Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nguy hiểm này không chỉ phát ra từ Ác Ma, mà càng phát ra từ phía Nhân tộc. Đám người Tả Khâu Lộ cố ý kéo dài thời, thật rõ ràng muốn hắn và Vưu Tinh Đại Đế lưỡng bại câu thương, bọn họ ngư ông đắc lợi. Nếu dược lực trong cơ thể Lục Ly tiêu tán hết, thân thể bị phản phệ nghiêm trọng, chiến lực của hắn đã không còn bằng ba bốn thành thời kì đỉnh phong, đám người Tả Khâu Lộ khẳng đinh tìm cơ hội giết chết Lục Ly.
Bởi vì tồn tại như Lục Ly đã phá vỡ cân bằng của Thần Giới, cướp đi quyền lợi của bọn họ.
Vù!
Một thân ảnh bay ra xa xa, Lục Ly mệt mỏi nhìn lướt qua, khóe miệng lộ tươi cười thản nhiên. Sau khi bay đến Thần Sơn, hắn mới mở miệng nói:
- Vũ Thấm, chuyện tiếp theo phải xem các nàng rồi.
- Ừm, chàng đừng quản!
Bàn Vũ Thấm hé môi, nhìn sắc mặt tái nhợt của Lục Ly, nàng cũng không nhiều lời, rất nhanh nói:
- Hiện tại, chàng có hai nơi có thể đi, một là bí cảnh, nơi đó chỉ ta biết, cho dù là cha ta cũng không biết. Một là trong hư không, ta có biết một nơi, phi thường bí mật, cơ hội bại lộ phi thường nhỏ bé.
- Bí cảnh?
Lục Ly lắc đầu, bí cảnh nối tiếp nơi U yến phỏng chừng chỉ có bao nhiêu. Một khi đám người Tả Khâu Lộ triệu tập lượng lớn thám báo tra xét, rất có thể bị phát hiện. Trong hư không thật ra là ý kiến không tồi, bởi vì hư không quá lớn, muốn tìm một người quá khó khăn.
- Đúng rồi!
Đôi mắt Lục Ly vừa chuyển, hắn nhớ tới đường hầm thời không trong hư không. Nếu có thể đi vào trong đường hầm thời không đó, có thể tuyệt đối an toàn. Thời gian trôi qua trong đường hầm thời không thật chậm, ở trong ngây ngốc mấy chục vạn năm, thương thế vẫn sẽ tốt hơn đi?
Nhưng hắn có thể kiên trì đến đó sao? Nghĩ đến trình độ suy yếu của tinh thần hiện giờ, dược lực còn sắp tiêu tán, chờ dược lực tiêu tán, sẽ có phản phệ phi thường khủng bố, đến lúc đó lập tức hôn mê, thậm chí… tử vong.
- Đi không được!
Lục Ly khẽ lắc đầu, nghĩ nghĩ nói:
- Đi nơi gần nhất, tả phỏng chừng còn có thể kiên trì một giờ!
- Đi theo ta!
Bàn Vũ Thấm thật rõ ràng tình trạng của Lục Ly, nàng chỉ phía tây nói:
- Bay bên kia, bay nửa canh giờ là được!
Vù!
Thần Sơn hóa thành một luồng lưu quang bay về phía tây, Lục Ly dọc đường đi không ngừng cắn nuốt bổ dược. Mặc kệ là bổ dược, thiên địa linh dược, dù sao ăn vào vẫn sẽ có tác dụng với thân thể, đến lúc đó có lẽ cứu hắn nửa mạng.
- Ăn vào Cửu Diệp Thần Lăng này!
Bàn Vũ Thấm lấy ra một gốc cây linh dược, giải thích nói:
- Địa Thần Dược hẳn sẽ có trợ giúp với thân thể ngươi, đây là bổ sung căn nguyên sinh mệnh!
- Được!
Lục Ly nuốt vào bụng, tùy cơ bế quan, ngồi xếp bằng luyện hóa. Thần dược này vừa vào cơ thể, hắn liền cảm giác cả người lạnh lẽo, khiến tinh thần hắn chấn động. Hắn biết đây tuyệt đối là thần dược cao cấp nhất, vội vàng vận công luyện hóa.
Chỉ là theo thời gian trôi qua, cho dù Lục Ly ăn nhiều linh dược như vậy, hắn vẫn cảm giác thân thể và linh hồn ngày càng mệt mỏi.
