhân đã ở thành Vệ, sắp truyền tống vào thành!

Tin tức của thám báo khiến ngoại điện cùng nội điện đều huyên náo lên. Đám người Thiên Huyễn Hàn, Lâu Thập Nhị lập tức bước nhanh ra ngoài, đi nghênh tiếp Lục Ly. Lạc Hoàng suy nghĩ một hồi cũng mang theo một đám người ra ngoài nghênh tiếp.

- Ha ha! Anh hùng của chúng ta đến, mọi người đi nghênh nào!

Lăng Thanh Diễn mặc váy dài màu đen lộ rõ dáng người bốc lửa như ma quỷ, trên khuôn mặt u dung hoa quý nửa cười nửa không, thướt tha đứng thẳng, mang theo mấy Thần Vương đi ra ngoài.

- Đi thôi!

Lạc Quản liếc đám người Tả Khâu Lộ một cái, cắn răng đứng lên. Sắc mặt Tả Khâu Lộ thay đổi lúc trắng lúc đen mấy lần, cuối cùng dẫn người đi ra.

Trong quảng trường thành Thần Tượng tập hợp cường giả, quân đội cũng có mười mấy vạn người, toàn bộ trong quảng trường yên tĩnh vô thanh, ánh mắt đều tập trung vào truyền tống trận giữa quảng trường.

Oong!

Qua một nén nhang thời gian, truyền tống trận rốt cuộc sáng lên, một thân hình không quá cao lớn xuất hiện trong truyền tống trận. Người kia toàn thân đều bao phủ trong chiến giáp màu trắng, lưng như kiếm, sát khí trên người nồng đậm, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, ánh mắt sáng ngời có thần, tựa như sao sáng.

Lục Ly truyền tống đi ra, không nhìn mọi người, ánh mắt quét qua tòa thành, trong lòng rất là cảm khái.

Hắn nhớ kỹ lần đầu tiên tới tòa thành trì này là tham gia Vạn Tượng đấu pháp. Khi ấy Cổ trưởng lão, Long Huyết Sát đều ở, hôm nay rất nhiều người lại đã biến thành đất vàng.

Khi đó hắn chỉ là một đệ tử nhỏ của Thần Khí Các, Nhan Thiên Cương cùng Lăng Tiêu Các âm mưu tính kế hại hắn, khi đó hắn không dám ra thành, sợ bị người ám sát.

Về sau hắn và thành Thần Tượng có xích mích, Thần Tượng Tông truy sát hắn rất nhiều năm. Hắn cho rằng đời này đều sẽ không đến thành Thần Tượng nữa, trừ phi hắn có thực lực có thể đảo điên tứ đại thế lực Siêu Thần.

Lại không ngờ rằng hắn hôm nay đường đường chính chính, quang minh chính đại bước vào thành Thần Tượng, cường giả trong toàn bộ Thần Giới tập hợp đến nơi này, đều phải tới nghênh tiếp hắn!

Ánh mắt của hắn quét qua đám người Lạc Quản, Tả Khâu Lộ, không toát vẻ ngạo mạn của người thắng, cũng chẳng có khoái cảm giẫm nhóm người này ở dưới chân, chỉ có thản nhiên buồn cười, buồn cười số phận sắp xếp, buồn cười ông trời tạo hóa trêu người.

“Sắp xếp?”

Lục Ly động ý niệm, ngước mắt nhìn lên cao, vào giây phút này hắn mơ hồ có loại cảm giác... tất cả điều này chẳng lẽ là có người ở sau màn điều khiển?

Trên Thần Giới chắc chắn có thế giới khác mạnh hơn, có lẽ có nhị trọng thiên, tam trọng thiên, tứ trọng thiên...

Có khi nào là võ giả càng cường đại điều khiển, xem Thần Giới, Ác Ma Giới là bàn cờ, cường giả nào đó tùy ý đặt ván cờ, nhìn con dân Thần Giới chém giết với Ác Ma cho vui?

Lão giả thần bí, gia tộc sau lưng Lục Linh, và tam trọng thiên nơi Tử Đế ở, nhóm Dương Đế kẻ địch của Tử Đế!

Tất cả điều này khiến Lục Ly bỗng thấy lạnh sống lưng, nếu phía sau những điều này thật sự có một bàn tay to sau màn điều khiển mọi thứ, vậy con dân Thần Giới và đám Ác Ma sẽ rất đáng buồn.

- Lão đại!

Thiên Huyễn Hàn một tiếng hét lớn bừng tỉnh quảng trường yên tĩnh, Thiên Huyễn Hàn húc đầu chạy tới chỗ Lục Ly, nhưng đến gần rồi hắn không dám tiến sát hơn. Không phải sợ hãi hơi thở Ác Ma trên người Lục Ly, chẳng qua giờ phút này Lục Ly đứng ở vị trí quá cao, Thiên Huyễn Hàn sợ Lục Ly không nhận hắn.

- Ha ha, Tiểu Hàn!

Lục Ly lộ ra nụ cười nhẹ, xua tay, nói thẳng thừng:

- Trên người của ta có hơi thở Ác Ma, không ôm ngươi được.

- Lão đại, là lão đại!

Thiên Huyễn Hàn nghe lời Lục Ly nói thì không kiềm được mừng rỡ, ngữ khí của Lục Ly giống như xưa, việc này chứng minh Lục Ly còn nhận hắn.

Lục Ly mỉm cười gật đầu, ánh mắt nhìn qua Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ, hỏi:

- Thập Nhị, Thánh Nữ, dạo này khỏe không?

- Ha ha ha!

Lâu Thập Nhị cười to, không lại gần, không nói chuyện. Cùng Lục Ly nhìn nhau một cái, hắn liền có thể cảm thụ được tâm tư của Lục Ly, huynh đệ với nhau sáng tỏ tấm lòng, không cần nhiều lời.

- Lục công tử vạn phúc!

Tuyết Thánh Nữ trong mắt tràn ngập tình cảm phức tạp, nàng cũng không nói nhiều, chỉ cúi người vái chào. Lục Ly chuyển sang nhìn Bàn Vũ Thấm, Bàn Vũ Thấm dường như đoán được suy nghĩ của Lục Ly, nhẹ gật đầu, Lục Ly trên mặt lộ ra nụ cười.

Bình Luận (0)
Comment