Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đối với chiến lực và linh hồn Lục Ly, điều này không mang đến ảnh hưởng quá lớn, đương nhiên về sau không khả năng lần nữa phục dụng đan dược tương tự, bằng không sinh mệnh nguyên khí lại bị thương, vậy thì ai cũng không cứu được hắn.
Rầm rầm rầm!
Thần Sơn một đường bay đi, phía sau là hơn vạn Lôi Long đuổi theo, Lục Ly và Tiểu Bạch đều đang không ngừng hấp thu lôi điện. Trải qua mấy tháng, Lục Ly cảm thấy nhục thân lại cường đại hơn nhiều, cụ thể cường đại đến đâu, chính bản thân hắn đều không biết. Chẳng qua hắn cảm thấy, dù mình có đứng im cho Thần Giới Chí Tôn tới giết, e là đều giết không chết.
Gần đây Tiểu Bạch một mực ngủ say, không biết là bởi vì hấp thu quá nhiều lực lượng lôi điện cần thời gian tiêu hóa hay là nguyên nhân nào khác, chỉ biết đoạn thời gian này mãi không thấy tỉnh dậy lần nào.
Thời gian tiếp tục trôi đi, rất nhanh lại qua chín ngày, khi Lục Ly định trời sáng liền đi xuống, chợt ngọc giản bên hông hắn đột nhiên vỡ vụn.
- Tới rồi...
Mắt Lục Ly lấp lánh hàn quang, trong lòng khẽ thở dài một hơi, ngọc phù vỡ vụn đồng nghĩa người Hắc Viêm Điện hạ giới, cũng đồng nghĩa đám người Lăng Thanh Diễn vẫn bình yên. Chỉ cần các nàng không việc gì, Lục Ly có đủ lòng tin đương cự với người Hắc Viêm Điện.
- Đi xuống!
Gần như không chút do dự, Lục Ly lập tức điều khiển Thần Sơn bay vụt xuống, chẳng qua một lát sau hắn lại ngừng, ngước mắt nhìn về phía Tiểu Bạch đang ngủ say trên Thần Sơn.
Chiến lực Tiểu Bạch rất không sai, đối phó Thần Giới Chí Tôn bình thường hoàn toàn không có vấn đề, chỉ là với Thần Giới Chí Tôn bình thường, Lục Ly có thể tùy tiện chém giết, Tiểu Bạch đi theo cũng chẳng mấy ý nghĩa. Lần này có cường giả Hắc Viêm Điện, Tiểu Bạch đi theo không chừng sẽ nguy hiểm, không bằng ở lại đây tu luyện.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly quả quyết đánh thức Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chỉ ngủ say chứ không hôn mê, rất nhanh liền tỉnh lại, mơ hồ kêu lên một tiếng.
- Tiểu Bạch, ta muốn đi xuống làm chút chuyện!
Lục Ly chỉ xuống dưới nói:
- Ta đi nhiều nhất một năm, ngươi xuống theo cũng không được gì, cứ lại ở đây tu luyện thôi. Dù sao nơi này rất an toàn, ngươi đừng chạy loạn, chờ ta quay về tìm ngươi.
Hí hí!
Tiểu Bạch lắc đầu, móng vuốt nhỏ nắm lấy Lục Ly, ý tứ rõ ràng là muốn cùng xuống theo. Lục Ly rất kiên quyết nói:
- Qua một thời gian ngắn ta mới cần ngươi trợ giúp, hiện tại chiến lực ngươi còn yếu chút, ngươi ở lại đây tu luyện thêm một đoạn thời gian, đợi chiến lực đề thăng lại giúp ta, biết không?
Tiểu Bạch linh trí rất cao, có thể nghe hiểu được lời Lục Ly. Lần này nó trầm mặc, trong mắt hiện đầy vẻ lưu luyến, móng vuốt nhỏ quơ múa, kêu vài tiếng.
Lục Ly nghe không hiểu Tiểu Bạch, song có thể đại khái hiểu được ý nó, bèn mỉm cười nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ không bỏ lại ngươi, chỉ cần ngươi không chạy loạn, ta nhất định đi lên tìm ngươi. Nhiệm vụ của ngươi bây giờ là ở lại đây tu luyện, trở nên càng mạnh càng tốt, đến lúc đó sẽ có thể giúp ta đánh giết kẻ địch, biết không?
Hí hí!
