Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lần này hắn không chuẩn bị lập tức chạy trốn, Thần Ma Đại Trận bị phá vỡ, ít nhất thành Thần Tượng trong thời gian ngắn sẽ không ra vấn đề lớn. Hắn chuẩn bị trắc thử thoáng lực phòng ngự của chính mình, đương nhiên hắn sẽ không đi tìm Thập Dực Ác Ma, hắn chuẩn bị đi tìm một Bát Dực Ác Ma.
“Hửm?”
Hắn còn chưa tới gần đại doanh, từ xa đã cảm giác không gian phía trước có chút vấn đề. Hắn có cảm giác rất nhạy bén với không gian, trong lòng hắn mơ hồ có loại cảm giác phía trước có một cường giả Ác Ma ẩn nấp.
- Đi ra!
Lục Ly phất tay, hai luồng dao động không gian lan ra, dưới một ngọn núi nhỏ, một Ác Ma lập tức hiện hình. Đó là một Bát Dực Ác Ma, Ác Ma phát hiện bị chấn động đi ra, trên người bộc phát ra hơi thở bạo ngược, phát ra tiếng rít lớn, cánh chim sau lưng vỗ, lướt nhanh về phía Lục Ly.
“Đến hay lắm!”
Trong lòng Lục Ly mừng thầm, hắn đang định đi tìm một Bát Dực Ác Ma để thử lực phòng ngự của mình, hiện giờ là thời cơ tốt nhất. Hắn không nhúc nhích, chỉ là trong tay xuất hiện chiến đao Hàn Phong, hơn nữa quán chú Thần Lực.
Vèo!
Tốc độ của Bát Dực Ác Ma cũng rất nhanh, hắn không có đánh ra hơi thở Ác Ma, cứ như thế hóa thành một tàn ảnh chộp mạnh về phía Lục Ly. Bát Dực Ác Ma cách Lục Ly chỉ có nghìn trượng, nháy mắt đến nơi.
- A?
Hắn phát hiện Lục Ly không có chạy trốn, cũng không công kích, ngây ngốc đứng không nhúc nhích. Hắn mừng rỡ, móng vuốt lóe tia sáng đen, chộp xuống đầu Lục Ly.
Khi Bát Dực Ác Ma sắp chộp trúng đầu Lục Ly thì phát hiện trên người Lục Ly không mặc chiến giáp, hắn càng thêm mừng như điên.
Nhân tộc ngu ngốc này định dùng thân thể chống cự móng vuốt bén của hắn? Người này bị điên rồi sao?
Bùm!
Một âm thanh nặng nề vang lên, móng vuốt sắc bén cỡ thần binh thánh phẩm nhưng cảm giác như chộp trúng một khối hàn thiết. Đầu của Lục Ly chẳng những không nổ tung, ngược lại hắn phát hiện móng vuốt của mình bị sức mạnh bắn ngược chấn động tê dại.
- Ha ha!
Lục Ly cười khẽ, hoàn toàn yên tâm. Vừa rồi hắn không động đậy là vì cực kỳ tự tin, hắn cảm giác thân thể của mình tăng phúc gấp mấy chục lần, nếu không chịu nổi công kích của Bát Dực Ác Ma nhỏ nhoi thì hắn độ thiên kiếp uổng công.
- Ngươi công kích xong rồi, đến lượt ta!
Môi Lục Ly mấp máy, sau đó thần binh trong tay chém mạnh một đao, một luồng sáng màu đỏ máu vụt qua, Bát Dực Ác Ma thoáng chốc bị nổ bay ra ngoài. Ngực bị chém rách, ngũ tạng lục phủ ở bên trong đều bị chém nát.
- Chết đi!
Lục Ly giơ tay lại chém ra một đao, Bát Dực Ác Ma này không chịu nổi nữa, thoáng chốc bị chém thành hai khúc. Lục Ly nhìn một cái, trong lòng khe khẽ thở dài, lần này thiên kiếp khiến Thần Lực, lực phòng ngự, linh hồn, tốc độ của hắn đều tăng lên nhiều, nhưng sức tấn công không nâng cao bao nhiêu, xấp xỉ với ban đầu.
Xoẹt!
