Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2372 - Chương 2359: Trúng Kế

Bất Diệt Long Đế Chương 2359: Trúng kế

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong đầu Lục Ly hiện lên ý niệm này, nhưng giờ đang ở ngoài thành, hắn cũng không có thời gian nghĩ nhiều. Tả Khâu Lộ đã phóng vào trong thành, hắn chỉ có thể đuổi theo.

- Địch tập kích!

Một thanh âm bén nhọn vang lên, cường giả Ác Ma rốt cuộc phát hiện ba người Lục Ly. Tả Khâu Lộ hiển lộ thân hình, lập tức phóng ra, lớn tiếng rống giận:

- Người chắn ta đều phải chết!

Tả Khâu Lộ phóng ra chiến kích, trên chiến kích phun ra khí mang mấy trăm trượng, trên khí mang lóng lánh hai loại hào quang đen xanh. Hắn tùy tay đảo lên tường thành, mấy trăm Ác Ma bị hắn chém ngang.

- Mạnh thật!

Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện khí mang Tả Khâu Lộ phát ra còn có thể cắt nhỏ không gian thành khe. Đây cũng không phải là khe bình thường, giống như một thanh chiến đao sắc bén đảo qua người, trên mặt người nọ dường như không có gì, nhưng đã bị chém đôi, nhìn không thấy dấu vết…

Lạc Quản cũng ra tay, trong tay nàng xuất hiện một thanh trường cung màu bạc, nàng bắn ra một tiễn. Một tiễn kia chia đôi giữa không trung, biến thành mấy ngàn mũi tên dài, tự do tập trung vào công kích của Ác Ma. Một chiêu phóng ra, mấy ngàn Ác Ma đều bị công kích. Tuy không có một chiêu diệt sát mấy ngàn Ác Ma, nhưng đã có mấy trăm Ác Ma bị đâm chết.

Tả Khâu Lộ có uy thế khó đỡ, nhảy nhanh vào trong thành, Lạc Quản theo sát. Sau đó, Lục Ly đến cuối cùng.

Lục Ly không phóng thích công kích quá mạnh, chỉ phóng ra Sát Đế Chân Ý, đồng dạng một chiêu đi qua là chém chết một vùng. Ác Ma trong thành rất nhiều, đông đúc, như một tổ kiến.

Ba người nhảy hết vào trong thành, thảnh trì này rất lớn, chiếm ngàn dặm, Ác Ma trong thành nhiều đếm không xuể, dù sao, nơi thần niệm đảo qua đều là Ác Ma.

Tả Khâu Lộ xông lên trước nhất, hướng thẳng đến trung ương. Vưu Tinh Lão Ma không có ở trong thành, Lục Ly ở đây cũng không có kiêng kị gì. Hơn nữa, hắn nhìn đầu người treo ngoài thành, cũng hơi không áp chế nổi nổi giận trong lòng. Cho nên giết người có chút điên cuồng, nhìn thấy trong thành nhiều Ác Ma như vậy, cũng không lười quản, giết thẳng một đường, phóng đi phủ thành chủ.

- Có hơi không thích hợp…

Lục Ly tương đối bình tĩnh, bởi vì ở Tinh Sa Thành từng bị chơi một lần, hắn trở ra thì tra xét xung quanh. Hắn phát hiện mặc dù Ác Ma bên trong hơi kinh hoảng nhưng cũng không có dấu hiệu chạy loạn.

Mặt khác… hắn ngửi thấy trong thành có mùi máu tươi nhàn nhạt.

Theo tình hình chung, ở trong thành ngửi thấy mùi máu tươi cũng thật bình thường, dù sao nơi này từng tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành. Nơi này đều là Ác Ma, thường xuyên giết ma nô hay võ giả nhân loại cũng là bình thường.

Nhưng Lục Ly lại cảm thấy không bình thường. Bởi vì Ác Ma đã chiếm lấy tòa thành trì này rất lâu, cho dù tàn sát nhiều người, mùi máu tươi đã sớm biến mất. Bên trong thành cũng không có thi thể Nhân tộc, một khi như vậy, mùi máu tươi này đến từ đâu?

- Không đúng!

Lục Ly dùng thần niệm đảo quanh thành, khi hắn đảo lên người một Bát Dực Ác Ma, chợt phát hiện vấn đề. Trên mặt Bát Dực Ác Ma này không có vẻ kinh hoảng gì, ngược lại khóe miệng lộ ra vẻ đùa cợt. Hắn gầm lên:

- Phủ chủ, tông chủ, có tình huống.

