Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhân số gấp mười, chiến lực cũng không sai biệt lắm, kết cục tự nhiên thật rõ ràng. Người phía Thần Giới bị chém chết hơn nửa, nếu đám người Tả Khâu Lộ còn không động thủ, phỏng chừng chút người còn lại rất nhanh bị chém nát như dưa hấu.
Tả Khâu Lộ vẫn không động thủ!
Hắn vẫn dẫn người tiềm hành tra xét ở phụ cận, nhưng không phát hiện ra tung tích của đám người Yến Vương, mà hắn cảm giác được chút nguy hiểm, nguy hiểm này đến thật kỳ quái, lại tồn tại chân thật.
Bởi vì không chỉ hắn, mười Chí Tôn Thần Giới còn lại cũng có thể cảm giác, còn là nguy hiểm trí mạng. Giống như trong nơi U Yến ẩn núp mấy trăm con hoang thú Vương Phẩm, bọn họ bước vào một bước, sẽ bị xé nát trong nháy mắt.
- Rời đi!
Tả Khâu Lộ nghĩ nghĩ, tuyền lệnh xuống, võ giả còn lại lập tức rút lui về sau. Tả Khâu Lộ liều chết cản lại phía sau, rốt cục thành công khiến hai trăm người rút lui. Ba trăm người còn lại vĩnh viễn bị lưu giữ nơi U Yến, phía đối phương chỉ chết trận mấy chục người…
- Nguy hiểm kia là cái gì vậy?
Tả Khâu Lộ mang theo đám người lui về sau ngàn dặm, triệu tập mọi người cùng một chỗ, hắn thấy mười Chí Tôn Thần Giới đều tỏ vẻ kinh ngạc, chỉ nhìn Tả Khâu Long hỏi:
- Các ngươi tra xét ở nơi U Yến lâu như vậy cũng không tra xét được tin tức hữu dụng gì sao? Các ngươi không phải thu mua rất nhiều nội gian sao? Những người đó đâu rồi?
- Gần như đều bị giết rồi!
Tả Khâu Long lắc lắc đầu, hắn để hai trăm người còn lại lui về mới nói:
- Ta thu mua một nội gian rất cao cấp, ta nghĩ biện pháp truyền tin cho hắn, thu thập bố trí của Yến Vương.
Nếu chỉ một người cảm thấy nguy hiểm, có lẽ Tả Khâu Lộ sẽ không để tâm. Nhưng mười một người đều cảm thấy nguy cơ trí mạng, Tả Khâu Lộ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mười một người mạnh nhất Thần Giới đều ở đây, nếu đều chết trận nơi U Yến, tứ đại thế lực siêu thần sợ cũng sẽ bị giết.
Tả Khâu Long đi liên hệ nội gian được thu mua, mọi người chỉ có thể chờ đợi ở đây. Tả Khâu Lộ an bài vài người tra xét xung quanh. Tuy không nhất định tra xét ra được gì, nhưng dù sao cũng vẫn tốt hơn ngồi chờ.
Tra xét nửa ngày, không có tin tức hồi báo nào. Nửa đêm, Tả Khâu Long trở lại, mang về tin tức khiến mọi người đều kinh nghi… Yến Vương căn bản không có bố trí gì.
Mọi người sở dĩ cảm thấy nguy cơ trí mạng, bởi vì phía này bố trí một đại trận. Đại trận này không có lực sát thương gì, cũng không thể làm suy kiệt, lại càng không phải ảo trận. Tác dụng duy nhất của đại trận này là dọa người, mọi người muốn đi vào trong đại trận sẽ cảm giác cực kỳ khủng bố, nhưng sau khi tiến vào đại trận sẽ không có cảm giác gì.
- Có loại kỳ trận quỷ dị này?
Tả Khâu Lộ khó tin, bởi vì bọn họ cũng không cảm nhận được cấm chế dao động gì. Huống chi… vì sao Tả Khâu Long và năm trăm quân sĩ kia lại không có cảm giác này? Chỉ có mười một Chí Tôn Thần Giới cảm thấy ý báo động!
Có thể nào là nội gian giả bộ làm phản? Cố ý cung cấp tin tức giả, khiến mọi người đi chịu chết?
