Bước đến truyền tống trận ngoài quảng trường, Bạch Hạ Sương sớm đã đứng đợi, cùng đứng đợi ở đây còn có sáu người trẻ tuổi, đều chừng mười tám mười chín tuổi.
Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện đều là Hồn Đàm Cảnh, hơn nữa còn có ba người trên cổ có huyết mạch ấn ký, tất cả đều là ấn ký màu xanh, huyết mạch ngũ phẩm.
- Để uẩn Bạch gia quả nhiên cường đại.
Lục Ly âm thầm cảm khái, Thiên Ngục lão nhân hùng bá Thiên Đảo Hồ hơn hai nghìn năm, vô số tài nguyên rèn đúc nên Bạch gia đỉnh thịnh như hiện tại.
Sáu người trẻ tuổi này đều mặc hoa phục, làn da trắng nõn, khí độ bất phàm, nhìn thấy Bạch Thu Tuyết đều lộ ra thần sắc cung kính. Chẳng qua khi thấy được Lục Ly, thần sắc mấy người bỗng chốc lạnh xuống.
- Xem ra Bạch Hạ Sương nói xấu về ta với bọn họ, đám công tử Bạch gia này đều có vẻ chẳng chào đón gì ta cả.
Lục Ly âm thầm lắc đầu, hai tỷ muội Bạch Hạ Sương là hai vị tiểu thư địa vị cao nhất Bạch gia, những người này sợ rằng đều lấy hai bọn họ làm đầu. Lục Ly trêu chọc Bạch Hạ Sương, những người này tự nhiên chẳng việc gì phải khách khí với hắn.
- Lục đảo chủ, sáu vị này đều là thiếu gia trực hệ của Bạch gia chúng ta, lát nữa ta sẽ lần lượt giới thiệu với ngươi.
Bạch Thu Tuyết quay đầu nhẹ giọng nói với Lục Ly, khiến hảo cảm của Lục Ly với nàng lại càng tăng nhiều, so với Bạch Hàn Sương, khí độ và lòng dạ của nha đầu này không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
Chín người tiến vào truyền tống trận, một trận bạch quang hiện lên, chúng nhân đã xuất hiện trên bãi đất trống dưới chân núi, ánh mắt đám người chờ sẵn nơi đó lập tức sáng lên.
- Gặp qua Tuyết tiểu thư, Sương tiểu thư, Ảnh công tử, Đồ công tử, Vanh công tử...
Mấy người lập tức bước lên hành lễ chào hỏi, chẳng qua khi nhìn thấy Lục Ly, rất nhiều người lại mơ hồ, vị này... không quen a, là công tử Bạch gia ư?
- Lục Ly...
Hứa Phương Phỉ kinh hô, sao Lục Ly lại ở cùng một chỗ với công tử tiểu thư Bạch gia? Bạch Thu Tuyết thấy mọi người đều nhìn chằm chằm Lục Ly, bèn cười lên giải thích nói:
- Chào chư vị, vị này là Lục đảo chủ, lần này sẽ cùng theo chúng ta tiến vào mộ Long Đế.
- Hừ!
Chiếc nhẫn trong tay Bạch Hạ Sương sáng lên, một chiếc chiến xa màu tím xuất hiện, nàng khẽ kêu:
- Việc này không nên chậm trễ, lên đường thôi, trước đi vào thành truyền tống đến Hắc Nha Đảo, sau đó trực tiếp tới Luyện Ngục Nhai.
Bạch Hạ Sương bước lên chiến xa màu tím, quay sang Bạch Thu Tuyết nhìn một cái, kẻ sau đành chịu đi lên, chiến xa lập tức phá không mà đi, thoáng chốc đã tan biến ở phương xa.
Chúng nhân rất tự giác, sáu tên đệ tử trực hệ Bạch gia lên một chiếc chiến xa, lại chỉ là chiến xa bình thường, mặt trước được kéo bởi hai thớt thần câu, lao nhanh mà đi.
Các công tử tiểu thư còn lại lần lượt lên chiến xa của mình, đi vào trong nội thành, Lục Ly chỉ còn biết đành chịu đi lên chiếc chiến xa được Bạch quản sự bố trí, cùng theo bôn tẩu vào thành.