Đang lúc Lục Ly âm thầm cảm khái thì bầu trời bên trái vang tiếng rít chói tai, một móng vuốt biến đột nhiên hiện ra giữa hư không, nhanh như tia chớp chộp về phía Lục Ly. Phía sau móng vuốt bén là đôi mắt như mặt trăng máu, khiến người nhìn tim đập nhanh hoảng loạn.
“Thập Dực Ác Ma!”
Trong lòng Lục Ly căng thẳng, hiện tại hư không họa trận đã muộn rồi, Lục Ly hoặc là tránh né rút đi, hoặc là tử chiến.
Lục Ly trầm ngâm giây lát, hắn không có tránh né, hắn chuẩn bị dùng thân thể đỡ công kích của Thập Dực Ác Ma. Dù sao hắn đã không cách nào phi độ hư không chạy trốn, không bằng thử xem có thể giết Thập Dực Ác Ma này không?
Lục Ly điên cuồng điều động lực lượng lôi điện trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo trên cơ thể, khiến lực lượng lôi điện rót toàn thân, giơ chiến đao Hàn Phong chém mạnh về phía trước bên trái.
Cùng lúc đó, Hư Không Trùng chen chúc lao ra khỏi người Lục Ly, ập hướng Thập Dực Ác Ma càng lúc càng gần.
- Chết!
Thập Dực Ác Ma do dự giây lát, cuối cùng vẫn là lựa chọn công kích. Hắn căn bản không tin Lục Ly có thể chống cự công kích của mình, cũng không tin những con sâu này có thể giết chết hắn, hắn chuẩn bị đánh cuộc một phen.
Chỉ cần giết chết Lục Ly là có thể bình định Thần Giới!
Xoẹt!
Móng vuốt bén của Thập Dực Ác Ma cũng có dòng khí màu đen vòng quanh, nhưng trong móng vuốt lấp lóe ánh sáng màu vàng sậm, Lục Dực Ác Ma, Bát Dực Ác Ma khác không có loại ánh sáng này.
Lục Ly không có tránh né, cho nên móng vuốt thoáng chốc chộp trúng ngực của hắn, chiến đao Hàn Phong thì chém mạnh vào đầu Thập Dực Ác Ma, vạn Hư Không Trùng cũng chen chúc đi vào thân thể của Thập Dực Ác Ma.
Bùm!
Vang tiếng nổ trầm đục, người Lục Ly bị đánh bay đi, làn da trước ngực bị xoắn nát, xương sườn cũng bị nghiền gãy một khúc. Ngược lại bên Thập Dực Ác Ma, Chân ý Sát Đế của Lục Ly đừng nói là giết chết hắn, thậm chí không để lại một vết trầy, chỉ đánh hắn lùi mấy trăm trượng.
- A... !
Vang tiếng kêu kinh ngạc, Thập Dực Ác Ma trên mặt tràn ngập chấn kinh ngạc nhiên, sức mạnh công kích của hắn lớn như vậy mà không cách nào một chiêu giết chết Lục Ly? Hắn từng chộp chết rất nhiều Chí Tôn Thần Giới.
Lúc trước Lục Ly còn là siêu cấp đại năng Thần Giới, biến mất một khoảng thời gian, hiển nhiên mới đột phá Chí Tôn Thần Giới.
Mới đột phá Chí Tôn Thần Giới mà có thể chống cự công kích của hắn? Chỉ dùng thân thể chống cự? Cho dù Tả Khâu Lộ cũng không dám lấy cơ thể đỡ móng vuốt bén của hắn, trên móng vuốt có Ác Ma nguyên lực!
- Tuyệt!
Lục Ly thì siêu hưng phấn, thân thể của hắn quả nhiên không có khiến hắn thất vọng, tuy rằng bị thương, lại thành công ngăn trở công kích của Thập Dực Ác Ma.
Tức là, Lục Ly có vốn liếng đánh nhau trực diện với Thập Dực Ác Ma, chỉ cần Thập Dực Ác Ma không thể giây giết hắn, vậy thì hắn có chút hy vọng thắng.
Vèo!
Thập Dực Ác Ma ngây ra một lúc rồi bay nhanh đến, Lục Ly tự nhiên không dám khiến Thập Dực Ác Ma tiếp tục công kích, nếu không thì liên tục bị trảo vài cái, hắn cũng sẽ chết. Hắn vội vàng ra lệnh cho mẫu trùng, Hư Không Trùng ở trong người Thập Dực Ác Ma lập tức bắt đầu gặm cắn.
- A!