Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thí dụ như Lục Ly trộm đi thành Thần Tượng, tiếp đó Vưu Vượng và Vưu Tinh đến thì có thể phá vỡ thành Thần Tượng trong tích tắc, tóm trọn ổ đa số cường giả Thần Giới.
Vưu Vượng biết U Yến Chi Địa có thiên địa thần trận, hiện tại đa số nhân tộc đều ở bên kia, còn có tám Thần Vương, nếu nhờ cậy thiên địa thần trận đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất rắc rối lớn.
Có ma hóa Lục Ly hay không đều không sao cả, Vưu Tinh Đại Đế không giết Lục Ly, nhưng Vưu Vượng sẽ giết. Vưu Vượng không giết được thì để Ác Ma khác giết. Còn về tha cho một số nhân tộc thì không khó, những nhân tộc này đều là nô lệ, muốn giết kiểu gì chả được, khống chế kiểu gì đều đơn giản.
Vưu Vượng suy nghĩ một hồi gật đầu nói:
- Việc này ta không cách nào làm chủ, cần đợi Đại Đế lại đây, mười ngày nữa Đại Đế mới có thể lại đây. Trong mười ngày này nếu ngươi dám xằng bậy, bổn tọa lập tức diệt sát các ngươi!
- Mười ngày? Tốt!
Lục Ly nhẹ gật đầu, đi đến bên cạnh Lăng Thanh Diễn, ngồi xếp bằng chữa thương. Vưu Vượng rõ ràng nói dối, đại quân Ác Ma đã đi vào Tinh Sa Phủ, nếu Vưu Tinh Đại Đế bỏ lại đại quân Ác Ma đến đây, tối đa cũng chỉ mất ba ngày. Cho dù mang theo đại quân Ác Ma lại đây, phỏng chừng mất bảy, tám ngày là cùng, không thể nào cần mười ngày lâu như vậy.
Vưu Vượng đi vào trong thành bảo, thông qua thủ đoạn đưa tin đặc biệt liên hệ Vưu Tinh Đại Đế, Lục Ly trầm tư. Dựa theo hắn tính toán, Vưu Tinh Đại Đế rất có thể sẽ bỏ lại đại quân một mình tiến đến. Tối đa giữa đường bỏ đại quân, tức là hắn nhiều nhất chỉ có thời gian ba, bốn ngày.
Hắn nhất định phải tranh thủ trong vòng ba, bốn ngày hoặc là đánh chết Vưu Vượng, hoặc là phá vỡ đại trận!
Nếu không thì Vưu Tinh Đại Đế đến, hắn cũng chỉ có hai loại kết cục, thứ nhất trở thành nô lệ của Vưu Tinh Đại Đế, thứ hai là cùng chết với Lăng Thanh Diễn. Dù là loại kết cục nào đều không đẹp, Thần Giới có lẽ sẽ hủy diệt, vô số người trong Thần Giới sẽ chết, một số người trở thành nô lệ.
- Hộc hộc!
Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, hắn quay đầu nhìn Lăng Thanh Diễn ở bên cạnh, nhìn sắc mặt nhợt nhạt của mình, hắn khẽ mỉm cười:
- Ta có chút hối hận, lần trước tại sao không cho nàng thị tẩm?
- Phụt!
Lăng Thanh Diễn bó tay, bật cười, đã lúc nào rồi Lục Ly còn nghĩ việc này? Nhưng lời nói của Lục Ly khiến Lăng Thanh Diễn thoáng chốc trầm tĩnh lại, mấy ngày này trong lòng mù mịt thoáng chốc tan biến hết.
Lăng Thanh Diễn dựa vào vai Lục Ly, môi mấp máy truyền âm:
“Chỉ cần có thể sống ra ngoài, ta nguyện ý làm tình nhân của ngươi suốt đời, đêm đêm thị tẩm cho ngươi!”
“Tình nhân?”
Lục Ly buồn cười, nhưng nghĩ đến Lăng Thanh Diễn là Yến Vương, chắc chắn không thể quang minh chính đại trở thành nữ nhân của hắn, không thì làm sao thống soái quần hùng? Hắn vươn tay vuốt khuôn mặt Lăng Thanh Diễn, thâm tình chăm chú nhìn nàng, nghiêm trang nói:
“Đêm đêm thì không được, thân thể của ta sẽ bị vét sạch, tối đa hai đêm một lần.”
“Xì!”
