Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Giờ phút này hạ thấp tư thái, uốn mình theo người, là hy vọng cùng Lục Ly hóa giải ân oán, nàng sợ về sau Lục Ly trở nên đủ cường đại thì hủy diệt Thần Tượng Tông.
Nhiều cường giả có mặt đều nhìn ra ý đồ của Lạc Quản, thầm than không ngờ Lạc Quản có thể buông xuống tư thái, không tiếc lấy thân phận tông chủ Thần Tượng Tông cao quý cúi người trước Lục Ly, cho thể diện rất lớn.
Lạc Hoàng đứng ở trước mặt Lục Ly, sắc mặt đỏ gay. Nhớ năm xưa Lục Ly còn là một đệ tử nho nhỏ của Thần Khí Các, nàng là phượng hoàng cao cao tại thượng. Nàng ban đầu còn có chút xem thường Lục Ly, không ngờ rằng mới qua bao lâu mà Lục Ly đã đứng ở độ cao như vậy, nàng chỉ có thể ngước nhìn...
- Đa tạ tông chủ!
Lục Ly nhận lấy thần binh, hắn có Thần Khí thánh phẩm chiến giáp, lại không có binh khí thánh phẩm, Lạc Quản rất tâm lý.
Lục Ly chuyển sang nhìn mặt Lạc Hoàng, mỉm cười nói:
- Cũng đa tạ Hoàng tiểu thư.
Lạc Hoàng không nói tiếng nào, cúi người vái chào rồi lui xuống, nàng biết đời này hoàn toàn không có duyên phận với Lục Ly. Tuy Lục Ly nhận quà của Thần Tượng Tông, nhưng không có nghĩa là chịu làm thân với Thần Tượng Tông.
- Lục tiểu hữu!
Điện chủ đương nhiệm của Sinh Tử Điện Ngôn Lộc trong tay xuất hiện một chiếc nhẫn, kêu người trẻ tuổi ở bên cạnh đưa tới, nói:
- Trong này có một ít đan dược, đều là đan dược hàng đầu, còn có một ít Khu Ma Đan, có lẽ sẽ giúp ích đôi chút về hơi thở Ác Ma trong thân thể của ngươi.
- Tiểu hữu...
Rất nhiều người đều âm thầm trợn trắng mắt, phía trước tứ đại thế lực Siêu Thần đòi đánh đòi giết Lục Ly, bây giờ luôn miệng kêu tiểu hữu, như thể hai người là bạn vong niên? Nhưng giờ Ngôn Du đã chết, thực lực của Sinh Tử Điện hao tổn nhiều, Sinh Tử Điện muốn cùng Lục Ly hóa thù thành bạn cũng dễ hiểu.
Không có kẻ địch vĩnh hằng, chỉ có ích lợi vĩnh viễn.
Bất cứ thế lực đều thờ phụng ích lợi là trên hết, Lục Ly trẻ tuổi như vậy đã có thể đứng ở độ cao đó, nếu lần này có thể đánh lui Ác Ma, hắn sẽ thành lãnh tụ của nhân tộc, đến lúc đó cách cục của Thần Giới chắc chắn sẽ thay đổi. Cơ hội tốt như vậy không tranh thủ làm thân với hắn, chẳng lẽ chờ hắn hủy diệt lần lượt tứ đại thế lực Siêu Thần?
- Ha ha!
Các chủ Thiên Cơ Các mới nhậm chức mở miệng cười nói:
- Lần này cường giả Thần Giới thương vong quá nhiều, bảng Thần còn cần điều chỉnh, gần đây có lẽ sẽ tuyên bố bảng Thần kỳ mới nhất. Lão phu cá nhân cảm thấy Lục thiếu hiệp có tư cách xếp mười hạng đầu bảng Thần!
Xôn xao!
Trong đại điện rộ lên ồn ào, các chủ Thiên Cơ Các muốn xếp Lục Ly vào bảng Thần, còn là mười hạng đầu, đây là muốn chính danh cho Lục Ly.
Một khi có tên trên bảng Thần thì danh hiệu Nhân Tặc của Lục Ly sẽ bị xóa, hơn nữa xếp mười hạng đầu bảng Thần là đứng sừng sững trên đỉnh Thần Giới.
Nhưng ngẫm lại sức chiến đấu hiện tại của Lục Ly, và việc hắn đã làm ra, xếp mười hạng đầu bảng Thần cũng là hợp lý, đám người Cơ đại nhân chết trận, bảng Thần quả thực cần điều chỉnh lại.