Vấn đề là!
Mọi người từ ngàn dặm xa xôi đuổi đến đây, nếu ngay cả khai chiến cũng không dám? Chẳng lẽ mọi người cứ giằng co như vậy? Hoặc là cứ như vậy lui về Thần Giới sao?
- Chiến!
Tả Khâu Lộ trầm ngâm một lát, cuối cùng quyết tâm nói:
- Trời sáng ngày mai liền tấn công, mặc kệ có bố trí hay không, chúng ta đều phải thử một lần. Lục Ly… chúng ta phải giết chết, chúng ta đã không còn đường để lui.
Ngày hôm sau trời mới sáng, Tả Khâu Lộ truyền lệnh tiến công, lần này hắn đồng dạng để đám người Tả Khâu Long tiên phong phía trước, nhưng lần này không chia ra nữa, chỉ còn lại hai trăm người cũng không có gì để chia.
Tả Khâu Long mang đao phóng ra, mang theo hơn hai trăm người phóng xuống như mãnh hổ. Phía U Yến đã sớm có chuẩn bị, Thiên Địa Thần Trận chợt lóe lên, năm sáu ngàn người lập xông ra.
Giết!
Tả Khâu Lộ bạo rống, mang theo mười người, tuy trong lòng bọn họ vẫn có báo động trí mạng như trước, nhưng bọn họ không quản nhiều được nữa, bọn họ đã không còn đường thối lui.
Xuy xuy!
Tả Khâu Lộ cầm một thanh chiến kích, quét ngang một vòng, thoải mái giết chết hai ba trăm võ giả. Mười người kia cũng uy thế khó chống đỡ, toàn bộ phóng ra công kích, dưới mấy trăm hiệp, mấy ngàn người bị đánh chết hơn nửa!
Ô ô…
Một tiếng kèn trầm thấp vang lên, hơn hai ngàn người còn lại lập tức trốn đi như nước lũ, trong nháy mắt đã đào tẩu hết.
- Tình huống gì vậy?
Tả Khâu Lộ hiện giờ lại cảm thấy không hay, nơi U Yến không phải triệu tập mấy vạn quân đội sao? Vì sao không ngăn cản, thoải mái để bọn họ đi vào?
Khác thường tất có yêu dị!
- Đi!
Tả Khâu Lộ suy nghĩ một lát, phất tay để Tả Khâu Long mang đội tiến về trước, bọn họ theo sát phía sau, thần niệm vẫn quét nhìn xung quanh, tìm kiếm nguy cơ ẩn núp.
Không sai!
Cảm giác nguy cơ nhàn nhạt trong lòng bọn họ lúc trước vẫn không biến mất, ngày hôm qua Tả Khâu Long nói chỉ cần tiến vào nơi này, sẽ không còn cảm giác nguy cơ nữa. Nhưng bọn họ đã vào, cảm giác nguy cơ còn nồng đậm hơn trước vài phần.
Bọn họ đều là cường giả trải qua vô số lần sinh tử, phi thường nhạy cảm với cảm giác nguy cơ. Nội tâm bọn họ thật trầm trọng, nếu không phải không đường thối lui, toàn bộ người đã sớm rút lui.
Một đám người không dám tách ra, tốc độ cũng không dám quá nhanh, bay thẳng về phía bắc, thần niệm của mọi người đều tìm tòi xung quanh, da đầu hơi run lên.
Bởi vì tất cả mọi người đều bắt đầu cảm thấy được nguy cơ. Khắp nơi lại không có một người, an tĩnh đến đáng sợ. Càng không biết càng sợ hãi. Nếu biết địch nhân là cái gì, bọn họ cũng sẽ không luống cuống như vậy.
- Các nàng còn có cái gì?
Tả Khâu Lộ nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra nổi, đám người Lăng Thanh Diễn chỉ có ba Chí Tôn Thần Giới, cho dù có thể khống chết một hai hoang thú Vương Phẩm, bọn họ cũng có thể ứng đối. Chẳng lẽ các nàng khi không có thể biến ra mấy trăm Chí Tôn Thần Giới sao?
- Sương mù đang bay đến…