Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2308 - Chương 2295: Đánh Thẳng Vào Chỗ Hiểm

Bất Diệt Long Đế Chương 2295: Đánh thẳng vào chỗ hiểm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lại qua ba ngày, núi lớn bên dưới thành Thần Tượng bị nổ rỗng, không phát sinh sự tình khiến mọi người lo lắng, vòng bảo hộ của thành Thần Tượng vẫn như cũ ánh sáng lấp lánh, thành Thần Tượng cũng không có sụp đổ.

- A?

Hai Thập Dực Ác Ma vẻ mặt chấn kinh ngạc nhiên, Ác Ma khác ngây ra. Bởi vì núi lớn bị nổ rỗng, thành Thần Tượng thật sự lơ lửng ở giữa không trung, chẳng những không sụp đổ, cảm giác nó không chút sứt mẻ.

- Đó không phải tòa thành trì bình thường.

Vưu Tinh Đại Đế bay ra khỏi đại doanh Ác Ma, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hắn phất tay nói:

- Tiếp tục công kích đi, tuy rằng xem tình huống thì các ngươi không phá được, nhưng cứ thử đi!

- Ha ha!

Thành Thần Tượng, trong một cung điện, Lạc Quản ung dung uống trà, nhìn một số cường giả trong điện có vẻ khó hiểu, giải thích rằng:

- Thành Thần Tượng căn bản không có trận cơ, bởi vì đây không là tòa thành, nó là một món... Hồng Linh Thiên Bảo dạng phòng ngự. Các ngươi cảm thấy, không có đạt đến sức chiến đấu Tam Kiếp Thiên Thần thì cường giả bình thường có thể hủy Hồng Linh Thiên Bảo không?

- A...

Các cường giả trong đại điện bị rung động, mắt lấp lóe tia sáng, cực kỳ phấn khởi.

Bên này đại chiến không ngớt, bên kia Lục Ly đã đi vào thiên kiếp đệ tam trọng, trong tâm hồn kiếp.

Trên trời cao có một lớp sương mù dày màu hồng, Lục Ly đi vào sương mù dày đặc đã mấy ngày, dựa theo trên bí tịch đã nói, chỉ cần xuyên qua lớp sương mù hồng này xem như là vượt qua thiên kiếp.

Lục Ly đi vào không lâu sau thì thân thể không nhúc nhích, không phải hắn không muốn động, mà là thân thể không bị khống chế.

Hắn cảm giác linh hồn cùng thân thể... phân ly!

Không sai, hắn cảm giác linh hồn của mình thoát ra khỏi thân thể, lơ lửng trong sương mù màu hồng, hắn thậm chí có thể nhìn thấy thân thể của mình, hồn phách xuất khiếu. Đây không phải thần niệm, mà là cảm giác linh hồn của mình thật sự phân ly.

Hắn cũng không có sợ hãi, trong bí tịch có ghi rằng đây là hồn kiếp. Ở ải này, ai cũng không có biện pháp giúp hắn, chỉ có thể dựa vào chính mình kéo linh hồn bay về thân thể, lại kiểm soát được thân thể.

Nếu không cách nào bay trở về, không cách nào vào trong thân thể, vậy thì linh hồn của hắn sẽ vĩnh viễn ở trong sương mù màu hồng cho đến khi tiêu vong.

Lục Ly rất muốn khống chế linh hồn bay trở về, hắn có thể ‘nhìn thấy’ thân thể của mình ở gần đó, nhưng hắn lại không thể khống chế linh hồn di động, linh hồn của hắn từ từ lơ lửng, không ngừng rời xa thân thể của hắn.

Hắn không biết làm thế nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn bốn phía sương mù, nhìn linh hồn không ngừng rời xa thân thể của mình, trong lòng hắn không quá sốt ruột. Tâm hồn kiếp thử thách tâm tính, nếu vừa gặp phải bất kỳ tình huống gì đã kinh hoàng thất thốt thì tất nhiên không thể vượt qua tâm hồn kiếp.

Lục Ly khiến lòng mình trở nên bình tĩnh, cảm ứng tình huống bốn phía, cảm ứng những làn sương màu hồng này. Sương khói nơi đây chắc chắn có huyền cơ, nếu không thì linh hồn của mình đã không lìa khỏi xác.