- Đa tạ các chủ!
Lục Ly không quan tâm nhiều đến việc có lên bảng Thần được hay không, có chính danh cho hắn hay không đều chẳng sao, nhưng đây là các chủ Thiên Cơ Các thả ra thiện ý, hắn vẫn là tiếp thụ.
“Nam nhân này rốt cuộc lớn lên, đội trời đạp đất!”
Bàn Vũ Thấm đứng sau lưng Bàn Vương nhìn Lục Ly trò chuyện vui vẻ với đám cường giả đứng đầu Thần Giới, đột nhiên có chút cảm khái.
Năm đó lần đầu tiên cùng Lục Ly gặp mặt, Lục Ly từng thề thốt nói muốn giết vào Thần Giới, đảo điên cách cục Thần Giới, hôm nay xem ra dường như không quá xa xôi.
Thám báo cường đại của Thần Giới không ngừng triệu tập lại đây, toàn bộ bí mật ẩn nấp vào phủ vực bị đại quân Ác Ma tạm chiếm cứ, Lục Ly không có lập tức rời đi, mà ở lại thành Thần Tượng.
Lục Ly ở lại không phải vì muốn cùng một đám người ôn chuyện, mà là muốn hiểu rõ một ít tình huống, cởi bỏ một ít nghi hoặc.
Có một số việc chỉ có cường giả đứng đầu Thần Giới mới có thể biết, giờ phút này có cơ hội tốt như vậy, sao hắn có thể bỏ qua?
Hắn không có đi tìm đám người Lạc Quản, mà là tìm Lăng Thanh Diễn.
Trong một tòa trang viên ở thành Thần Tượng, Lăng Thanh Diễn và Lục Ly ngồi khoanh chân hai bên chiếc bàn vuông. Bàn Vũ Thấm ngồi giữa rót trà cho hai người.
Lăng Thanh Diễn mở ra cấm chế, mới nhếch miệng mỉm cười nói:
- Lục tiểu đệ, ngươi lén hẹn chúng ta đến đây, chẳng lẽ muốn hưởng phúc hai tay ôm hai người?
- A...
Lăng Thanh Diễn nói câu kinh người, Lục Ly vẻ mặt sửng sốt không biết làm sao trả lời.
Bàn Vũ Thấm xấu hổ muốn chui vào lòng đất, trách mắng:
- Yến Vương, người nói gì kỳ vậy!
- Ha ha ha!
Lăng Thanh Diễn cười to, muôn hoa đua nở, gò núi trước ngực phập phồng, nàng dùng tay che miệng nói:
- Đùa giỡn một chút thôi, các ngươi căng thẳng như vậy làm gì? Chẳng lẽ các ngươi trong lòng đều có quỷ?
Bàn Vũ Thấm càng thêm xấu hổ, đầu cúi gằm xuống.
Lục Ly buồn cười nói:
- Yến Vương hào phóng bất ky, thật là nữ trung hào kiệt, Lục Ly bái phục!
- Đời người ngắn ngủi, thiên đạo vô thường, lần này Thần Giới gặp tai bay vạ gió đấy thôi. Cho nên đừng sống với quá nhiều áp lực!
Lăng Thanh Diễn bưng trà lên, ánh mắt nhìn qua Lục Ly nói:
- Lục tiểu đệ, có phải ngươi đi vào bảo địa nào đó tu luyện? Chứ không thì sao tốc độ tăng lên cảnh giới nhanh như vậy?
- Đúng vậy!
Lục Ly cũng không che giấu nói:
- Ta đã đi vào một lỗ đen thời không, ở bên trong bế quan một khoảng thời gian, bên trong tốc độ thời gian chảy rất chậm, ta hiện tại chỉ còn thiếu vượt qua thiên kiếp.
Lăng Thanh Diễn gật gù:
- Khó trách...
Lục Ly hỏi:
- Yến Vương, làm cách nào độ thiên kiếp? Đi đâu để độ thiên kiếp?
Lăng Thanh Diễn vươn ngón tay thuôn dài như ngọc chỉ lên đầu, nói:
- Trên trời, cứ bay mãi lên trên, thiên kiếp tự nhiên buông xuống, lần đầu tiên độ thiên kiếp sẽ có tam trọng. Chỉ cần ngươi vượt qua Tam Trọng Thiên kiếp thì sức chiến đấu của ngươi liền có thể tăng lên một cấp bậc, thân thể Thần Lực linh hồn đều được đến thăng hoa.
- Thiên kiếp thứ nhất?