Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tuy hơi thở ngươi thoạt nhìn rất yếu, tim đập chậm lại, trong linh hồn vẫn an tĩnh, còn nôn ra máu, nhưng trong cơ thể ngươi cũng không bị phản phệ đến bị thương nặng. Ngươi quá không biết diễn rồi, nhưng mà... theo ta phỏng đoán, nhiều nhất nửa canh giờ, hoặc ngươi lại đánh ra ba chiêu, dược lực của ngươi sẽ hoàn toàn tiêu tán. Đến lúc đó, ngươi sẽ thật sự bị phản phệ, ngươi không chỉ hôn mê, thậm chí có thể trực tiếp chết đi, ha ha ha!
Ai...
Lục Ly bất đắc dĩ mở to mắt, Vưu Tinh Lão Ma sống mấy chục vạn năm, chiêu thức đơn giản muốn lừa gạt hắn mắc mưu quá khó khăn.
Vưu Tinh Lão Ma tuyệt đối sẽ không dễ dàng đi ra, trừ phi hắn đã chết.
- Tiểu Bạch, ta sắp chết rồi, ngươi đi nhanh đi, kiếp sau chúng ta lại làm huynh đệ!
Lục Ly mỏi mệt phất tay với Tiểu Bạch, hắn nói:
- Ngươi đi tìm một tòa núi lớn không người, tu luyện đàng hoàng. Đến lúc biến hóa làm người, một mình sống thật tốt, Lão đại, sợ là không thể cùng ngươi nữa...
“Chiu chiu!”
Tiểu Bạch sốt ruột hét to, lông mao dựng thẳng khắp người, nó chạy vòng quanh Lục Ly, đôi mắt nhỏ nhìn Thần Tượng Thành trên đầu.
Vù!
Nó đột nhiên bay vụt lên, xông lên giữa không trung, vọt xuống dưới Thần Tượng Thành, sau đó mở miệng nhỏ cắn đáy Thần Tượng Thành.
- Tiểu Bạch ngốc...
Lục Ly chua sót trợn mắt, Tiểu Bạch còn tưởng rằng Thần Tượng Thành là mệnh luân của võ giả Nhân giới sao? Cái này có thể thoải mái cắn vỡ sao? Nó làm vậy chỉ vô dụng, còn dễ dàng bị Vưu Tinh ma hóa.
Vù!
Chuyện khiến Lục Ly và Vưu Tinh Đại Đế khiếp sợ đã xảy ra, khi Tiểu Bạch cắn đáy Thần Tượng Thành, vòng bảo hộ bên ngoài Thần Tượng Thành đột nhiên sáng lên hào quang vạn trượng, hơn nữa độ sáng hào quang không thua gì khi Lục Ly công kích.
Cái này?
Thân thể và linh hồn của Lục Ly đều run rẩy, thần tình không dám tin. Tiểu Bạch chẳng lẽ thật sự có thể cắn hư Thần Tượng Thành hay sao?
Tiểu Bạch là một con linh thú thật thần kỳ.
Lúc Lục Ly vừa thu dưỡng nó, hẳn là sinh ra không bao lâu, khi đó chỉ nhỏ như vậy. Giờ đây, cường độ thân thể nó đã có thể sánh bằng Chí Tôn Thần Giới, Tiểu Bạch vẫn nhỏ như vậy.
Tiểu Bạch mới vừa sinh ra đã có thể cắn nuốt huyết khí, có thể dễ dàng cắn mệnh luân của võ giả nhân gian, còn có thể trấn áp khống chế huyền thú, thậm chí còn có thể trấn áp khống chế Thú Hoàng.
Trước kia, Lục Ly thật hoài nghi Tiểu Bạch là Thú Hoàng Chi Tử của Hàn Băng Thần Nguyên Đấu Thiên Giới, bởi vì con Thú Hoàng kia sau khi sinh con lập tức bị giết rồi. Nhưng sau đó Lục Ly kiểm tra tư liệu một phen, phát hiện con Thú Hoàng kia có bộ dạng hoàn toàn không giống với Tiểu Bạch. Hơn nữa, Tiểu Bạch cũng không có thần thông của con Thú Hoàng kia.
Cho nên, Tiểu Bạch rốt cuộc là linh thú gì, Lục Ly căn bản không thể nào biết được. Càng quái dị chính là, sau khi Tiểu Bạch đến Thần Giới này, tốc độ tăng lên rất nhanh, hiện tại thân thể có thể sánh bằng Chí Tôn Thần Giới!
Dưới tình hình chung, tình huống như Tiểu Bạch, phi thăng đến Thần Giới rất nhanh có thể biến hóa, trở thành Yêu Tộc.
