Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bay hơn một tháng sau, Thần Sơn đột nhiên ngừng lại, bởi vì Nha Cổ trong Thần Sơn tra xét đến phương xa có dị động. Bên kia cũng có người độ thiên kiếp? Trên trời cách xa vạn dặm cũng có lôi long tàn phá.
- Chủ nhân, có tình huống!
Nha Cổ lập tức đưa tin cho Lục Ly, Lục Ly mở mắt ra, căn cứ Nha Cổ tra xét nhìn qua bên kia.
Bên kia quả nhiên có lôi long đang tàn phá, Lục Ly nhíu mày, trùng hợp vậy sao? Có người cũng đang độ thiên kiếp?
- Rời khỏi chỗ này, vòng đi phương xa!
Lục Ly suy nghĩ một hồi, không tính qua đó xem, lỡ như là Thập Dực Ác Ma đang tìm hắn thì sao?
Lục Ly suy nghĩ một hồi, không định đi qua xem, lỡ như là Thập Dực Ác Ma đang tìm kiếm hắn thì sao? Hiện tại hắn còn có hơn một trăm huyệt đạo chưa khắc họa xong, còn cần hơn một tháng, hắn không muốn phức tạp.
- A?
Lục Ly đột nhiên phát hiện điều kỳ lạ, bởi vì lôi long bên này bị kéo qua kia, có nghĩa là người bên kia đang đến gần chỗ này? Lục Ly lộ vẻ mặt cảnh giác, còn lấy ra binh khí chuẩn bị chiến đấu.
- Grào grào!
Giây lát sau, phương xa vang lên tiếng gầm, Lục Ly nghe thấy âm thanh thì run rẩy, trong mắt tràn ngập không dám tin.
Vèo!
Một luồng sáng bay tới, tốc độ nhanh như hồng quang. Lục Ly dụi mắt, nhìn đốm đen nhỏ ở phương xa, người hắn run rẩy, bởi vì phương xa bay tới rõ ràng là...
Tiểu Bạch!
- Grào grào!
Tiểu Bạch không ngừng gầm rống, trong mắt mơ hồ có nước mắt, nó hóa thành luồng sáng lao nhanh đến, thoáng chốc nhào vào lồng ngực Lục Ly.
- Thật sự là Tiểu Bạch!
Lục Ly vẻ mặt chấn kinh ngạc nhiên, Tiểu Bạch mất tích ở Uy Đế Sơn trong U Yến Chi Địa, mất tích nhiều năm như vậy. Lại không ngờ rằng gặp nó ở Thần Giới, còn gặp lúc Lục Ly đang độ thiên kiếp.
U Yến Chi Địa cách bên này bao xa?
Không nói Tiểu Bạch, xem như là Lục Ly bây giờ một đường bay tới, ít nhất cũng cần một, hai năm. Nếu không phải Lục Ly giờ phút này ôm Tiểu Bạch, hắn đều cho rằng là nhìn lầm, là đang nằm mơ!
Mất tích mấy năm, xuất hiện ở Thần Giới cũng đành thôi, Tiểu Bạch còn bay lên trời? Còn ở trong lôi đình kiếp, chẳng lẽ Tiểu Bạch cũng độ thiên kiếp?
Nhưng hình dạng của Tiểu Bạch vẫn nhỏ như vậy, không thay đổi gì, nó như vậy có thể độ thiên kiếp sao?
Cực kỳ nhiều nghi hoặc, Lục Ly ngây người giây lát vội vàng hỏi thăm:
- Tiểu Bạch, sao ngươi chạy tới đây? Ngươi có biết ta tìm ngươi bao lâu? Chẳng phải ta đã dặn ngươi ở Uy Đế Sơn đừng đi lung tung?
- Grào grào!
Tiểu Bạch không biết nói chuyện, chỉ có thể huơ móng vuốt nhỏ lúc thì bên này lúc thì bên kia, miệng nhỏ liên tục gầm gừ.
Lục Ly hoàn toàn không hiểu, chỉ có thể khoát tay nói:
- Ngươi đừng vội, ta hỏi một câu, ngươi gật đầu hoặc là lắc đầu, ngươi tự mình chạy ra Uy Đế Sơn?
Tiểu Bạch lắc đầu.
Lục Ly hiểu ngay, hỏi dồn:
- Ngươi bị một cường giả mang đi?
Thấy Tiểu Bạch gật đầu, Lục Ly hơi thoải mái, tiếp tục hỏi:
- Ngươi bị mang ra khỏi ngọn núi đó? Hay ngươi chạy lung tung, lạc đường rồi bị mang đi?
