Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2295 - Chương 2282: Thần Hỏa

Bất Diệt Long Đế Chương 2282: Thần Hỏa

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly sớm có chuẩn bị tâm lý, biểu cảm không chút dao động, hỏi ngược lại:

- Nếu độ tâm hồn kiếp thất bại sẽ có kết quả gì?

- Linh hồn chìm đắm!

Lăng Thanh Diễn ngước nhìn lên trên, buông tiếng thở dài:

- Vĩnh viễn lơ lửng trên trời cao, mãi đến khi hao hết năng lượng trong thân thể của ngươi rồi chết, cuối cùng biến thành thây khô lơ lửng trong trời sao, mãi mãi vĩnh hằng. Trừ phi ngươi có bằng hữu hoặc là hậu nhân đi độ thiên kiếp mới có thể mang xác chết của ngươi trở về.

- Ta hiểu rồi!

Lục Ly cực kỳ kiên định nói:

- Yến Vương, người có sách về độ thiên kiếp? Ta đọc rồi tu luyện mấy ngày, mấy ngày sau sẽ bắt đầu độ thiên kiếp!

- Lục Ly!

Bàn Vũ Thấm khẽ kêu lên, biểu cảm hơi rung động, trong mắt có một chút bi thương và cảm xúc phức tạp, muốn nói cái gì cuối cùng lại không biết nói cái gì.

Lục Ly mím môi nói:

- Sống chết có số, giàu do trời, ta biết lần này rất nguy hiểm, nhưng... Thần Giới đã không có thời gian!

- Ài.

Lăng Thanh Diễn thở dài lấy ra mấy cuốn sách đưa cho Lục Ly, nói:

- Đây là tâm đắc kinh nghiệm độ kiếp của các đời Yến Vương chúng ta, hy vọng sẽ giúp ích cho ngươi. Lục Ly, nhất định phải sống trở về, ngươi là nam nhi đích thực đầu đội trời chân đạp đất, Thần Giới cần ngươi, chúng ta cũng... cần ngươi!

Câu nói sau cùng có chút ái muội, Lăng Thanh Diễn sóng mắt đưa tình, làm lòng Lục Ly dao động.

Bàn Vũ Thấm bị nói xấu hổ không thôi, không biết nàng lấy đâu ra can đảm mà gật đầu, nói:

- Đúng, Lục Ly, nhất định phải sống trở về, Vũ Thấm không có nhiều bằng hữu, ngươi là... người quan trọng nhất!

- Ha ha ha!

Lời của hai đại mỹ nhân khiến Lục Ly hào tình vạn trượng, hắn vui vẻ đứng lên nói:

- Yên tâm đi, Lục Ly này không dễ chết như vậy. Ta từ một nơi nhỏ như Phàm Nhân Giới đi ra, Phàm Nhân Giới không phải điểm dừng chinh chiến của ta, Thần Giới cũng không phải. Ta còn muốn một đường lên trên, giết lên Lục, Thất Trọng Thiên, đi tìm Chủ Thần uống rượu!

Lục Ly bế quan năm ngày còn chưa xuất quan, thời gian vài ngày còn không đủ để khiến nỗi lòng của hắn hoàn toàn lắng xuống. Hôm nay Lục Ly nhận được một tin tức, ba Thập Dực Ác Ma ra mặt, trở lại đại doanh Ác Ma.

Không may là Bàn Vũ Thấm nói đúng, đại quân Ác Ma chỉnh đốn nửa ngày sau, toàn bộ đại quân bắt đầu xuất phát.

Vưu Tinh Đại Đế hẳn là thay đổi chiến lược, thà tốn chút thời gian chứ không để đại quân Ác Ma tách ra, không cho Lục Ly cơ hội tằm ăn.

Ba Thập Dực Ác Ma mang theo đại quân một đường cuốn sạch mà đi, căn bản không có bất cứ người nào hay quân đội dám đi ngăn cản. Cứ tiếp tục như vậy sẽ mất thời gian khá dài để công chiếm toàn bộ Thần Giới, nhưng là cách ổn thỏa nhất, dễ thành công nhất.

Sau khi Lục Ly nhận được tin tức ngược lại hoàn toàn an tâm, hắn còn có thời gian. Thần Giới quá lớn, đại quân Ác Ma muốn từng chút một công chiếm mà không bỏ ra tám, mười năm thì không đánh hạ được.