Lăng Thanh Diễn liếc xéo Lục Ly, quyến rũ tự nhiên, nàng suy nghĩ một hồi rồi bảo:
“Lục Ly, lúc trước ta chỉ muốn dụ dỗ ngươi, giữ gìn ích lợi cho mạch Yến Vương ta. Hiện tại ta phát hiện là thật lòng thích ngươi, nếu như có thể được đến sủng hạnh của ngươi, dù ta chết cũng không tiếc nuối.”
“Ha ha ha!”
Lăng Thanh Diễn chân tình thổ lộ, Lục Ly không biết là thật hay giả, nhưng tâm trạng tốt lên rất nhiều. Hắn vỗ vai Lăng Thanh Diễn, đưa qua một ánh mắt tự tin, sau ngồi xếp bằng bắt đầu chữa thương.
Hắn chữa thương là thứ yếu, chủ yếu nhất là tìm biện pháp phá cục. Huyết Linh Nhi ở lòng đất tra xét, nhưng không gửi về tin tức gì, Lục Ly ngẫm nghĩ còn cần dựa vào chính mình.
Tri thức về pháp trận của Huyết Linh Nhi rất mạnh, nhưng nàng dù sao không phải loài người, không có tư duy của loài người, nhiều lúc dễ dàng đi vào ngõ cụt.
Lục Ly khép mắt lại, trong đầu hiện ra một bức tranh, tranh do vô số sợi chỉ đỏ cấu thành, những sợi chỉ đỏ bện thành một tấm lưới, một tấm thiên la địa võng, một Huyết Ma Đại Trận.
Lục Ly đã tra xét rõ ràng, Huyết Ma Đại Trận này trừ những sợi chỉ đỏ ra không có bất cứ trận thạch cùng trận cơ, tất cả của Huyết Ma Đại Trận dựa vào sợi chỉ đỏ hợp thành.
“Dùng máu cường đại cưỡng bức ngưng tụ ra thiên địa trận văn? Nhờ cậy lực lượng thiên địa vây khốn kẻ địch?”
Trong đầu Lục Ly dần hiện ra một ý nghĩ, đại trận này nhất định phải nhờ cậy lực lượng thiên địa, nếu không thì không thể nào có uy lực lớn như vậy. Muốn mượn lực lượng thiên địa thì phải xây dựng đại trận, xây dựng đại trận thì phải có trận văn, trận thạch, trận cơ, trận nhãn vân vân.
Huyết Ma Đại Trận không có trận thạch, trận cơ, trận nhãn, chỉ có một số sợi chỉ đỏ, những sợi chỉ đỏ có thể xem thành là trận văn. Nhưng những sợi chỉ đỏ không phải trận văn bình thường mà ngưng tụ từ máu tiên của một Thập Dực Ác Ma, Thập Dực Ác Ma đó hy sinh bản thân vì trận này, thân thể và lực lượng cường đại đều hòa vào trong sợi chỉ đỏ.
Trầm tư giây lát, Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi, ngươi không thể dung hợp vào những sợi chỉ đỏ này rồi thay đổi trận văn sao?”
Huyết Linh Nhi rất nhanh đáp lại:
“Không thể, những sợi chỉ đỏ này rất kỳ lạ, nếu xúc tu của ta tới gần sẽ bị chúng ăn mòn, ta căn bản không dám tới gần sợi chỉ đỏ!”
“Phiền thật.”
Phá trận hoặc là phá vỡ trận cơ, hoặc là hủy đi trận nhãn, hoặc là thay đổi trận văn. Hiện tại trận cơ cùng trận nhãn đều không có, trận văn thì Huyết Linh Nhi cùng Lục Ly đều không dám đụng chạm, đại trận này làm sao có thể phá đây?
“Hưm?”
Ngồi xếp bằng giây lát, Lục Ly phát hiện Thần Lực của chính mình xuất hiện vấn đề, một phần Thần Lực mất kiểm soát tự chạy. Hơn nữa những Thần Lực này hoàn toàn thay đổi thuộc tính, giống như trong dòng sông trong vắt đột nhiên có nước đục.
Trên người Lục Ly tràn ngập hơi thở Ác Ma, hắn mở mắt ra, trong con ngươi xuất hiện màu đỏ máu. Trong thành bảo phương xa, Vưu Vượng luôn quan sát Lục Ly, phát hiện khác lạ trong cơ thể của Lục Ly thì hắn nhếch mép cười nhạt.