Bạch quản sự không đi theo, ngược lại đứng ở bên cạnh truyền tống trận, tựa hồ đang chờ người nào.
Một nén hương sau, truyền tống trận phát sáng lên, Yên phu nhân đi ra, Bạch quản sự vội vàng khom lưng dẫn Yên phu nhân lên một chiếc chiến xa lộng lẫy.
Chiến xa cũng chạy vào trong thành, chiến xa vừa vào thành, trên quảng trường trong thành liền sáng lên từng đạo quang mang xung thiên. Bạch quản sự vén rèm lên nhìn một cái nói:
- Phu nhân, các nàng đi Hắc Nha Đảo.
Yên phu nhân nhắm mắt ngồi ở trên giường, khẽ gật đầu không nói gì, Bạch quản sự suy nghĩ một lát rồi cau mày nói:
- Phu nhân, lần này có phải gia tộc lỗ mãng quá không? Bên trong mộ Long Đế kia cơ quan trùng trùng khắp nơi đều là cấm chế, nếu hai vị tiểu thư xảy ra chuyện...
- Ngươi thì biết cái gì?
Yên phu nhân mở mắt nói:
- Không buông tay, chim ưng con vĩnh viễn sẽ không giương cánh. Ba đại Vương tộc đều phái ra con em tôn quý nhất của mình, Bạch gia chúng ta há lại có thể yếu thế? Hơn nữa, có Lục Ly đi cùng, hẳn không ra được đại sự gì đâu.
- Ách?
Bạch quản sự tưởng là nghe lầm, chớp chớp mắt hỏi:
- Phu nhân, ngươi nói không sai đấy chứ? Lục Ly chỉ là Thần Hải Cảnh hậu kỳ a?
Bạch gia phái tám tên Hồn Đàm Cảnh, trong đám đệ tử trẻ tuổi Thiên Đảo Hồ đi theo cũng có chín tên Hồn Đàm Cảnh, một tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ như Lục Ly, đi theo chẳng qua là mệnh làm người hầu, giờ Yên phu nhân lại nói có Lục Ly đi cùng, hẳn sẽ không xảy ra chuyện...
- Ngươi không hiểu.
Yên phu nhân lắc đầu nói:
- Chuyến đi mộ Long Đế lần này điều quan trọng nhất không phải cảnh giới, bằng không cần gì phải hạn chế võ giả hai mươi tuổi trở lên không được tiến vào? Có thể sống sót ở trong hiểm địa này, một là phải xem trí tuệ, hai là phải xem lịch duyệt và kinh nghiệm, ba là cần nhờ dũng khí, bốn là may mắn.
- Lục Ly một đường từ trong huyết lộ giết đi ra, nhiều lần gặp nạn đều vẫn có thể phá cục sống sót. Tốc độ tu luyện và quật khởi nhanh như thiểm điện, đây là người có đại khí vận, Sương nhi và Tuyết Nhi có hắn nhìn vào, không xảy ra chuyện được.
Hắc Nha Đảo nằm ở mặt bắc Thiên Đảo Hồ, là một hòn đảo cấp bốn, thuộc khu vực khống chế của Đinh gia, một gia tộc tứ phẩm.
Trên quảng trường Hắc Nha Thành đứng đầy người, Đại trưởng lão Đinh gia dẫn theo một đám trưởng lão công tử sớm chờ đợi sẵn.
Ông!
Quang mang xung thiên chớp sáng, hơn hai mươi thân ảnh hiện lên trong truyền tống trận, Đại trưởng lão Đinh gia Đinh Quế vội vàng dẫn người nghênh đón, cười chắp tay nói:
- Đinh Quế phụng mệnh tộc trưởng đến đây nghênh đón Thu Tuyết Hạ Sương tiểu thư và chư vị công tử tiểu thư.
Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương khẽ gật đầu, trường diện thế này các nàng gặp nhiều. Hai người dẫn chúng nhân bước ra bên ngoài, Bạch Hạ Sương thay mặt hàn huyên mấy câu, sau đó trực tiếp nói thẳng:
- Đại trưởng lão, chúng ta gấp gáp đi Luyện Ngục Nhai, không quấy rầy các ngươi nữa, làm phiền thay ta vấn an Đinh gia gia.