Lục Ly đơn giản tiếp tục bế quan, hắn cảm giác trong lòng không đủ bình ổn, quá mức lo âu, trong lòng vướng bận quá nhiều, hắn cần thời gian bình ổn nỗi lòng, ổn định tinh khí thần đến trạng thái đỉnh nhất.

Bế quan nửa tháng thì Lục Ly xuất quan, sau khi đi ra hắn không hỏi chuyện gì, chỉ nhìn Bàn Vũ Thấm một cái.

Bàn Vũ Thấm nhẹ gật đầu, theo sau điều tất cả thám báo ra ngoài, tra xét tình huống bốn phía. Làm vậy cũng là vì giúp Lục Ly phong tỏa tin tức, không tiết lộ chuyện hắn độ thiên kiếp.

Qua nửa canh giờ, mấy miếng ngọc phù trong tay Bàn Vũ Thấm vỡ vụn, nàng gật đầu với Lục Ly biểu minh hết thảy tình huống bình thường. Lục Ly nhìn Bàn Vũ Thấm và Lăng Thanh Diễn, bay vọt lên tận tầng mây.

Trọng lực của Thần Giới rất lớn, lúc Lục Ly vừa phi thăng khó mà nhảy lên quá cao, về sau đến trình độ đại năng Thần Giới thì miễn cưỡng có thể bay. Nhưng tốc độ bay khá chậm, sau này Lục Ly luôn nhờ vào Thần Sơn bay đi, mãi khi đến cảnh giới hiện tại, tốc độ ngang ngửa Thần Sơn thì hắn mới tự bay.

Hắn cũng không có bay quá nhanh, bay lên trên với tốc độ trung bình. Trong tay hắn xuất hiện binh khí Hàn Phong, khoảng thời gian trước hắn luôn xem bí tịch độ thiên kiếp mà Lăng Thanh Diễn đưa cho, hiểu đôi chút về thiên kiếp.

Độ thiên kiếp không hoàn toàn là ỷ lại phòng ngự, nếu ngươi công kích đủ mạnh thì cũng có thể phá vỡ thiên kiếp. Việc này thử thách năng lực tổng hợp chứ không phải thử thách lực phòng ngự.

Càng bay lên cao trọng lực càng lớn, Lục Ly không lo lắng, bởi vì hắn biết sẽ có một điểm giới hạn, chỉ cần bay qua mức đó thì sẽ không có bất cứ trọng lực, với thực lực của hắn bay lên là hoàn toàn không thành vấn đề.

Nghìn dặm, năm nghìn dặm, vạn dặm.

Cảnh vật bên dưới đã rất khó thấy, hắn cũng biến thành một đốm đen nhỏ, như một hạt tro bụi. Hắn xuyên qua tầng mây, tiếp tục bay lên trên, tốc độ cũng càng lúc càng chậm.

Hai vạn dặm, Lục Ly rốt cuộc bay qua điểm giới hạn, hắn cảm giác toàn thân thả lỏng, cả người như con cá thoát khỏi trói buộc, vui vẻ bay lượn trên cao.

Lục Ly tạm nghỉ giây lát ở trên trời, ngước nhìn sương mù màu lam trên đỉnh đầu, hắn biết đây là tầng thiên kiếp thứ nhất, phong hỏa kiếp. Đừng thấy nó chỉ là sương mù màu lam, bên trong có cơn gió và Thần Hỏa khủng bố, võ giả bình thường đi vào sương mù màu lam sẽ bị nháy mắt nghiền nát, không chừa mẩu vụn.

“Đi!”

Chiến giáp thánh phẩm của Lục Ly đã bị hủy, thật ra Lăng Thanh Diễn có chiến giáp thánh phẩm, nếu hắn xin thì chắc chắn nàng sẽ cho. Nhưng cho dù có được chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo cũng vô dụng khi độ thiên kiếp, vì cơn gió và Thần Hỏa ở đây, cộng thêm lôi đình từ bên trên có thể xuyên thấu chiến giáp công kích bản thể.

Lục Ly còn thu chiến giáp Linh Ẩn vào, lộ ra toàn thân vảy màu đen, trong con ngươi kiên định như sắt, thân thể cấp tốc bay vọt lên, không ngừng tới gần những sương mù màu lam. Khi đến gần sương mù màu lam Lục Ly mới trông thấy có khí lưu chậm rãi mấp máy trong sương mù, giống vòng xoáy nơi đáy biển.

Sai!

Không phải khí lưu, mà là lửa!

Bình Luận (0)
Comment