- Hả?

Tả Khâu Lộ nghe thấy lời Lục Ly, giật mình, sau đó không để ý điều gì, trong tay xuất hiện một thiết cầu màu đen, thiết cầu như lưu tinh phóng ra ngoài thành. Hắn lại trực tiếp chạy thoát.

Lục Ly và Lạc Quản sợ run, hai người phóng lên, muốn xông lên trời cao bỏ trốn.

Vù vù!

Ngay lúc này, dưới thành trì sáng lên quang mang chói mắt. Vô số huyết tuyến tụ tập bốn phương tám hướng, sau đó ngưng tụ thành một cột sáng. Cột sáng phóng lên tận trời, tập trung vào Lục Ly và Lạc Quản.

Hào quang huyết sắc này khiến trong linh hồn của Lục Ly và Lạc Quản truyền ra cảm giác nguy cơ trí mạng, một khí tức khủng bố đến cực hạn truyền đến từ trong cột sáng huyết sắc. Trong đầu Lục Ly và Lạc Quản hiện lên một ý niệm, nếu bọn họ không né khỏi cột sáng, vậy có thể bị cột sáng này đánh chết.

Lạc Quản có một loại bí thuật, có thể thiêu đốt thần lực trong cơ thể, tăng cường tốc độ lên gấp mấy lần. Nếu nàng vận dụng bí thuật, có thể thoải mái đào tẩu.

Nhưng lúc này, nàng cũng không đào tẩu, ngược lại trong tay xuất hiện một tấm chắn màu bạc. Tấm chắn kia lóng lánh ngân quang không ngừng, biến lớn dần lên. Nàng chủ động phóng xuống dưới, phóng đến cột sáng huyết sắc, đầu nàng nâng cao, rống to:

- Lục Ly, chạy mau…

- Tông chủ!

Lục Ly kinh hô, nhưng Lạc Quản đã lao xuống, đôi mắt hắn hơi lóe lên, chỉ có thể cắn răng phóng đi phương bắc.

Bịch!

Hắn vừa mới đào tẩu ngàn dặm, một thanh âm nặng nề vang lên, thần niệm hắn quét qua, phát hiện tấm chắn trong tay Lạc Quản bị cột sáng đánh bay, sau đó nàng bị cột sáng huyết sắc bao phủ.

- Ách!

Nội tâm Lục Ly khẽ run lên, bởi vì hắn phát hiện Lạc Quản bị cột sáng huyết sắc bao phủ, máu toàn thân nàng điên cuồng bắn ra.

Nói cách khác, máu toàn thân nàng đang bị hút đi, trên mặt nàng tái nhợt không còn chút máu, thân thể nhanh chóng teo lại, giống như một quả bóng cao su xì hơi…

- Tông chủ!

Lục Ly bi thương quát to, tuy lúc trước nàng và Thần Tượng Tông có ân oán rất sâu, nhưng sau đó đã bắt tay giảng hòa. Nội tâm hắn có hơi khó chịu với Thần Tượng Tông, nhưng cảm quan với Lạc Quản này xem như không tồi.

Mọi người đều vì gia tộc mình, kỳ thật Thần Tượng Tông năm đó cũng không làm sai. Dù sao thế lực lớn phải giữ gìn ích lợi của mình, Lục Ly đụng đến lợi ích của Thần Tượng Tông, làm hạ uy danh của Thần Tượng Tông, thân là tông chủ, Lạc Quản tự nhiên phải muốn giết Lục Ly.

Lần này gặp nguy hiểm, Tả Khâu Lộ lập tức chạy trốn, Lạc Quản lại không chút do dự, vì để Lục Ly đào tẩu, chủ động chịu chết. Hai thái độ bất đồng này khiến nội tâm Lục Ly xúc động mạnh. Lúc trước bất mãn với Lạc Quản và Thần Tượng cũng hoàn toàn biến mất không còn.

- Vưu Tinh Lão Ma!

Lục Ly đứng trên trời cao, cách thành trì mấy trăm dặm, nghiến răng nghiến lợi rống to. Hắn lại lần nữa bị Vưu Tinh Lão Ma hãm hại, nếu không phải Lạc Quản giúp hắn tranh thủ chút thời gian, ai cũng không biết sẽ xuất hiện chuyện gì!

Bình Luận (0)
Comment