Cảm ứng suốt mấy ngày, hắn không có bất cứ thu hoạch, không phát hiện sương hồng bốn phía có vấn đề gì. Linh hồn của Lục Ly đã bay đi rất xa, nếu cứ tiếp tục bay như vậy e rằng sẽ lạc đường, vĩnh viễn cũng không cách nào trở lại.

“Có khi nào là ảo cảnh?”

Mấy ngày này Lục Ly luôn luôn suy xét vấn đề này, tâm hồn kiếp thử thách nội tâm đúng không? Như vậy mọi thứ nhìn thấy đều là ảo cảnh, đều là hư ảnh. Chỉ cần phá vỡ mê huyễn, vậy có thể tìm về chính mình, liền có thể vượt qua hồn kiếp này.

Nhưng mà.

Trải qua mấy ngày này, Lục Ly cảm thụ cùng quan sát, hắn phát hiện tình huống hiện tại của hắn không phải ảo cảnh, linh hồn của hắn thật sự phân ly. Tại sao sẽ có phán đoán như thế? Bởi vì hắn cảm ứng được liên kết tinh thần với Thiên Tà Châu, Huyết Linh Nhi đang yếu dần, việc này chứng minh... hắn cách Thiên Tà Châu, Huyết Linh Nhi càng lúc càng xa, cách thân thể của hắn cũng xa dần.

Cho nên, muốn bay trở về, muốn linh hồn quy khiếu thì vẫn cần khống chế linh hồn bay trở về.

Làm sao khống chế linh hồn?

Lục Ly thật sự không biết, hắn chỉ có thể tập trung tinh thần, dùng ý niệm xua đuổi, xem có thể khiến hồn phách di động, đáng tiếc, xua mấy ngày vẫn không có bất cứ tác dụng gì.

Hắn lần đầu tiên cảm giác bất lực đến như vậy, hắn có sức chiến đấu cường đại, nhưng không thể khống chế linh hồn của mình di chuyển. Thân thể của hắn phi thường cường đại, hiện tại lại không thể khống chế thân thể di động.

“Không đúng!”

Óc Lục Ly lóe tia sáng, hắn không thể khống chế linh hồn di động, nhưng không đại biểu không thể kiểm soát thân thể. Thần Thi cũng không có hồn phách, nhưng vẫn có thể bị Huyết Linh Nhi nhẹ nhàng khống chế, hắn có thể... khiến Thần Thi mang theo thân thể của hắn bay qua.

“Huyết Linh Nhi, khiến Thần Thi mang theo thân thể của ta bay hướng tây bắc!”

Hắn cùng Huyết Linh Nhi có liên kết tinh thần, có thể trực tiếp truyền âm. Thiên Tà Châu trong tay thân thể Lục Ly lóe sáng, Thần Thi tự xuất hiện, theo sau bắt lấy thân thể của Lục Ly bay nhanh đi.

Thần Thi không có linh hồn, Huyết Linh Nhi là linh thể, giờ phút này ẩn nấp trong Thiên Tà Châu, tâm hồn kiếp dường như đối với nó vô hiệu. Thân thể Lục Ly bay nhanh đến, rất nhanh linh hồn của Lục Ly ‘nhìn thấy’ thân thể của hắn bay tới.

Linh hồn của hắn vẫn không cách nào di động, Lục Ly khiến Thần Thi mang theo thân thể của hắn tới gần linh hồn, sau khi đến gần, hắn đột nhiên cảm giác được, thân thể của hắn có sức hút rất mạnh đến linh hồn của hắn.

Nhưng cảm giác sương mù hồng cũng có lực hút nhẹ, hai bên lực hút bắt đầu tranh đoạt linh hồn của hắn, lôi kéo linh hồn. Linh hồn của hắn cảm giác đau như bị xé rách, linh hồn thật sự sắp bị xé ra.

Linh hồn là thứ cực kỳ yếu ớt, bị lôi kéo như vậy, nếu xảy ra vấn đề nhỏ nào thì Lục Ly có lẽ sẽ biến thành tên ngốc, ngớ ngẩn, hoặc là thay đổi tính cách.

Oong!

Khiến Lục Ly mừng như điên là, Long Hồn rốt cuộc hành động, chủ động hộ chủ.

Bình Luận (0)
Comment