Tiểu Bạch gật gật đầu, Lục Ly không chút nào ngập ngừng nữa, sờ lên đầu Tiểu Bạch, thu hồi Thần Sơn bay xuống dưới. Tiểu Bạch kêu vài tiếng, rất muốn đuổi theo Lục Ly, song cuối cùng vẫn ngừng lại.
Lúc đến trong Phong Hỏa Kiếp, Lục Ly thoáng thả chậm tốc độ, chẳng qua sau khi xông đi vào, phát hiện áp lực không lớn, hắn lập tức gia tốc vọt xuống.
Trên đường lao đi, Lục Ly nuốt vào một viên thuốc chữa thương, chờ dược lực khuếch tán, phát hiện dược lực giảm bớt đi nhiều. Thuốc chữa thương này chỉ dùng để trị liệu thương thế bên ngoài, không ngờ cũng bị ảnh hưởng. Xem ra sinh mệnh nguyên khí tổn thương gây nên ảnh hưởng tương đối lớn với thân thể hắn, hắn phải càng thêm cẩn thận, đừng để bị thương thêm nữa, nếu không muốn khôi phục sẽ càng khó khăn.
Nhẹ nhàng đáp xuống, phía dưới là một mảnh hoang sơn không có người ở, lúc này nhân khẩu Thần Giới đã giảm mạnh, hoang sơn vắng người như chỗ này đâu đâu cũng có.
Lục Ly vận dụng Linh Ẩn Chiến Giáp, tuỳ ý chọn hướng rồi khoái tốc tiềm phục đi tới, chỉ tiêu tốn chừng ba nén hương hắn đã tìm đến một tòa thành trì.
Đây là một tòa thành nhỏ, trước kia bị phá hoại qua, giờ còn chưa triệt để khôi phục, nhìn có chút tàn tạ. Trong thành nhỏ trống rỗng, Lục Ly tuỳ tiện cảm ứng một phen, phát hiện bên trong chỉ có mấy ngàn người.
- Thương Vân Thành?
Lục Ly lấy ra địa đồ quét mắt nhìn một lần, rất nhanh liền xác định vị trí mình đang ở. Hiện tại hắn tính là đang ở trung bộ Thần Giới, còn cách Thời Không Thành khoảng bảy tám chục phủ vực, cách Thần Tượng Thành tương đối xa, phải hơn một trăm phủ vực.
- Trước dò la tin tức cái đã.
Lục Ly tiềm vào trong thành, cường giả mạnh nhất ở thành này chỉ là ba tên Đại Năng Thần Giới, căn bản không cách nào ra phát hiện hắn. Hắn ẩn núp gần một tửu quán, lắng nghe tiếng người trong tửu quán nói chuyện, hi vọng có thể từ đó được đến một ít tin tức hữu dụng.
Chăm chú lắng nghe một lát, hắn có chút thất vọng, không biết là thành nhỏ này tin tức bế tắc, hay là người Hắc Viêm Điện hạ giới phong tỏa tin tức, bên này không thấy có ai nhắc đến chuyện Hắc Viêm Điện cả.
- Hẳn là bị phong tỏa tin tức!
Lục Ly nghĩ nghĩ, năm đó Sát Đế bị giết, bên ngoài không có bất kỳ đồn thổi nào. Thậm chí nếu không phải đại nhân vật đỉnh cấp, người bình thường căn bản không tư cách biết về Nhị trọng thiên. Lần này chắc cũng tương tự, tin tức người Hắc Viêm Điện hạ giới tuyệt đối đã bị phong tỏa.
- Đi!
Lục Ly ra khỏi thành, Phi Độ Hư Không mà đi, hắn tính tới gần Thời Không Thành, bất luận là tìm hiểu tin tức hay tấn công đều cần phải tới bên kia.
Liên tục mấy lần Phi Độ Hư Không, Lục Ly không gặp phải bất cứ người nào. Thậm chí có lần xuất hiện ngay cạnh một thành trì, người trong thành lại vẫn không bị kinh động, đủ thấy lần này nhân khẩu Thần Giới giảm mạnh tới mức nào.
Tiêu tốn hai ngày rưỡi, Lục Ly tới một phủ vực phụ cận Thời Không Phủ, hắn tiến vào một tòa thành nhỏ, vốn định tìm hiểu chút tin tức, lại ngoài ý gặp được người quen, Tây Lai!
- Ách!