Tiểu Bạch lại gật đầu, thắc mắc trong lòng Lục Ly cởi bỏ nhiều. Trong ngọn núi kia có ảo cảnh cùng sát trận, lại không bị phá hư. Việc này chứng minh Tiểu Bạch chính mình rời khỏi, đi trong Uy Đế Sơn, có lẽ đụng vào cấm chế truyền tống, bị truyền tống đi rồi, cuối cùng bị cường giả bắt giữ mang đi.
- Ngươi đến nơi này là bị cường giả kia mang lại?
Lục Ly tiếp tục hỏi, Tiểu Bạch tiếp tục gật đầu, Lục Ly chỉ hướng bốn phía, hỏi:
- Vậy tại sao ngươi đi đến nơi này? Ngươi không biết nơi này rất nguy hiểm sao?
- Grào grào!
Tiểu Bạch huơ móng vuốt chỉ chỗ này, chọt chỗ kia.
Lục Ly phát hiện chính mình lại nóng vội, hắn trầm ngâm giây lát rồi hỏi:
- Ngươi tự mình đến đây vượt lôi đình kiếp ?
Tiểu Bạch lắc đầu, Lục Ly chân mày cau lại, hỏi:
- Là cường giả kia mang ngươi đến?
Tiểu Bạch gật đầu, Lục Ly cứ như thế không ngừng tiếp tục hỏi thăm, hỏi nửa canh giờ, hắn xem như hiểu rõ đầu đuôi sự việc, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Tiểu Bạch bị cường giả theo Uy Đế Sơn mang đến Thần Giới, nhưng căn cứ kết quả hỏi thăm được, Tiểu Bạch bị cường giả thần bí mang đến nơi này, theo sau cường giả kia lại rời khỏi, khiến Tiểu Bạch một mình ở lại đây.
Tiểu Bạch ở trong Uy Đế Sơn rất nhiều thanh hồng thạch, năng lực kháng lôi của nó rất mạnh, ban đầu ở đây bị đánh gần chết. Nhưng nó dần chịu đựng được, hiện tại nó có thể tùy ý bay trong này, vạn lôi cùng đánh cũng vẫn bình yên như không có gì, hơn nữa thân thể trở nên cực kỳ cường đại.
Tiểu Bạch đã ở trong lôi đình kiếp mấy năm, thân thể bị rèn luyện đến tình trạng cực kỳ khủng bố!
Cường giả kia là ai?
Tại sao đi Uy Đế Sơn? Tại sao mang Tiểu Bạch đến Thần Giới? Lại ném nó vào lôi đình kiếp rồi bỏ mặc?
Cởi bỏ một ít nghi hoặc, càng nhiều nghi hoặc lại xuất hiện, Lục Ly trầm tư suy nghĩ, không giải đáp được.
- Tiểu Bạch, theo lý thuyết sức chiến đấu của ngươi hẳn là rất mạnh, tại sao không biến hình?
Lục Ly lại lần nữa hỏi thăm, Tiểu Bạch mơ hồ lắc đầu, biểu thị chính mình cũng không hiểu.
Lục Ly cười cay đắng, nếu Tiểu Bạch có thể biến hóa thành người, có thể nói chuyện thì tốt rồi, có lẽ sẽ giải đáp được nhiều thắc mắc. Bây giờ hỏi nhiều cũng vô nghĩa, trừ phi cường giả kia xuất hiện.
- Mặc kệ, có thể trở về thì tốt rồi!
Lục Ly trên mặt lộ ra nụ cười, đối với hắn thì Tiểu Bạch càng giống như một đệ đệ nghịch ngợm. Tiểu Bạch đã đi lạc mấy lần, hiện tại rốt cuộc tìm về, điều này khiến hắn rất là vui vẻ.
- Được rồi, Tiểu Bạch, ngươi hãy nằm trên Thần Sơn này, về sau ta sẽ không để mất ngươi nữa!
Lục Ly phất tay, khiến Thần Sơn biến to ra, Tiểu Bạch nằm gần đó, như vậy Tiểu Bạch cùng hắn đều có thể hấp thu lôi điện.
Tiểu Bạch nằm sấp bên cạnh, nhìn thấy rất nhiều lôi điện đều bị Lục Ly hấp thu, trong con mắt nhỏ lóe tia sáng tò mò, dường như đang giật mình kinh ngạc tại sao Lục Ly có thể hấp thu lôi điện giống như nó?
Vèo!
Tiểu Bạch mới gặp lại Lục Ly, rất là vui vẻ ngồi không yên, chạy tới chạy lui bốn phía, hấp dẫn vô số lôi điện đuổi theo nó. Lục Ly nhìn buồn cười, tạm thời cũng không khắc họa pháp trận, cùng Tiểu Bạch chơi đùa một chút.