Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đáng tiếc!
Khả năng cảm giác của Lục Ly rất biến thái, cũng đặc biệt cẩn thận, về sau mỗi lần đều đổi phương hướng công kích. Có khi truy tung đại quân Ác Ma, có khi đi đằng trước chặn đường, có khi công kích từ hai cánh trái phải.
Hơn nữa Lục Ly tuyệt đối sẽ không tới quá gần đại quân Ác Ma, bình thường cách trăm vạn dặm liền thả ra Hư Không Trùng. Tốc độ của Hư Không Trùng rất nhanh, dễ dàng đuổi theo kịp đại quân Ác Ma.
Thật ra tự Lục Ly cũng nảy ra hoài nghi, tại sao Vưu Tinh Đại Đế không phân binh, hắn suy nghĩ một hồi thì ra một kết luận.
Vưu Tinh Đại Đế không chết tâm, tìm đủ mọi cách tru sát hắn, đại quân không phân tán thì Lục Ly đành đuổi theo đại quân Ác Ma. Vưu Tinh Đại Đế còn hy vọng đánh chết hắn, nếu đại quân phân tán, Thần Giới lớn như vậy, Lục Ly lúc thì giết bên này một ít, khi thì giết bên kia một ít, Vưu Tinh Đại Đế muốn tìm được hắn liền khó khăn.
Ba Thập Dực Ác Ma đều ở trong đại quân, đây là Lục Ly thông qua Hư Không Trùng cảm ứng được tình huống, Vưu Tinh Đại Đế thường mang theo hai Thập Dực Ác Ma khác truy sát hắn. Cho nên Lục Ly không suy nghĩ nhiều, nhưng càng thêm cẩn thận.
Hôm nay, trong Hỏa Vũ Phủ, Lục Ly đang chuẩn bị đi truy tung đại quân Ác Ma, đi qua một sơn cốc thì hắn đột nhiên cảm giác được có gì kỳ lạ, bởi vì trong sơn cốc có tiếng đàn cầm.
Lục Ly đi ngang qua bên ngoài sơn cốc, cách sơn cốc một khoảng cách, hắn lập tức lướt vào trong sơn cốc, đồng thời thả ra rất nhiều Hư Không Trùng, vẻ mặt đề phòng.
Thần niệm của hắn lặng lẽ tìm kiếm, rất nhanh hắn trợn trắng mắt, có chút câm nín.
Trong sơn cốc còn có một ít kiến trúc, nhưng rất nhiều đều bị hủy. Rất rõ ràng sơn cốc này trước kia là trang viên tư nhân của một đại gia tộc, cảnh vật khá đẹp, nhưng giờ phút này không có hơi người, rất nhiều kiến trúc bị hủy, trông hơi hoang tàn.
Giờ phút này, trên bãi cỏ cạnh ao nước nhỏ trong sơn cốc này, một nữ nhân xinh đẹp đang đàn tấu tranh cổ, bên cạnh nữ nhân là một thành bảo nghiêng đổ. Nhan sắc đẹp tuyệt trần và cảnh tượng tàn phá hình thành đối lập rõ rệt.
Vèo!
Lục Ly bay vọt tới, vào trong sơn cốc, đáp xuống mặt cỏ. Nữ nhân không nhìn Lục Ly, tiếp tục nhắm mắt nhàn nhã đánh đàn. Từ góc độ của Lục Ly có thể thấy nửa bên mặt như ngọc của nữ nhân, và cả đường cong khoa trương.
Lục Ly không nói chuyện, ở bên cạnh ngồi xếp bằng, lấy một ly rượu ra từ trong chiếc nhẫn, vừa nghe đàn vừa ngắm mỹ nhân, vừa uống rượu ngon, rất là thích ý.
Nữ tử tự nhiên là Lăng Thanh Diễn, nếu Lăng Thanh Diễn đến bên này, vậy bốn phía chắc chắn bị thám báo tra xét rất nhiều lần. Cho nên Lục Ly hoàn toàn không lo lắng có Ác Ma ẩn nấp, gần đây truy tung có chút vất vả, nghe nhạc vừa lúc thả lỏng.
Một bài nhạc chấm dứt, rèm mi dài run nhẹ, khóe môi Lăng Thanh Diễn cong lên nụ cười tuyệt trần, khẽ nói:
- Ngươi thoải mái nhỉ, không sợ bản vương bị Ác Ma khống chế, thoáng chốc ăn thịt ngươi?
- Ha ha!