Yêu Tộc có thể tiếp tục tu luyện, thậm chí có thể đạt đến chiến lực của Chí Tôn Thần Giới, tỷ như trong cửu đại Thần Vương có một Thần Vương chính là Yêu Tộc. Lục Ly thật rõ ràng điểm này, nhưng không có vạch trần thôi.
Yêu thú có thể biến hóa làm người, nhưng tu luyện cũng phi thường khó khăn. Chiến lực của Tiểu Bạch tăng lên phi thường nhanh, thậm chí còn nhanh hơn hắn, còn dễ dàng hơn hắn…
Càng mấu chốt chính là Tiểu Bạch còn chưa biến hóa!
Lục Ly từng suy đoán, nguyên nhân Tiểu Bạch chưa biến hóa có hai nguyên nhân, một là linh thú loại nó kỳ thật không thể biến hóa, cả đời đều là thú thể.
Một khả năng khác là Tiểu Bạch còn chưa trưởng thành, phải chờ tới trưởng thành mới có thể biến hóa. Hoặc là nói, chiến lực của Tiểu Bạch còn không đạt đến mức nhất định, chỉ cần đạt đến mức nhất định mới có thể biến hóa.
Nếu là loại thứ hai, vậy thật dọa người. Có lẽ sau khi tộc đàn như Tiểu Bạch biến hóa, chiến lực sẽ đến mức cực kỳ khủng bố, vượt qua Nhị Kiếp Thiên Thần, thậm chí Tam Kiếp Thiên Thần…
Đương nhiên, hết thảy đều là suy đoán của Lục Ly, cũng có thể là do Tiểu Bạch biến dị. Nếu biến dị, tình huống gì xuất hiện cũng có thể lý giải.
Giờ phút này, lực công kích khủng bố từ miệng Tiểu Bạch lại lần nữa khiến Lục Ly chấn kinh. Lực công kích của hắn khủng bố như thế, lại không sai biệt với lực cắn của Tiểu Bạch.
Tuy Tiểu Bạch cũng nuốt thần đan, nhưng răng của nó cũng quá sắc bén rồi?
Vù vù!
Hào quang Thần Tượng Thành lóng lánh không ngớt, Tiểu Bạch cắn gặm không ngừng, mỗi lần gặm cắn đều có thể sánh bằng công kích một lần của Lục Ly. Vưu Tinh Đại Đế cảm ứng năng lượng của Thần Tượng Thành không ngừng tiêu hao, hắn cũng luống cuống.
Vù vù!
Khí tức Ác Ma trong Thần Tượng Thành cuồn cuộn ra ngoài, mãnh liệt đánh lên thân thể Tiểu Bạch. Tiểu Bạch bị đập bay. Nhưng nó rất nhanh bay vụt lên, bám lên thành trì, tiếp tục gặm cắn.
- Tốt!
Trong mắt Lục Ly đều là ánh sao, hét lớn lên:
- Tiểu Bạch, làm hay lắm, tiếp tục đi!
Vù!
Thần Tượng Thành rất nhanh bay đi, khí tức Ác Ma cuồn cuộn ra, không ngừng công kích Tiểu Bạch. Nhưng tốc độ Tiểu Bạch hiện tại phi thường biến thái, có lẽ do mới vừa nuốt đan dược, tốc độ của nó còn nhanh hơn Thần Tượng Thành một chút, thoải mái đuổi theo.
Lục Ly cầm theo chiến đao Hàn Phong đuổi sát thoe. Sau đó, hắn không hề động thủ, Vưu Tinh Lão Ma nói đúng. Thân thể hắn đã phi thường hư nhược rồi, chỉ có thể phóng thích thêm vài lần công kích. Hiện tại, trông cậy duy nhất của hắn chính là đợi Tiểu Bạch cắn thành một cái lỗ, chuyện còn lại đều đơn giản.
- Báo!
Tình huống bên này rất nhanh được truyền lại cho Bàn Vũ Thấm. Bàn Vũ Thấm nghe xong, đôi mắt xinh đẹp toàn là vẻ kinh ngạc, nghĩ đã nghe lầm, dò hỏi:
- Ngươi nói con linh thú kia của Lục Ly đang gặm cắn Thần Tượng Thành sao? Hơn nữa, mức độ hào quang lóng lánh của Thần Tượng Thành không thua gì công kích của Lục Ly?
- Tiểu Bạch?
Trì Hi Nhi cũng giật mình, Tiểu Bạch nàng rất quen thuộc, tiểu linh sủng trong vô hại kia có thể lợi hại như vậy? Mặt khác, Tiểu Bạch không phải đã mất ở Uy Đế Sơn rồi sao?