Nửa canh giờ rốt cuộc trôi qua, Bàn Vũ Thấm đánh thức Lục Ly, mang theo Lục Ly tiến vào một sơn động. Trong sơn động có một Truyền Tống Trận, Lục Ly nhìn lướt qua, hỏi:
- Cứ tiến đến Truyền Tống Trận?
- Đúng vậy!
Bàn Vũ Thấm gật đầu nói:
- Đây là ta tự tu kiến, không ai biết Truyền Tống Trận này sẽ truyền tống đi đâu.
Lục Ly cười miễn cưỡng, xem ra Bàn Vũ Thấm đã sớm chuẩn bị vì hôm nay. Hắn cũng không nói lời tạ ơn, ôm Tiểu Bạch tiến vào trong Truyền Tống Trận. Một luồng bạch quang hiện lên, Lục Ly xuất hiện trong sơn động. Sơn động này ở dưới nền đất, bên này còn có một Truyền Tống Trận.
- Đi!
Bàn Vũ Thấm nhìn thấy mí mắt Lục Ly sắp không mở ra được, nàng vội vàng mang theo Lục Ly tiếp tục bước vào trong Truyền Tống Trận. Sau khi truyền tống, bọn họ xuất hiện ở dưới con sông lớn, sau khi Lục Ly truyền tống đến đây, đã ở trạng thái bán hôn mê.
- Kiên trì thêm một chút!
Bàn Vũ Thấm mang theo Lục Ly tiềm hành, tiến vào một chỗ động đáy sông. Hầm ngầm này phi thường bí mật, cho dù là Chí Tôn Thần Giới bình thường sợ cũng không thể dùng thần niệm phát hiện. Vì sơn động có tồn tại ảo trận thiên nhiên.
Tiến vào trong ảo trận, nơi này xuất hiện một cửa nhỏ, Bàn Vũ Thấm nói với Lục Ly:
- Nơi này là một bí cảnh, bên trong ta đã kiểm tra, không có nguy hiểm gì. Sau khi chàng đi vào, ta sẽ hủy diệt cửa ra vào, trong đó một Truyền Tống Trận một hướng đi, có thể truyền tống ta. Lục Ly… ta cần ở ngoài ứng phó cục diện về sau, ngươi nhất định phải chống đỡ bên trong, chàng tuyệt đối không thể chết, biết không? Đáp ứng ta!
- Yên tâm đi, Lục Ly ta tuổi mèo, có… chín cái mạng!
Lục Ly sắp không mở nổi mắt, gian nan mở miệng, Bàn Vũ Thấm đưa Lục Ly vào cửa động, dặn dò Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch, chăm sóc tốt chủ nhân ngươi, bảo vệ chủ nhân ngươi đừng chạy loạn, biết không?
Vù!
Lục Ly và Tiểu Bạch tiến vào trong cửa động. Bàn Vũ Thấm đánh ra một chưởng, đánh vỡ nát cửa động. Ánh mắt nàng nhìn ra ngoài, thở dài:
- Ác Ma xem như bình ổn rồi, nhưng đối với nơi U Yến, chiến đấu sợ là mới bắt đầu!
Vưu Tinh Lão Ma đã chết, đại quân Ác Ma đang chạy tán loạn!
Một tin tức như xuân phong tản ra khắp nơi U Yến, gần mấy ngày đã truyền khắp nơi. Vô số con dân nơi U Yến đích xác nhìn thấy rất nhiều Ác Ma từ trên cao bay qua, thậm chí một ít Ác Ma còn bay lên đỉnh đầu bọn họ. Những Ác Ma này cũng không dám dừng lại, cũng không dám ma hóa những võ giả bên dưới.
Nhóm Ác Ma hoàn toàn sợ hãi, cũng không còn ham chiến nữa. Lần này xuất chinh hơn triệu Ác Ma, hơn trăm Bát Dực Ác Ma, bốn Thập Dực Ác Ma. Hiện tại, Thập Dực Ác Ma đã chết hết, Bát Dực Ác Ma chỉ còn không đến ba mươi, đại quân Ác Ma chỉ còn có hơn một ngàn vạn!
Quan trọng nhất là, Vưu Tinh Đại Đế như chủ thần trong lòng bọn họ đều đã chết trận. Tín nhiệm duy nhất chống đỡ bọn họ đã sụp đổ, đã không còn tín niệm, ai có thể tiếp tục chiến đấu.