Lục Ly lấy ra bình rượu và ly, rót một ly rượu đưa cho Lăng Thanh Diễn nói:
- Bị đại mỹ nhân như Yến Vương ăn thì làm quỷ cũng phong lưu.
- Hi hi hi!
Lăng Thanh Diễn phát ra tiếng cười phóng đãng, sóng mắt đa tình liếc Lục Ly, khiến lòng hắn lâng lâng.
Lăng Thanh Diễn nhấp một ngụm mỹ tửu, nói:
- Tiểu nam nhân, không ngờ rằng ngươi trừ sức chiến đấu cường đại, thần thông thủ đoạn rất nhiều ra, thuật dụ gái cũng lợi hại lắm.
Bộ dạng quyến rũ của Lăng Thanh Diễn khiến Lục Ly nhớ đến một người, Yên phu nhân ở Đấu Thiên Giới. Đồng dạng đều là thục nữ, đều phóng đãng bất ky, một ánh mắt, một động tác, thậm chí tiếng nói chuyện, không có chỗ nào là không dụ dỗ nam nhân.
Nữ nhân này toàn thân đều là vũ khí, vô hình chinh phục nam nhân, muốn cho nam nhân biến thhành thần tử dưới gấu váy của nàng.
Đương nhiên, Lăng Thanh Diễn lợi hại hơn Yên phu nhân nhiều, Yên phu nhân chỉ dựa vào bề ngoài, Yến Vương này phỏng chừng tu luyện thần thuật chuyên về mặt này, hơn nữa nàng chẳng những có sức chiến đấu cường đại, còn là vị tôn của Yến Vương, là cường giả đứng đầu nhất Thần Giới.
Dưới vầng sáng như vậy khiến nàng càng hấp dẫn hơn, sẽ khiến nam nhân sản sinh dục vọng chinh phục mãnh liệt. Nhưng dưới tình huống bình thường, e rằng không cách nào chinh phục nữ nhân này, ngược lại bị nữ nhân này chinh phục, bị nàng nắm mũi dẫn đi...
Biệt danh Xà Mỹ Nhân không phải để gọi chơi.
Chín Thần Vương, Lăng Thanh Diễn lần này đi ra có thể đại biểu chín Thần Vương, đủ thấy thủ đoạn của nàng.
Khóe môi Lục Ly cong lên, đung đưa ly trong tay, nói:
- Khiến Yến Vương chê cười, chủ yếu là Yến Vương quá xinh đẹp, rất có sức hấp dẫn, không kiềm được khiến người sinh lòng ái mộ, cam lòng trở thành thần tử dưới váy.
- Phụt!
Lăng Thanh Diễn phì cười, phong tình vạn chủng lườm Lục Ly một cái, nói:
- Trong lòng ngươi như giếng cổ không dao động, hô hấp và nhịp tim không thay đổi chút nào, việc này chứng minh ngươi không có ý tưởng gì với ta. Là thiếp thân không đủ tư sắc, hay vì tiểu nam nhân nhà ngươi đã tu luyện đến cảnh giới thánh nhân, không ăn khói lửa trần gian?
- Cũng không phải, cũng không phải!
Lục Ly bãi khoát tay nói:
- Ta thưởng thức Yến Vương là từ trong tâm chứ không phải bề ngoài. Ở trong lòng ta, Yến Vương tựa như tiên tử, chỉ có thể nhìn từ xa, không dám có một chút lòng khinh nhờn, cho nên ta gắng hết sức kiềm chế dục vọng trong lòng!
- Hi hi hi!
Lăng Thanh Diễn phóng đãng cười to, hơn nửa ngày mới dừng lại, nâng ly hướng Lục Ly, nói:
- Tiểu nam nhân, sức chiến đấu của ngươi có phải là đệ nhất Thần Giới hay không thì ta không biết, nhưng bản lĩnh mở to mắt nói bừa tuyệt đối là đệ nhất, Thanh Diễn bái phục!
Lục Ly bình tĩnh như không nâng ly lên:
- Yến Vương quá khen!!!
Lăng Thanh Diễn nói đúng, hắn quả thực mở to mắt nói bừa, hắn không dám động lòng với nữ nhân này.
Đã nổi tiếng thì không thể nào là thùng rỗng kêu to, Xà Mỹ Nhân này nổi tiếng như cồn, thủ đoạn chắc chắn nghịch thiên. Lục Ly không muốn trở thành nô lệ dưới váy của nàng, bị nàng điều khiển.